Khuôn mặt này chính là trưởng thôn của Xích thôn.
“Thật sự là trưởng thôn, thì ra từ lúc ta xuyên qua đã có sắp xếp sẵn rồi?”
Vương Bình nhìn Lãnh Nguyệt biến thành trưởng thôn của Xích thôn, cười khổ nói.
“Trưởng thôn Xích thôn được biến từ một sợ ý chí của ta. Nếu ta không tạo ra hắn trợ giúp ngươi, sau khi ngươi xuyên qua đã chết trong rừng rồi.”
Lãnh Nguyệt một lần nữa biến trở về dáng vẻ vốn có, giọng nói vẫn trong trẻo lạnh lùng, khác biệt rất lớn với trưởng thôn Xích thôn hiền hòa.
“Được thôi.”
Vương Bình im lặng.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao trưởng thôn Xích thôn lại tốt với mình như vậy, rõ ràng hắn là một người xa lạ không biết từ đâu vào thôn, nhưng trưởng thôn Xích thôn lại rất thân thiết với hắn, không ngần ngại đưa linh thạch quý giá cho hắn.
Nghĩ kỹ lại, khi đó hắn nói bị công kích rồi bảo vệ sau điện, những cái cớ này chứa đầy sơ hở, người bình thường còn không tin chứ đừng nói đến một võ giả Tiên Thiên cảnh đã từng trải qua việc gia tộc diệt vong như trưởng thôn Xích thôn.
Ngoài ra, Vương Bình cuối cùng cũng hiểu được tại sao trưởng thôn thường xuyên nhìn hắn đầy ẩn ý như thế.
Lúc đầu hắn còn tưởng rằng trưởng thôn cảm thấy Vương Bình hắn thần bí nên thấy tò mò, nhưng bây giờ xem ra chuyện không đơn giản như vậy.
“Lời nguyền của Xích tộc là sao? Chẳng lẽ cũng là ngươi sắp xếp việc Đại Đế Phần Thiên rơi vào hắc ám?”
Ngay sau đó, Vương Bình lại đưa ra câu hỏi.
“Ta không có hứng thú tính toán Đại Đế Phần Thiên kia.”
Lãnh Nguyệt hờ hững nói.
“Ta chỉ huyễn hóa thành trưởng thôn Xích thôn, những người khác trong Xích thôn không phải do ta huyễn hóa ra. Nếu ngươi muốn cứu bọn họ, chỉ cần giết Đại Đế Phần Thiên, hóa giải lời nguyền.”
“Ta hiểu rồi.”
Vương Bình vẻ mặt phức tạp.
Đến giờ lúc này hắn cũng không biết đâu là thật đâu là giả nữa.
Hắn còn có ảo giác rằng mọi thứ hắn trải qua đều đã được sắp xếp sẵn.
Nhưng rất nhVương ca Bình đã bình tĩnh trở lại.
Có lẽ Lãnh Nguyệt biết một số chuyện, cũng sắp xếp một số chuyện, nhưng hắn cũng không thể tính toán hết mọi chuyện được.
Hầu hết những việc hắn trải nghiệm thông qua giả lập nhân sinh đều là thật, chúng đều do chính hắn tự tạo ra.
“Lãnh Nguyệt tiền bối, ngươi thông qua Thiên Toán Tử để phỏng đoán tình huống của ta đúng không.”
Vương Bình thở ra một hơi, nói với giọng chắc chắn.
“Thiên Toán Tử đang ở trong trạng thái cuồng loạn, thì ngươi chính là ngươi. Nếu Thiên Toán Tử trở lại bình thường, thì ngươi không còn là ngươi nữa. Tuy nhiên, ngay cả khi không dùng phương pháp này, cũng có thể thông qua tốc độ ngươi trở nên mạnh hơn để phỏng đoán. Chỉ là sẽ không thể kiểm soát tình hình của ngươi một cách chính xác.”
Lãnh Nguyệt gật đầu, chắc chắn suy đoán của Vương Bình.
“Quả nhiên là thế.”
Vương Bình lắc đầu.
Chuyện đến hiện tại, rất nhiều câu hỏi trong đầu hắn cuối cùng đã được giải đáp, tâm trạng phức tạp cũng đã bình tĩnh lại.
“Nếu ngươi đã từ chối luyện hóa đại trận, vậy có thể rời đi rồi.”
Lúc này Lãnh Nguyệt lại lên tiếng.
“Vậy vãn bối xin phép đi trước.”
Nghe vậy Vương Bình gật đầu, chuẩn bị rời đi nơi đây.
“Ngươi muốn Hỗn Độn Thể thành, cần phải luyện hóa sinh linh của cửu đại Thiên đạo và Thời Không Bản Nguyên mạnh mẽ hơn. Thời Không Bản Nguyên mạnh mẽ hơn chính là chỉ Chuẩn Tiên Bản Nguyên tu luyện thời không chi đạo. Còn nếu muốn Hỗn Độn Thể viên mãn, trong thế giới này, chỉ có sử dụng phương pháp luyện hóa thập đại vũ trụ của ta mới làm được.”
Ngay khi Vương Bình nhấc chân định rời đi, giọng nói của Lãnh Nguyệt lại đột nhiên vang lên, khiến cả người Vương Bình khựng lại.
“Đa tạ tiền bối đã nói cho ta biết.”
Vương Bình hơi chắp tay, sau khi cảm tạ xong liền nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Sau khi Vương Bình hoàn toàn rời đi Lãnh Nguyệt mới thu hồi tầm mắt, hắn nhắm mắt lại, tiếp tục khoanh chân ngồi trên bệ đá của Thời Không cấm vực, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Còn phía Vương Bình, sau khi đi khởi Thời Không cấm vực, hắn quay trở lại Thái Nhất Đế cung.
Khi Vương Bình trở lại Thái Nhất Đế cung, tất cả các lão tổ của Thái Nhất Đế cung đều vô cùng kính nể Vương Bình.
Đặc biệt là Cung chủ Chí Tôn đời trước càng thêm tôn kính, trong lòng lại nhắc đến sự lợi hại của Phệ Nguyên thể, càng thêm sùng bái Phệ Nguyên thể, chắc chắn rằng cho dù có đặt ở tiên giới, Phệ Nguyên thể cũng là thể chất mạnh nhất.
Mặc dù Vương Bình bộc lộ Hỗn Độn Thể, nhưng trong lòng hắn, Hỗn Độn Thể chỉ là thể chất tăng sức chiến đấu, sao mà mạnh được bằng Phệ Nguyên thể.
“Cung chủ, ngươi thật sự nhờ Phệ Nguyên thể mà trở nên mạnh như vậy sao?”
Thiên Vũ Đại Đế cũng trở nên câu thúc, nhìn Vương Bình cẩn thận hỏi.
Lúc này Thiên Vũ Đại Đế đã theo bản năng hạ thấp tư thái, không còn bá khí như trong trí nhớ của Vương Bình.
Không còn cách nào, biểu hiện của Vương Bình thực sự quá biến thái.
“Nếu ta nói là thật, tiền bối có tin không?”
Vương Bình cười hỏi.
“Cung chủ đừng gọi ta là tiền bối, gọi ta Thiên Vũ là được.”
Thiên Vũ Đại Đế cười khổ.
“Ngươi quả nhiên không tin.”
Lời của Thiên Vũ Đại Đế khiến Vương Bình hơi lắc đầu, điều này cũng nằm trong dự đoán.
Vương Bình đã nhiều lần trải qua sự thay đổi về địa vị do thực lực mang lại.
Thái độ của Thiên Vũ Đại Đế thay đổi cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Đồng thời, điều này cũng cho thấy Thiên Vũ Đại Đế không tin hắn trong thời gian ngắn trở nên mạnh hơn, cho rằng trước đó là hắn che giấu.
Tuy nhiên, Vương Bình không giải thích rõ được.
“Dù sao thì năng lượng không thể bảo toàn. Hai trăm tỷ cân thần nguyên cực phẩm có thể để tu vi ngươi từ Chuẩn Đế Đại Viên Mãn thăng cấp lên Đại Đế Đại Viên Mãn? Điều này thực sự rất vô lý. Ngoài ra thứ như Thiên đạo chân ý và Tiên Vương kinh không thể chỉ dựa vào việc hấp thụ năng lượng mà cảm ngộ được.”
Thiên Vũ Đại Đế cười gượng.
“Bảo toàn năng lượng.”
Ánh mắt Vương Bình trở nên kỳ quái.
Hắn có cảm giác từ này là do những người xuyên không truyền lại.
Nếu không, từ trong miệng Thiên Vũ Đại Đế nói ra cũng rất kỳ quái.