Nghe được cụm từ này này, Vương Bình nhíu mày, nhìn thái độ của Lãnh Nguyệt, hắn lại nghĩ tới một vài chuyện.
Xem ra chỉ khi hắn thành đế mới đáp ứng được điều kiện nhất định nào đó.
Mà trong máy giả lập nhân sinh, hắn lại trở lại tầm thường. Nếu hắn không đáp ứng được yêu cầu của Lãnh Nguyệt hoặc sự tồn tại đằng sau hắn vậy chỉ có thể lựa chọn tử vong. Lãnh Nguyệt sẽ không bảo vệ hắn, ngược lại vì hắn ảnh hưởng đến kế hoạch của Lãnh Nguyệt mà bị giết chết.
“Ta vẫn là ta, nhưng ngươi không phải là ngươi, cho nên ngươi phải chết.”
Vương Bình lẩm bẩm câu này.
“Bây giờ, ta đã trưởng thành như kỳ vọng của ngươi?”
Vương Bình lại than một câu, cất tiếng hỏi.
“Xem là thế.”
Lãnh Nguyệt khẽ gật đầu, bước ra ngoài đi tới một bệ đá.
Vương Bình cũng đi theo đến đây.
Hắn đối với nơi này cũng không xa lạ gì, bởi vì trong giả lập nhân sinh, Vương Bình trong mô phỏng đã từng tới đây, nên có rất nhiều ấn tượng với nơi này.
“Bây giờ ngươi đã có Hỗn Độn Thể, chỉ cần ngồi ở trung tâm bệ đá này, chờ ta kích phát đại trận giúp ngươi luyện hóa thế giới này, khi đó ngươi có thể thành tiên, đạt được Hỗn Độn Thể hoàn mỹ. Đến lúc đó, ngươi có thể đi tới Tiên Vực, cũng có thể đi Chư Thiên Nhạc Viên. Mà ta cũng có được tự do.”
Lãnh Nguyệt chỉ vào trung tâm của tế đàn, bình thản nói.
“Luyện giới đại trận, là chuẩn bị cho ta sao?”
Trên mặt Vương Bình tràn đầy kinh ngạc, thấy hơi không thể tin được.
Lãnh Nguyệt tốn bao nhiêu công sức, tính toán nhiều như vậy, hóa ra là vì hắn?
Chẳng qua là bởi vì trong giả lập nhân sinh, Vương Bình được giả lập trở nên”tầm thường”, không thể đáp ứng được kỳ vọng của Lãnh Nguyệt, ngoài ra Vương Bình trong mô phỏng không phải là Vương Bình thực sự, vì vậy Lãnh Nguyệt mới chọn tự mình sử dụng?
Ngoài ra, những lời của Lãnh Nguyệt xem như đã trả lời rất nhiều câu hỏi của Vương Bình.
Giống như những gì Chuẩn Tiên già đã nói, hắn không thể hiểu tại sao Lãnh Nguyệt, một nhân vật đáng sợ đến từ Chư Thiên, lại ở lại thế giới này làm một Chuẩn Tiên. Với năng lực của hắn, có thể dễ dàng đi tới Chư Thiên Nhạc Viên thành tiên, thậm chí càng tiến xa hơn.
Bây giờ hắn đã có được câu trả lời.
Thì ra Lãnh Nguyệt thật sự đang đợi hắn, các kiểu sắp xếp, bố trí luyện giới đại trận cũng là vì hắn.
Tuy rằng đây rõ ràng là nhiệm vụ đại nhân vật thần bí kia giao cho hắn, để Lãnh Nguyệt bảo vệ hắn thành tiên, chỉ khi hắn thành tiên Lãnh Nguyệt mới có thể tự do, nhưng chân tướng này cũng đủ khiến Vương Bình tâm tình phức tạp.
Làm đi làm lại, hóa ra hắn và Lãnh Nguyệt đều là quân cờ.
Ban đầu hắn nghĩ rằng Lãnh Nguyệt là đại Boss.
Lãnh Nguyệt làm nhiều chuyện như vậy cũng chỉ vì tự do.
Ngoài ra, Vương Bình cuối cùng cũng hiểu đường song song hắn luyện hóa đời trước mà Ám Thời Đế Quân nói là như thế nào.
“Luyện giới đại trận này cũng là thủ pháp vị kia cho ngươi sao?”
Ánh mắt Vương Bình lập lòe, nói bóng nói gió.
Lãnh Nguyệt khẽ lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Vương Bình.
Đối với việc này, Vương Bình thấy hơi bất đắc dĩ.
Tuy nhiên, dựa trên sự hiểu biết của hắn đối với vị người xuyên không tiền bối này, đây hẳn là thủ pháp của chính hắn.
Nếu vị cường giả kia đưa cho hắn thứ gì đó, Lãnh Nguyệt cũng sẽ không phải làm phức tạp như thế.
“Tiến vào đi, ta phải kích hoạt luyện giới đại trận rồi.”
Lúc này, Lãnh Nguyệt nhìn về phía Vương Bình, thúc giục nói.
“Ta không biết luyện hóa thế giới này.”
Vương Bình im lặng rồi thở dài nói.
Hắn không phải đứa trẻ ba tuổi, Lãnh Nguyệt nói cái gì hắn sẽ tin ngay.
Có thể tất cả những điều này đều là Lãnh Nguyệt bịa đặt, chỉ khi hắn tiến vào, Lãnh Nguyệt mới có thể bỏ đi năng lực của Alpha, trực tiếp giết chết hắn.
Ngoài ra, Vương Bình cũng không có hứng thú với việc luyện hóa thượng giới giúp mình thành tiên.
Dù sao các thế lực có cả Thái Ất Đế Cung đều ở chỗ này, nếu thượng giới không còn, bọn họ coi như tiêu đời.
Đối với việc đưa mọi người đến tiên giới, Vương Bình không nghĩ rằng người vừa trở thành tiên như mình có thể chống lại người canh giữ lối đi vào tiên vực.
Bọn họ chắc chắn không đơn giản như Chân Tiên.
Điều cuối cùng, mặc dù Vương Bình không phải người tốt, nhưng cũng không phải kẻ xấu, hắn thật sự làm không được việc trực tiếp luyện hóa thượng giới, giết chết vô số sinh linh của thượng giới như vậy.
“Ngươi quá ngây thơ.”
Lãnh Nguyệt cau mày, trầm giọng nói.
“Có lẽ thế, trở thành tiên theo cách này không phải là điều ta muốn. Ta muốn dựa vào chính mình để thành tiên.”
Vương Bình lắc đầu, nói với vẻ mặt kiên định.
“Ngươi sẽ không ép ta luyện hóa thượng giới đấy chứ?”
Hơi dừng lại, Vương Bình trêu chọc nói.
“Nếu ngươi không muốn, ta cũng không ép ngươi. Nhưng ta sẽ cho ngươi một thời hạn, nếu trong thời gian quy định mà ngươi không thành tiên, ta sẽ dùng mọi cách để ngươi luyện hóa thượng giới.”
Lãnh Nguyệt nhìn Vương Bình chăm chú, cuối cùng nói ra những lời này.
“.”
Vương Bình bất lực.
Kiểu phát triển này thật sự không thể lường trước được.
Những tu sĩ muốn thành tiên đến phát điên, nhưng đến lượt hắn lại là bị ép thành tiên, chuyện này cứ như trong phim vậy.
“Yên tâm ta nhất định sẽ thành tiên.”
Vương Bình thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói.
“Có lẽ vậy.”
Lãnh Nguyệt nhàn nhạt lên tiếng.
“So với chuyện này, ngươi có thể cho ta xem khuôn mặt thật ở dưới lớp mặt nạ được không? Ta luôn cảm thấy chúng ta đã gặp qua ở đâu rồi, đặc biệt là ánh mắt của ngươi, khiến ta có cảm giác rất quen thuộc.”
Vương Bình đột nhiên cười nói.
Hắn thực sự tò mò về khuôn mặt thật của vị người xuyên không tiền bối Lãnh Nguyệt này.
Tất nhiên quan trọng hơn là, hắn muốn xác nhận một điều.
“Không thể không nói, trực giác của ngươi rất nhạy bén.”
Lãnh Nguyệt như đoán được Vương Bình đang nghĩ gì, đặt bàn tay trắng muốt lên mặt nạ sau đó tháo xuống.
Sau đó, một khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị xuất hiện trước mặt Vương Bình.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu.
Chẳng mấy chốc, khuôn mặt này dần trở nên già nua, biến thành một diện mạo mà Vương Bình rất quen thuộc.