Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 110 - Chương 110. Cấm Địa Quỷ Dị. (2)

Chương 110. Cấm địa quỷ dị. (2)
Chương 110. Cấm địa quỷ dị. (2)

“Khụ, hay là đạo hữu rời khỏi Kiếm Linh tông, cưới Uyển Nhi. Như vậy, Đại Hạ là giang sơn Đại Hạ của ta, cũng trở thành giang sơn của ngươi, chẳng phải nhanh hơn sao.”

Lão tổ Hạ Văn Thành ho nhẹ một tiếng, cười nói.

Còn trẻ tuổi như vậy đã là Linh Nguyên cảnh đại viên mãn, hơn nữa còn là luyện đan sư tứ phẩm, gia nhập Kiếm Linh tông thật sự khiến người ta ước ao.

Vì thế hắn thế nào cũng phải tìm cách đào người về.

Dù sao Vương Bình mới gia nhập Kiếm Linh tông không lâu, chưa có tình cảm gì.

“Lão tổ!”

Nghe lão tổ bán mình đi nhanh như vậy, Hạ Uyển đỏ mặt, răng chặt cắn, trừng mắt nhìn hắn.

Thành thật mà nói, lời nói của lão tổ cũng không phải không có sức hấp dẫn.

Dù sao Vương Bình còn trẻ mà đã có tu vi như vậy, có thể nói là rất xứng với nàng.

Nếu để hắn đến hoàng thất Đại Hạ thì Đại Hạ sẽ rất ổn định vững chắc.

Nhưng bị bán đi như vậy, nàng vẫn bất mãn với lão tổ.

Giống như hoàn toàn không quan tâm nàng nghĩ gì vậy.

“Xin lỗi, ta không có hứng thú.”

Vương Bình liếc nhìn Hạ Uyển, thản nhiên nói.

Mặc dù Hạ Uyển không tệ, thân phận cao quý, dung mạo khuynh thành, hơn nữa thiên phú cũng không tệ lắm nhưng hắn không muốn giẫm vào hố nữa.

Trong máy giả lập nhân sinh, định luật thành hôn hắn phải chết đã sửa chữa hắn quá nhiều lần rồi.

Chứ đừng nói rằng sớm muộn gì hắn cũng rời khỏi đại lục Huyền Quy này, vậy thì càng không cần thiết phải thành hôn rồi.

“Ôi, thế thì đáng tiếc quá.”

Đại Hạ lão tổ thở dài một tiếng, vẻ mặt nuối tiếc.

Một người tốt như vậy, tiếc là không thể kéo về hoàng thất Đại Hạ.

Hạ Uyển bên cạnh thấy Vương Bình bình tĩnh từ chối như vậy, hoàn toàn không hề rung động, ngược lại trong lòng lại có chút khó chịu.

Nàng không có sức hấp dẫn như vậy sao?

Không thể không nói, tâm tư nữ nhân quá phức tạp.

“Đạo hữu, ta vẫn giữ câu nói đó. Giao dịch Hồi Dương đan, ngươi có thể lựa chọn lại lần nữa.” Vương Bình lắc đầu, mở miệng nói.

“Được, vậy thì nhờ đạo hữu luyện chế cho ta một viên Hồi Dương đan. Ngươi cần bảo dược gì, ta sẽ lập tức cho người tập hợp đủ.”

Đại Hạ lão tổ Hạ Văn Thành chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

“Khi nào cấm địa có thể mở ra?” Vương Bình hỏi.

“Ngươi rất nóng vội muốn vào cấm địa sao?” Hạ Văn Thành ngạc nhiên, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mặc dù nơi đó có cơ duyên tồn tại nhưng Đại Hạ ta thành lập đã năm trăm năm, chưa bao giờ có người hoàn thành được thí luyện. Mặc dù là lão hủ ta, nhưng lúc trước suýt chút nữa đã chết trong đó.”

“Ồ? Nguy hiểm vậy sao? Rốt cuộc thí luyện trong cấm địa là gì?” Vương Bình hơi nhíu mày, dò hỏi.

“Thí luyện cũng không phức tạp, chỉ đơn thuần thử thách độ mạnh yếu sức chiến đấu trong cùng cảnh giới của ngươi thôi.”

Hạ Văn Thành thở dài nói:

“Năm đó lão hủ tiến vào cấm địa, gặp phải năm bóng đen cùng cảnh giới vây đánh, thật sự đã suýt chết trong đó. Mặc dù miễn cưỡng kéo dài đến khi kết thúc thí luyện nhưng dù sao cũng chỉ là kéo dài thời gian, không phải là đã thông qua kiểm tra.”

“Thử thách sức chiến đấu cùng cảnh giới sao? Như vậy khá đơn giản.”

Vương Bình đăm chiêu.

Thảo nào hắn lại dễ dàng thu được linh khí như vậy trong mô phỏng nhân sinh.

Dù sao trong sức chiến đấu cùng cảnh giới với hắn ở đại lục Huyền Quy chắc chắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Ngay cả Hạ Uyển cũng cửu tử nhất sinh mới vượt qua thí luyện, hắn có thể dễ dàng thông qua cũng là bình thường.

“Ôi.”

Thấy Vương Bình bình tĩnh như vậy, Hạ Văn Thành, Hạ Uyển và bà lão đều không nói nên lời.

Phải biết rằng nếu Vương Bình đi vào, ít nhất sẽ gặp năm cường giả Linh Nguyên cảnh đại viên mãn vây đánh, đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Tu vi càng cao, trận chiến càng nguy hiểm.

Dù sao khi yếu ớt chỉ có thể dựa vào công pháp mạnh mẽ và võ học để dễ dàng đánh chết mấy cùng cảnh giới, nhưng đến Linh Nguyên cảnh đại viên mãn thì khó hơn nhiều.

Nhưng ai bảo Vương Bình tuổi còn trẻ đã có được tu vi Linh Nguyên cảnh đại viên mãn chứ, bọn họ cũng không thể nói gì thêm.

“Có thể tiến vào cấm địa bất cứ lúc nào, nếu bây giờ đạo hữu muốn vào vậy cũng được. Nhưng lão hủ hy vọng đạo hữu luyện chế đan dược trước và chuẩn bị một lá thư trước khi tiến vào. Không phải lão hủ sợ đạo hữu quỵt nợ mà là đề phòng lỡ như.”

Hạ Văn Thành vuốt râu, nói rất thản nhiên, ý tứ rõ ràng.

Không sợ Vương Bình quỵt nợ, Vương Bình là một cường giả tuyệt thế trẻ tuổi, từ trước đến nay luôn giữ lời, không đến mức nuốt lời.

Nhưng hắn sợ Vương Bình sẽ chết trong đó.

Nếu Vương Bình chết thì sẽ vô cùng rắc rối.

Vừa không có Hồi Dương đan, hơn nữa còn kéo thêm lửa giận từ Kiếm Linh tông.

Trong trường hợp đó, hoàng thất Đại Hạ của họ muốn khóc cũng không được, chỉ cso nuốt đắng cay vào bụng.

“Ha ha, đương nhiên có thể.”

Vương Bình cũng không có ý trách của Hạ Văn thành, đây chỉ là chuyện thường tình.

Với lại, mặc dù hắn thật sự cần linh kiếm nhưng hắn cũng có thể chờ thêm một thời gian.

“Đã vậy thì bây giờ đạo hữu có thể luyện đan. Thực ra, bao năm qua hoàng thất Đại Hạ luôn tìm kiếm bảo dược, chỉ là không thể tìm được Hồi Dương thảo.”

Hạ Văn Thành cười, đứng dậy nói.

“Hóa ra là vậy.” Vương Bình hơi bất ngờ nhưng cũng không ngạc nhiên.

Dù sao, vì lão tổ Đại Hạ, Hạ Văn Thành nên Đại Hạ đã thử qua đủ loại phương pháp, thu thập thảo dược cũng không có gì ngạc nhiên.

“Không biết bên hoàng thất có thừa bảo dược hệ hỏa không, hoặc là có biết nơi nào có bảo dược hệ hỏa không?”

Lúc này, Vương Bình nhớ ra một chuyện nên lập tức hỏi.

Muốn bồi dưỡng Xích Diễm linh hỏa thì cần rất nhiều thiên địa linh vật hệ hỏa.

Hỏa Linh hoa là một loại trong đó, nhưng chỉ có một Hỏa Linh hoa, đương nhiên không có khả năng khiến nó lột xác.

Muốn bồi dưỡng ra Xích Diễm linh hỏa… ít nhất… cũng cần một loại thiên địa linh vật hệ hỏa ngũ phẩm, cộng thêm lượng lớn tứ phẩm mới có hy vọng thành công.

Hết chương 110.
Bình Luận (0)
Comment