Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 114 - Chương 114. Phản Ứng Của Cổ Ngọc. (2)

Chương 114. Phản ứng của cổ ngọc. (2)
Chương 114. Phản ứng của cổ ngọc. (2)

Dù sao, hắn cũng chỉ cần linh thạch hạ phẩm mà thôi.

“Ha ha, vậy thì ta để cho Uyển Nhi đưa đạo hữu đi du ngoạn một chút, nhân tiện ngăn cản một số đạo chích xúc phạm đạo hữu.”

Hạ Văn Thành gật đầu, đề nghị nói.

“Ta nghĩ, nếu như ngươi để Hạ Uyển đi theo ta, ngược lại sẽ gây ra một ít phiền toái.”

Vương Bình nói thẳng.

Hạ Văn Thành khẽ giật mình.

Tuy nhiên, rất nhanh, hắn cũng hiểu rõ ý của Vương Bình.

Giờ đây, nhiều thế lực ở Đại Hạ đang chờ xem ai có thể kế vị ngai vàng.

Trên thực tế, trong lòng những lão già này, vị hoàng đế tiếp theo đã sớm được định đoạt, chỉ có điều vì mài giũa Hạ Uyển, những lão già bọn họ cũng không có tỏ thái độ rõ ràng đứng về phía Hạ Uyển.

“Ha ha, bọn họ không dám, nếu như bọn họ còn dám làm ra một ít chuyện vì Đại Hạ, ta không ngại đưa tất cả bọn họ tới biên cảnh.”

Ngay lập tức, Hạ Văn Thành lạnh lùng nói.

Nếu không phải dùng bọn họ làm đá mài cho Hạ Uyển, hắn đã sớm quét sạch đám tiểu tử này rồi, nguyên một đám chỉ biết đấu đá nội bộ, hoàn toàn không nhìn ra Đại Hạ đang trải qua tình huống như thế nào.

“Có lẽ vậy. Nhưng mà để Hạ Uyển đi theo ta thì thôi đi, ta thích đi dạo một mình.” Vương Bình khẽ lắc đầu nói.

Hắn nhìn ra được Hạ Văn Thành vẫn chưa từ bỏ ý định kia, vẫn muốn tác hợp hắn và Hạ Uyển.

Nhưng mà chuyện đó rõ ràng không thể thành công, so với việc thành hôn, hắn thà cô đơn tiêu sái đi thanh lâu còn hơn.

Thấy Vương Bình từ chối rõ ràng như thế, Hạ Văn Thành chỉ có thể tiếc nuối gật đầu, đưa Vương Bình ra khỏi lối đi.

Tiếp đó, Vương Bình rời khỏi hoàng cung, đi dạo quanh thành.

Lúc này, trời đã nhá nhem tối.

Tuy nhiên, sau khi trời tối, ở Hoàng thành thậm chí còn náo nhiệt hơn cả ban ngày, các loại nến và đèn lồng được thắp sáng, các quầy hàng trên đường cũng nhiều hơn, dòng người chen chúc, vô cùng náo nhiệt.

Sau chuyến du ngoạn, Vương Bình vào trong một quán trọ cổ điển ở Hoàng thành.

Cuộc đấu giá sẽ bắt đầu vào một tuần sau.

Trong tuần này, hoàng thất Đại Hạ sẽ truyền bá tin tức về Linh Nguyên đan, thu hút những cường giả Linh Nguyên cảnh ở Đại Hạ và ở những nơi khác tham gia đấu giá, để tối đa hóa lợi ích.

Vì lý do này, Vương Bình sẽ ở lại Hoàng thành trong một tuần.

Ngày hôm sau, sáng sớm, Vương Bình mở mắt ra, kết thúc một đêm tu luyện.

“Một ngày mới, không biết may mắn ra sao, nhìn mô phỏng nhân sinh xem thế nào.”

Vương Bình cười nhẹ, nói trong lòng.

“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng trả phí.”

“Ting, mô phỏng trả phí, tiêu hao hai ngàn viên linh thạch hạ phẩm, ngươi muốn tiêu phí sao?”

“Tiêu phí.” Vương Bình gật đầu.

“Tiêu phí thành công, mô phỏng nhân sinh được kích hoạt, thiên phú đang được đổi mới.”

“Ting, thiên phú đổi mới thành công, chúc mừng ký chủ làm mới ra thiên phú màu lục - Bậc thầy ngự thú, mô phỏng nhân sinh bắt đầu.”

Nghe thanh âm của hệ thống, Vương Bình hơi ngẩn ra.

Bậc thầy ngự thú, thiên phú này lại xuất hiện rồi.

Mặc dù là lần trước nó vô dụng.

Tuy nhiên, lần mô phỏng đầu tiên của ngày hôm nay có ngay thiên phú màu lục, cũng xem như là một dấu hiệu tốt.

Khi Vương Bình đang cảm thán, màn huỳnh quang xuất hiện, những dòng chữ cũng xuất hiện.

‘Ngày 24 tháng 4 năm 480 lịch Đại Hạ, ngươi tiếp tục du ngoạn ở kinh thành.’

‘Sáu ngày sau, ngươi tham gia buổi đấu giá, ngoài ý muốn phát hiện một bảo vật ở buổi đấu giá, làm cho cổ ngọc thôn trưởng đưa cho ngươi sinh ra một ít phản ứng, ngươi vô cùng giật mình.’

‘Ngươi đã rất ngạc nhiên khi cổ ngọc xuất hiện phản ứng, bỏ ra năm ngàn linh thạch hạ phẩm để có được bảo châu màu đỏ này. Đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc, ngươi bắt đầu nghiên cứu viên bảo châu màu đỏ này. Ngươi phát hiện ra rằng, cho dù là toàn lực ra tay, cũng không có cách nào có thể để lại dấu vết trên nó, điều này làm cho ngươi rất kinh ngạc.’

‘Tuy nhiên, cổ ngọc lại xuất hiện phản ứng, làm cho viên bảo châu màu đỏ này bắt đầu tỏa ra ánh sáng. Ngay sau đó bảo châu màu đỏ bắt đầu trở nên trong suốt, theo đó, một giọt máu cũng xuất hiện trước mặt ngươi, khiến ngươi vô cùng khiếp sợ.’

‘Bởi vì ngươi cảm nhận được dao động năng lượng cực kỳ mạnh mẽ từ trong nó. Ngươi nghi ngờ, giọt máu này là tinh huyết của một cường giả siêu cấp nào đó. Rất có thể, là của một cường giả Xích tộc lưu lại. Nếu không, cổ ngọc cũng sẽ không có phản ứng.’

‘Tiếp theo, ngươi muốn thu lại giọt tinh huyết này, rời khỏi Hoàng thành. Tuy nhiên, dao động năng lượng được hình thành sau khi giọt tinh huyết này được sinh ra đã tiêu tán ra ngoài, thu hút nhiều ánh mắt của cường giả trong Hoàng thành.’

‘Một vài cường giả Linh Nguyên cảnh bao vây ngươi, muốn ngươi giao ra bảo vật. Đối với chuyện này, ngươi lại lạnh lùng đối mặt. Tiền tài làm động lòng người, những cường giả Linh Nguyên cảnh này không để ý đến ngươi là trưởng lão của Kiếm Linh tông mà cảm thấy uy hiếp, muốn ra tay với ngươi, chiếm lấy cơ duyên.’

‘Đối với điều này, ngươi đã thể hiện ra sức mạnh kinh người, đơn giản đánh chết tất cả kẻ địch đến, rời đi Hoàng thành một cách dễ dàng. Sau trận chiến này, ngươi vang danh thiên hạ. Cả thiên hạ đều biết ngươi là một cường giả vô địch ở Linh Nguyên cảnh đại viên mãn.’

‘Ngay cả Kiếm Linh tông cũng không ngờ ngươi lại mạnh như vậy, khiến người chấn động. Bọn họ đoán rằng, trước đó ngươi hẳn là che giấu sức mạnh. Trong lúc nhất thời, bọn họ đều hoài nghi mục đích của ngươi khi gia nhập Kiếm Linh tông là gì. Thực lực mạnh mẽ như vậy, lại còn là luyện đan sư tứ phẩm, hoàn toàn không cần gia nhập Kiếm Linh tông bọn họ.’

‘Lúc này ngươi cũng không trở lại Kiếm Linh tông, mà tìm đến một núi rừng hoang vu, bắt đầu dùng tinh huyết, muốn đột phá đến Siêu Phàm đại cảnh. Ngươi có linh cảm, năng lượng ẩn chứa trong giọt tinh huyết này, có thể so sánh với số lượng lớn linh thạch cao cấp cần có để đột phá đến Siêu Phàm đại cảnh.’

Hết chương 114.
Bình Luận (0)
Comment