‘Ngươi đã giết chết yêu ma kinh khủng, lại làm chấn động toàn nhân loại lần nữa. Thái Vĩnh Long càng nhìn ra được, ngươi đã bước ra một bước kia, trở thành tu sĩ Linh Hải cảnh, càng chấn động đến tột đỉnh, vô cùng hâm mộ.’
‘Nhưng mà ngươi lại không vui mừng mấy. Bởi vì sau khi ngươi biết yêu ma bị phong ấn từ xưa đến nay có thực lực mạnh mẽ, nên không dám tự ý phá phong ấn của Trấn Ma Quật khác nữa. Nếu như không cẩn thận xuất hiện một yêu ma thực lực áp đảo ngươi, ngươi sẽ chết, toàn nhân loại cũng sẽ gặp họa theo.’
‘Sau đó, ngươi chỉ có thể ôm tâm trạng nặng nề, tu luyện và tiếp tục tìm kiếm tung tích của quỷ dị với đám người Thái Vĩnh Long.’
‘Ngày thứ một trăm, một Trấn Ma Quật đột nhiên nảy sinh bạo động, có yêu ma vương mạnh mẽ xuất thế, ngươi đến trấn áp, đánh tan nó. Nhưng mà vì yêu ma xuất thế lần này vô cùng mạnh mẽ, ngươi đã bị thương không nhẹ. Trong quá trình này, Thái Vĩnh Long, Trần Dao, Trương Hổ trực tiếp chết thảm.’
‘Lúc ngươi than thở vì cái chết của ba người, một bóng dáng bao phủ trong hắc vụ đột nhiên xuất hiện, ra tay với ngươi, đánh ngươi bị thương nặng, ngươi phẫn nộ đối phó với địch, bị hắn đánh chết. Trước khi chết, ngươi đánh tan một phần hắc vụ của hắn, phát hiện thân phận nhân loại của hắn.’
‘Vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc.’
“.”
Vương Bình nhìn phần kết của nội dung mô phỏng, cau chặt lông mày.
Hắn không ngờ tới bản thân không chết trong tay của yêu ma, lại chết trong tay của nhân loại.
Nhân loại này, tại sao muốn tập kích hắn?
Theo lý, nếu như có thực lực tập kích hắn, không nên là kẻ gian đi nương nhờ yêu ma, bởi vì không cần thiết.
“Hay là, hắn chính là quỷ dị?”
Đồng tử của Vương Bình đột nhiên co lại.
Lúc trước bọn họ vô thức cho rằng quỷ dị chắc chắn là ẩn nấp ở yêu ma, không để ý tới khả năng ẩn nấp trong nhân loại.
Phải biết rằng quỷ dị là kẻ ngoại lai, không phải sinh vật bản địa của thế giới này.
Hắn không thuộc bất cứ thế lực nào, là một thế lực cá thể đơn độc, là kẻ xâm phạm từ bên ngoài đến.
Vì vậy hắn ẩn nấp trong sinh vật gì đều có khả năng.
“Thế nào? Có phát hiện gì không?”
Thấy vẻ mặt của Vương Bình hơi thay đổi, Thái Vĩnh Long vội vàng hỏi.
“Có.”
Vương Bình gặt đầu, nói qua nội dung mô phỏng một lượt.
“Nhân loại.”
Bỗng chốc, sắc mặt Trần Dao bắt đầu trở nên trắng bệch.
Nàng cũng đã xem nhẹ khả năng này.
Nếu như quỷ dị kia thật sự trốn trong nhân loại, vậy không phải bất cứ lúc nào nàng cũng ở trong nguy hiểm à.
Sở dĩ không chết là vì đối phương đang lên kế hoạch gì đó, cho nên mới chưa giết nàng.
Nếu không với thực lực của đối phương, hắn nắm rõ tình hình của nhân loại như trong lòng bàn tay, chắc chắn cũng biết nội tình của nàng.
“Có hơi phiền phức rồi.”
Trương Hổ và Trương Tuấn đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt cũng nghiêm trọng.
“Đúng là không ngờ tới, Vương ca, vậy mà ngươi đã đột phá đến Linh Hải cảnh rồi. Điều khiến người ta càng không ngờ tới là thế giới của Trần Dao lại nguy hiểm như vậy, tồn tại cả lão quái vật Linh Hải cảnh.”
Thái Vĩnh Long bên cạnh càng nắm chặt nắm tay, tâm trạng phức tạp.
Vương Bình trưởng thành đúng là nhanh thật, ba tháng trước còn tìm hắn trao đổi bí pháp mở rộng đan điền, nhưng hắn không có, cho nên không tiến hành.
Không ngờ, ba tháng sau, bây giờ Vương Bình đã đột phá đến Linh Hải cảnh rồi, tốc độ tu luyện này đúng là nghịch thiên.
Đồng thời cũng không ngờ tới thế giới của Trần Dao nguy hiểm như vậy, ngay cả sức chiến đấu Linh Hải cảnh đều không chỉ có một.
Đây còn chỉ là yêu ma, chưa tính bên nhân loại.
Quả nhiên, không thể xem thường bất cứ thế giới nào.
Thái Vĩnh Long thầm thở dài trong lòng.
Ban đầu, hắn còn không để thế giới của Trần Dao ở trong lòng, cho rằng sức chiến đấu đỉnh cao của thế giới này cùng lắm cũng chỉ là Bán Bộ Siêu Phàm cảnh, bây giờ là bị vả mặt rồi.
“Nếu như quỷ dị ẩn nấp ở bên nhân loại, vậy mục đích của hắn là gì?”
Vương Bình cau mày, trầm giọng hỏi.
“Nếu như hắn có thực lực mạnh mẽ như vậy, thì hoàn toàn không cần ẩn giấu bản thân nhỉ. Hay là một trăm ngày trước khi hắn tập kích ta, không hề có thực lực như vậy, chỉ là trở nên lớn mạnh vì nguyên nhân nào đó. Vậy thì, năng lực của hắn là gì?”
“Năng lực.”
Lời của Vương Bình, khiến bốn người Thái Vĩnh Long đều cau mày suy ngẫm.
Quả thật, nếu như quỷ dị này từ lúc bắt đầu đã có thực lực đánh chết Vương Bình Linh Hải cảnh, vậy hắn hoàn toàn không cần che giấu bản thân.
Nếu đã che giấu, thì chứng tỏ thực lực lúc trước không đủ.
Đồng thời, tiến hành suy đoán theo năng lực biến thái hệ quy tắc của quỷ dị ở thế giới zombie, quỷ dị này chắc cũng có năng lực nào đó thuộc về mình.
Loại năng lực này không giống quỷ dị của thế giới zombie, có thể không phải hệ quy tắc, mà là năng lực có tính trưởng thành.
“Có khả năng nhân loại đánh chết ngươi kia, không phải quỷ dị, mà là nhân loại đơn thuần không? Chúng ta trực tiếp xác nhận hắn chính là quỷ dị, khó tránh giống trò trẻ con quá rồi, không có chứng cứ đầy đủ.”
Trương Hổ hơi trầm ngâm, nói.
“Ta chỉ suy đoán, không loại trừ khả năng hắn là nhân loại đơn thuần.”
Vương Bình gật đầu.
“Nhưng mặc kệ nói thế nào, tên ẩn nấp này chắc chắn là kẻ địch của chúng ta, điểm này chắc chắn sẽ không sai. Vì vậy, mặc kệ hắn có phải quỷ dị hay không đều phải giết chết. Hắn là đánh lén sau khi ta bị thương khi chiến đấu với yêu ma, thực lực không bằng ta.”
Dừng một lát, Vương Bình lại nói tiếp, ánh mắt lạnh lùng.
“Quả thật phải giết.” Trần Dao nắm chặt nắm đấm, tâm trạng nặng nề.
“Vương ca, thứ này cho ngươi.”
Lúc này, vẻ mặt Trương Hổ đau lòng, nhưng vẫn móc ra hai quyển trục từ trong ba lô của hắn.
“Đây là cái gì?”
Mọi người đều tò mò nhìn qua.
“Đây là quyển trục cấm chú ta mặt dày xin của sư phụ ta.”
Vẻ mặt Trương Hổ đau đớn nói.