Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 125 - Chương 125. Kẻ Địch Ở Nội Bộ. (3)

Chương 125. Kẻ địch ở nội bộ. (3)
Chương 125. Kẻ địch ở nội bộ. (3)

Đương nhiên, địa vị thân phận thật sự của nàng chắc chắn là hơn hẳn đại đa số người, không chỉ đơn giản là học sinh.

Cho dù bỏ qua thân phận người xuyên không của nàng, tu vi bây giờ của nàng cũng đã đạt đến cấp bậc đạo trưởng, chỉ dưới đại đạo sư.

“Chúng ta cần tránh mặt chút không?”

Thái Vĩnh Long cau mày.

“Tạm thời đừng gặp người thì tốt hơn. Dù sao tình hình của nội bộ nhân loại rất phức tạp, trước khi tìm được manh mối, không tiện để lộ.”

Trần Dao hơi ngẫm nghĩ, rồi nghiêm túc nói.

“Đã muộn rồi. Trên thực tế, lúc chúng ta vừa đến, đã có người chú ý đến sự khác thường ở đây. Nói cho cùng, học viện Đạo sĩ Kinh thành này của các ngươi còn có mấy đạo trưởng. Thậm chí ta còn cảm nhận được khí tức của một đại đạo sư.”

Vương Bình liếc nhìn Trần Dao, bình tĩnh nói.

“(⊙o⊙)…”

Trần Dao hơi ngẩn người.

Đại đạo sư, nàng không biết trong học viện Đạo sĩ Kinh thành còn có một đại đạo sư.

Nhưng mà nghĩ kỹ lại, điều này là chuyện rất bình thường.

Học viện Đạo sĩ Kinh thành là một học viện Đạo sĩ mạnh nhất Huyền quốc, bên trong đã tụ tập thiên tài của cả Huyền quốc, nếu như giấu đại đạo sư đào tạo được, khi có yêu ma vương đến xâm phạm, vậy không phải bị tiêu diệt cả đoàn rồi à.

Đương nhiên, nếu có yêu ma dám đến Kinh thành ngang ngược, thì chắc nhân loại cách ngày diệt vong không xa rồi.

“Xem ra bản lĩnh ẩn giấu khí tức của chúng ta vẫn là không được.”

Thái Vĩnh Long, Trương Hổ, Trương Tuấn đều cười khổ.

Lúc bọn họ đến, mặc dù đã đặc biệt ẩn giấu khí tức của bản thân, nhưng cuối cùng vẫn không thể giấu được.

Chắc cũng chỉ có khí tức của Vương Bình không bị cảm nhận được thôi.

Nếu cường giả Linh Hải cảnh không muốn bị người khác cảm nhận được khí tức, thì trừ khi là tồn tại mạnh mẽ ngang hàng, nếu không hoàn toàn không thể phát hiện sự tồn tại của hắn.

“Nếu đã như vậy thì đi gặp bọn họ đi.”

Trần Dao bất đắc dĩ nói.

Lúc Trần Dao mở cửa ra, Lý lão bên ngoài đã ngây ngẩn cả người.

Hắn nhìn bốn người Vương Bình, rất kinh ngạc.

Viện trưởng vốn nói là ba người, không ngờ lại có thêm một người.

Cũng tức là, ngay cả viện trưởng cấp bậc đạo trưởng đều không thể phát hiện người nhiều hơn bên trong kia sao?

Thủ đoạn ẩn giấu khí tức của người này đúng là kinh người.

“Trần Dao tiểu thư, mấy vị này chắc là bạn của ngươi nhỉ?”

Vẻ mặt Lý lão ôn hòa, hỏi Trần Dao.

“Là bạn của ta.” Trần Dao bình tĩnh gật đầu.

“Như vậy à, vì tình hình hiện giờ không tốt lắm, mà mấy vị đột nhiên đến thăm, có thể sẽ nảy sinh một số phiền phức không cần thiết. Vì vậy, viện trưởng mời các ngươi đến phòng làm việc của hắn một chuyến.”

Lý lão gật đầu, nói với vẻ mặt nghiêm túc.

“Cho nên mời các vị đi theo ta.”

Ánh mắt Trần Dao, Vương Bình, Thái Vĩnh Long, Trương Tuấn và Trương Hồ đều lóe lên, không nói gì nhiều, đi theo Lý lão đến phòng làm việc của viện trưởng học viện Đạo sĩ.

Lúc mấy người đến phòng làm việc thì thấy một đạo sĩ mặc đạo bào, trên mặt có một vết cào, đang ngồi trên ghế văn phòng.

Ngoài ra, trong phòng làm việc còn có một người khác.

Râu tóc hắn đều trắng, vẻ mặt hiền hòa, không lộ ra chút khí tức nào, giống như chỉ là một ông lão bình thường vậy.

Vương Bình nhìn viện trưởng, rồi nhìn về phía ông lão hiền hòa kia, híp mắt lại.

Người này chính là cường giả cấp bậc đại đạo sư hắn cảm nhận được.

Mặc dù người trước chỉ mang lại cho hắn cảm giác miễn cưỡng sánh ngang với Bán Bộ Siêu Phàm cảnh, nhưng lại có một khí chất khác biệt, khiến hắn rất để ý.

Lúc Vương Bình đánh giá ông lão tóc trắng, bốn người Trần Dao cũng chú ý đến sự tồn tại của hắn, trong lòng từng người đều kinh ngạc, suy đoán thân phận của hắn.

“Thầy Lý vất vả rồi, ngươi ra ngoài trước đi.”

Còn về phía viện trưởng, hắn khẽ nói một tiếng với Lý lão, Lý lão cung kính gật đầu, rời khỏi phòng làm việc, nhẹ nhàng đóng cửa lớn cửa phòng làm việc lại.

“Nha đầu Trần Dao, không giới thiệu những người bạn người xuyên không này của ngươi cho chúng ta à?”

Sau đó, viện trưởng nhìn về phía Trần Dao, vẻ mặt đôn hậu, mỉm cười hỏi.

Câu này vừa nói ra, ánh mắt Trần Dao ngưng lại.

Nhưng mà rất nhanh nàng đã bình thường trở lại.

Viện trưởng đoán được thân phận của đám người Vương Bình là chuyện rất bình thường.

Dù sao thân phận của nàng vô cùng nhạy cảm, vẫn luôn được chú ý.

Cường giả có thể im hơi lặng tiếng xuất hiện trong phòng của nàng, hơn nữa còn ăn mặc kỳ lạ, trên người không có khí tức đặc trưng của người tu đạo, nhìn thế nào cũng chỉ có một khả năng khách của thế giới khác.

“Ta tên Vương Bình, bọn họ lần lượt là Thái Vĩnh Long, Trương Hổ, Trương Tuấn.”

Lúc Trần Dao đang suy nghĩ nên nói thế nào, Vương Bình đã đứng ra, thản nhiên cười, nói.

“Sở dĩ chúng ta xuất hiện ở thế giới này là nhận được lời mời của tiểu thư Trần Dao, giúp đỡ nhân loại của thế giới các ngươi thoát khỏi cục diện khó khăn.”

“Như vậy à.”

Mắt viện trưởng lóe sáng, trong lòng kinh ngạc, nổi lên sóng to gió lớn.

Lúc trước hắn chỉ thăm dò chút, không ngờ đám người Vương Bình lại là người xuyên không thật.

Hơn nữa, nghe ý câu này của Vương Bình, giữa người xuyên không rõ ràng có liên lạc với nhau, hơn nữa còn có thể đến thế giới của người khác, đây là một quả bom tình báo to lớn.

Hắn cùng nghe ra được mục đích Vương Bình nói lời này.

Người xuyên không bọn họ có thể chi viện cho nhau, đừng có ý đồ lệch lạc gì.

Bỗng chốc, viện trưởng và ông lão râu tóc bạc trắng kia đưa mắt nhìn nhau, trong lòng khó có thể bình tĩnh.

Trần Dao ở bên cạnh cũng đã phản ứng lại, sau đó nhìn Vương Bình bằng ánh mắt cảm kích.

“Nha đầu Trần Dao đúng là có lòng. Tại đây, ta thay mặt nhân loại của thế giới này của chúng ta cảm ơn sự tiếp viện gấp rút của các vị người xuyên không.”

Hết chương 125.
Bình Luận (0)
Comment