Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 147 - Chương 147. Huyết Ma Đại Trận.

Chương 147. Huyết Ma đại trận.
Chương 147. Huyết Ma đại trận.

‘Thế nhưng, điều khiến ngươi kinh ngạc nhất chính là các tu sĩ Uẩn Linh cảnh, mạnh mẽ về tất cả các mặt, pháp lực, thể xác, linh hồn, không có bất kỳ khuyết điểm nào. Trước mặt các tu sĩ Uẩn Linh cảnh, Linh Thai cảnh cũng không đáng được nhắc đến. Thể chất và pháp lực của Uẩn Linh cảnh có thể không mạnh hơn Linh Thai cảnh nhiều lắm, nhưng linh hồn lực của các tu sĩ Uẩn Linh cảnh lại cực kỳ mạnh mẽ. Cường giả Linh Thai cảnh không thể kháng cự lại được sức ép của linh hồn, họ sẽ rơi vào thế bị động và dễ dàng bị tiêu diệt.’

‘Trừ phi, cường giả Linh Thai cảnh có một loại linh khí có thể bảo vệ linh hồn, mới có thể gắng gượng chống lại Uẩn Linh cảnh một đợt, bằng không trước mặt tu sĩ Uẩn Linh cảnh, Linh Thai cảnh cũng không khác gì một con kiến. Cùng lắm là con kiến ​​này hơi khó tiêu diệt một chút, muốn dọn dẹp thì tốn nhiều thời gian hơn.’

‘Đại chiến càng lúc càng kịch liệt, các tu sĩ Siêu Phàm cảnh trở xuống thương vong vô cùng nặng nề. Ngay cả các tu sĩ Siêu Phàm cảnh, Linh Hải cảnh cũng bắt đầu có người không thể chống đỡ được, có Nhân tộc, cũng có Hải tộc. Thậm chí, đánh tới sau này, ngay cả những cường giả Linh Thái cảnh cũng bắt đầu gục ngã.’

‘Tuy nhiên, suy cho cùng, quần đảo Thất Tinh vẫn có lợi thế. Dẫu sao thì tộc hải Viên cũng chỉ là một tộc, không thể có đủ sức mạnh để chống lại toàn bộ quần đảo Nhân tộc.’

‘Về phương diện này, ngươi cũng yên tâm, chỉ cần kiên trì một chút, chắc hẳn bảo toàn được tính mạng. Thế nhưng, vào lúc này lại phát sinh biến cố mới.’

‘Lão tổ của tộc Hải Viên xuất hiện rồi, hắn bộc phát ra uy áp của Bán Bộ Huyền Đan cảnh, trấn áp thiên khung, khiến cho tất cả cường giả đều khiếp sợ. Ngươi thân là một tu sĩ Linh Hải cảnh đại viên mãn, khi đối mặt với uy áp này, cũng đều cảm thấy như không thể thở nổi.’

‘Ngươi đích thân cảm nhận được uy lực của Bán Bộ Huyền Đan cảnh, âm thầm khiếp sợ, biết rõ đối diện với cường giả như vậy, Uẩn Linh Cảnh đoán chừng cũng chỉ có số bị tiện tay thì bóp chết mà thôi.’

‘Chẳng mấy chốc, luồng uy áp này đã bị triệt tiêu. Bởi vì trên quần đảo Thất Tinh cũng có một vị cường giả Bán Bộ Huyền Đan cảnh khác đã xuất thủ. Hắn chính là lão tổ của Thất Tinh Cung, Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân.’

‘Sau khi hai đại lão tổ hiện thân, trước tiên đối đầu với nhau một hồi. Khi Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân phát hiện không có cách nào đàm phán được, trực tiếp bộc phát sức mạnh kinh người, cùng giao chiến với lão tổ tộc Hải Viên.’

‘Trận chiến này, đánh đến long trời lở đất, nước biển xoáy cuộn, dư âm kinh khủng, làm cho các tu sĩ Linh Thai cảnh kinh hồn bạt vía, nhanh chóng rút lui. Chỉ có tu sĩ Uẩn Linh cảnh mới có thể chịu được tác động của dư âm mà không bị thương. Tuy nhiên, các tu sĩ Uẩn Linh cảnh cũng không làm việc phí công vô ích như vậy, sau khi di chuyển đến một khoảng cách xa hơn, bọn họ tiếp tục đánh nhau.’

‘Ngươi cũng muốn lập tức chạy đi để tránh bị dư âm giết chết. Sau đó, ngươi đánh càng tùy ý hơn. Dù sao, ngươi phải tiết kiệm sức lực để có thể chạy khỏi bất cứ lúc nào. Suy cho cùng, kết quả cuối cùng của trận chiến này thì phải xem hai đại cường giả Bán Bộ Huyền Đan cảnh kia ai thắng ai bại. Một khi lão tổ tộc Hải Viên đánh bại Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân, vậy thì tu sĩ nhân loại chỉ có nước điên cuồng chạy thoát thân, căn bản không có chút phần thắng nào.’

‘Tương tự như vậy, nếu như lão tổ tộc Hải Viên bị đánh bại, các tu sĩ tộc Hải Viên cũng chỉ có số phận tương tự. Những người có mặt tại trận chiến đều biết rất rõ trong lòng, vì vậy không hề có ý định tiếp tục chiến đấu đến chết.’

‘Cuối cùng, Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân kỹ cao hơn một bậc, liều mạng bị thương nghiêm trọng, giết chết được lão tổ tộc Hải Viên. Tộc Hải Viên kinh hãi, bắt đầu chạy trốn, nhưng các tu sĩ của quần đảo Thất Tinh giống như mèo đánh hơi thấy mùi cá, bắt đầu điên cuồng đuổi theo, giết chết các tu sĩ tộc Hải Viên. Dù sao, tộc Hải Viên cũng là yêu thú, có thể nói là một thân bảo vật, không thể bỏ qua.’

‘Ngươi cũng hào hứng săn giết các tu sĩ tộc Hải Viên, không còn giữ lại thực lực của mình. Thực lực của ngươi khiến cho rất nhiều người kinh ngạc, thán phục ngươi không ngớt. Vốn dĩ bọn họ cho rằng ngươi chỉ là một luyện đan sư, sức chiến đấu trong Linh Hải cảnh cũng chỉ như một con gà bệnh, bây giờ xem ra, sức chiến đấu của ngươi ở Linh Hải cảnh, hoàn toàn có thể xếp vào top năm người đứng đầu.’

“Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân, cường giả Bán Bộ Huyền Đan cảnh, đã giết chết tộc trưởng Bán Bộ Huyền Đan cảnh của tộc Hải Viên, thực lực này, đủ mạnh mẽ.”

Vương Bình đọc nội dung mô phỏng, thốt lên lời tán thưởng.

Thảo nào Thất Tinh Cung có thể đứng vững, dám lấy Thất Tinh làm tên gọi.

Có lão tổ như vậy, trở thành thế lực mạnh nhất quần đảo Thất Tinh cũng là việc có thể lý giải được.

“Có điều, tu vi của ta đã đạt tới Linh Hải cảnh đại viên mãn, lĩnh hội được bảy thành kiếm ý đỉnh phong, vậy mà trong sức chiến đấu ở Linh Hải cảnh, chỉ có thể đứng trong top năm, không có cách nào đứng thứ nhất sao?”

Ngay sau đó, Vương Bình lại đọc tiếp những chữ còn lại, ngạc nhiên không thôi.

Nhìn điệu bộ này, cường giả Linh Hải cảnh ở quần đảo Thất Tinh không phải phải là số ít rồi.

Như trong nội dung mô phỏng trước có nói, rất nhiều người không phải thiên phú không đủ, đơn giản chỉ là không có cơ duyên, không có cách nào đạt được linh vật lục phẩm tương thích, cho nên bị kẹt ở Linh Hải cảnh.

Ngay sau đó, Vương Bình không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục tập trung tinh thần nhìn vào màn hình, chữ lại hiện ra một lần nữa.

‘Rất nhanh, trận đại chiến này đã kết thúc, tộc Hải Viên thương vong vô số, rất nhiều thế lực của quần đảo Thất Tinh tuy rằng cũng có thương vong, nhưng so với những gì thu hoạch được, thì đó đã là gì.’

Hết chương 147.
Bình Luận (0)
Comment