Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 151 - Chương 151. Cướp Đoạt Cơ Duyên. (2)

Chương 151. Cướp đoạt cơ duyên. (2)
Chương 151. Cướp đoạt cơ duyên. (2)

‘Sau đó, ngươi tìm thấy một món linh vật hệ hỏa lục phẩm Bạo Viêm Thảo tại một nơi gọi là Hỏa Diễm Cốc. Lòng ngươi kích động đến cực hạn, ngươi cho rằng bản thân cuối cùng có thể đột phá Linh Thai cảnh rồi.’

‘Thế nhưng, ngươi cũng phát hiện ra rằng nơi đó cũng có rất nhiều cường giả, thậm chí có ba mươi cường giả Linh Thai cảnh. Ngươi biết không thể địch lại bọn họ, lựa chọn để Giang Hoài ra tay.’

‘Có sự giúp sức của Giang Hoài, sức mạnh của ngươi tăng vọt, thành công giết chết tất cả các cường giả ở nơi đó, có được Bạo Viêm Thảo.’

‘Ngươi tìm được một nơi bí ẩn, bắt đầu bế quan đột phá.’

‘Trong lúc ngươi toàn tâm toàn ý đột phá, Giang Hoài cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật, lựa chọn đoạt xá ngươi. Bởi vì nếu tiếp tục trì hoãn, đợi đến khi ngươi tiến vào Uẩn Linh cảnh, hắn sẽ không có cơ hội đoạt xá ngươi.’

‘Ngươi vô cùng ngạc nhiên, chất vấn hắn vì sao dám đoạt xá ngươi, lẽ nào không sợ chết đi như người thường hay sao? Giang Hoài cười ác độc, bày tỏ cho dù có bảo vật nuôi dưỡng linh hồn, linh hồn cũng không có khả năng trường tồn thế gian, sớm muộn gì cũng tiêu tán. Hắn không muốn chết, cho dù là cưỡng ép đoạt xá trở thành một con người hoàn toàn mới, có thể bị hóa điên hóa dại, chỉ cần có thể nhân cách chiếm quyền làm chủ là của hắn là được rồi.’

‘Ngươi mắng chửi Giang Hoài điên rồi, bắt đầu phản kháng. Có điều, linh hồn lực của ngươi chung quy vẫn thấp hơn một chút so với lão hồ ly Giang Hoài, bị hắn đoạt xá.’

‘Linh hồn của ngươi và Giang Hoài hòa trộn, biến thành một cá thể mới. Vì lý do này, ngươi chết rồi.’

‘Bởi vì ngươi đã chết, lần mô phỏng này kết thúc.’

“Phục Sinh phù này, sau khi bị đoạt xá vậy mà không có cách nào sống lại sao? Hay là chỉ cần linh hồn hòa trộn loại tình huống đặc biệt này không có cách hồi sinh. Nếu như linh hồn bị diệt, hoặc là cả thể xác và linh hồn cùng bị hủy diệt, vậy có thể sống lại không?”

Vương Bình xem nội dung của mô phỏng, nghĩ đến vấn đề của Phục Sinh phù, trán nhăn hết lại.

“Thôi bỏ đi, hiện tại ta có phân tích cũng vô dụng, cũng chỉ có thể đợi sau này giải lập từ từ kiểm chứng vậy.”

“Ngoài ra, lão già này, sao lại ẩn núp kỹ quá như vậy?”

Ngay sau đó, biểu cảm Vương Bình lộ ra một chút âm trầm.

Đừng nói là trong hiện tại gặp được Giang Hoài, trò chuyện cùng hắn, cho dù là bên trong máy giả lập nhân sinh, trước khi hắn bộc lộ ra, đều không có bất kỳ biểu hiện khác thường nào.

Kẻ này, che dấu bản thân quá tốt rồi.

Rõ ràng, ngay từ khi bắt đầu gặp hắn, đối phương đã bắt đầu lập kế hoạch rồi. Chỉ có cách trực tiếp phơi bày ra tất cả, cũng là vì để lấy được sự tin tưởng của hắn, để hắn sinh ra ấn tượng đầu tiên là lão già này rất hào hiệp.

Hoặc có thể sau này mình sẽ cảnh giác, nhưng có nền móng này, sớm muộn cũng sẽ buông lỏng cảnh giác, hoàn toàn tin tưởng đối phương.

‘Gừng càng già càng cay.” Vương Bình cười khổ: “Lão quái vật sống tới hai ngàn năm, tâm tư quá thâm sâu rồi, tuyệt đối không thể tin tưởng đối phương được. Cho dù là Thất Tinh lão tổ Nam Cung Vân, hay là tên khốn Giang Hoài này đều đã cho ta một bài học.”

“Ngoài chuyện này ra, ta vẫn xem nhiều văn mạng hơn, chịu ảnh hưởng, bản năng cho rằng ông lão trong nhẫn đều tốt cả.”

Vương Bình lại lẩm bẩm.

“Hoặc là, cũng có lẽ là do ta không phải là khí vận chi tử. Nếu là khí vận chi tử, hoặc có thể khiến cho đối phương nảy sinh ý nghĩ toàn lực bồi dưỡng, sẽ không lựa chọn cách đoạt xá cực đoan như vậy.”

Nghĩ đến điểm này, khóe miệng Vương Bình bất giác giật nhẹ.

Khí vận chi tử, luôn có khả năng biến điều không thể thành có thể, thay đổi rất nhiều người và sự vật.

“Hừ, Giang Hoài này, trong lần mô phỏng tiếp theo, sẽ ép lấy toàn bộ giá trị của hắn, vẫn giết chết luôn cho rồi.”

Vương Bình quay người, đi đến ban công, chắp hai tay phía sau, nhìn về phía ánh chiều tà, đưa ra một quyết định.

Loại lão già nguy hiểm như vậy, nếu không có xung đột lợi ích là được.

Nếu có xung đột lợi ích, mà còn bỏ qua, hoàn toàn là đang giữ lại một con rắn độc, có thể cắn bất cứ lúc nào.

Trong máy giả lập nhân sinh, sau khi có thể lợi dụng toàn bộ giá trị của hắn, trực tiếp giết chết, tránh phát sinh thêm việc ngoài ý muốn.

Nhưng, trên thực tế, Vương Bình không thể mang hắn theo bên cạnh.

Dù sao, Vương Bình không hề muốn để cho người ở thế giới này biết được bí mật trên người hắn, rủi ro bị bại lộ phải bị loại bỏ mới được.

Cho dù Thái Vĩnh Long cũng là người xuyên việt, trước khi không có cách nào khiến hắn không bị lộ bản thân, Vương Bình cũng không có ý định đi gặp mặt.

Như vậy, quá nguy hiểm.

“Tiếp theo đây, nên xuống núi rồi.”

Sau khi Vương Bình bình tâm trở lại, bèn phi thân lên, sau đó một thanh linh kiếm xuất hiện, bay nhanh ra khỏi núi Linh Kiếm Tông.

Hoàng hôn buông xuống, màn đêm bao phủ.

Thôn Bạch Mộc, trở nên vô cùng an tĩnh.

Một thôn trấn suy cho cùng cũng không thể so với Hoàng thành, đêm xuống ngược lại càng náo nhiệt hơn.

Lúc này, trên trời xuất hiện một luồng ánh sáng đỏ, nhanh chóng bay đến trên bầu trời của thôn Bạch Mộc, dừng lại ở đó.

Vương Bình ngự kiếm bay đến, nhìn xuống đình viện Diệp gia ở phía bên dưới, nhìn thấy trong đình viện vẫn có một đứa trẻ đang nỗ lực tập đánh quyền như cũ, ánh mắt lung linh, hắn trực tiếp bộc phát ra linh thức quét qua toàn bộ Diệp gia.

Sau đó, hắn có thể biết được đại khái tình hình của Diệp gia.

Cũng biết được đứa bé đang luyện đánh quyền kia chính là Diệp Thần.

“Vì sao muộn rồi vẫn còn luyện đánh quyền, thật là siêng năng.”

Vương Bình cười mỉm, chân ngự kiếm, lao xuống bên dưới, đến phía trên bầu trời trên đình viện của Diệp gia thì dừng lại cách xa mười mét.

“Ngươi là ai?”

Một giọng nói đột nhiên vang lên, Diệp Thần đang luyện quyền sợ hết hồn, hắn vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Vương Bình với vẻ mặt sửng sốt.

Hết chương 151.
Bình Luận (0)
Comment