Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152. Diệp Thần Muốn Bái Sư.

Chương 152. Diệp Thần muốn bái sư.
Chương 152. Diệp Thần muốn bái sư.

Ngự kiếm phi hành là thủ đoạn của Kiếm Linh tông!

Mặc dù Diệp Thần còn nhỏ tuổi nhưng cực kỳ say mê luyện võ, đương nhiên cũng hiểu rất rõ các đại tông môn ở Đại Hạ, mơ ước một ngày nào đó sẽ bái sư ở đó.

Trong những đại môn phái này thì Kiếm Linh tông là mạnh nhất, hắn rất muốn gia nhập tông môn này.

Ngự kiếm phi hành, vung kiếm khắp chân trời, rất ngầu đấy, đó là giấc mơ của hắn!

“Ha ha, tiểu tử không cần hoang mang, bổn tọa đến Diệp gia của ngươi cũng không có ác ý gì.”

Phi kiếm dưới chân Vương Bình biến mất tăm hơi, hắn bồng bềnh hạ xuống đất, đi đến trước người Diệp Thần, đứng chắp tay cười nói.

“Vậy sao.” Diệp Thần nhìn chằm chằm Vương Bình với ánh mắt ngưỡng mộ và tò mò lại có hơi hồi hộp. Nhưng dường như hắn đã hạ quyết tâm bình tĩnh lại, siết chặt nắm đấm, đột nhiên quỳ gối xuống trước mặt Vương Bình, mở miệng nói: “Tiền bối Kiếm Linh tông, tiểu tử muốn bái ngươi làm sư phụ, gia nhập Kiếm Linh tông, không biết ngươi có đồng ý nhận tiểu tử làm đồ đệ không?”

“…”

Vương Bình ngẩn người, bất ngờ nhìn Diệp Thần.

Khí vận chi tử này quả nhiên là lời ra kinh người, vừa gặp đã nói bái sư.

Chuyện này không thể hiện ra trong mô phỏng nhân sinh.

Điều này cũng có thể xảy ra nhưng máy giả lập nhân sinh không nói, có lẽ hắn đã từ chối rồi.

Hoặc là cách thức hắn xuất hiện trong máy giả lập nhân sinh không đúng, cũng không làm bại lộ thân phận Kiếm Linh tông, đầu tiên là nói chuyện với người của Diệp gia.

“Ngươi nhất định muốn bái bổn tọa làm sư phụ sao?”

Vương Bình hỏi hắn, ánh mắt đầy ẩn ý.

Nhận một khí vận chi tử làm đồ đệ đúng là một chuyện thú vị.

Có lẽ, sau khi nhận Diệp Thần làm đồ đệ, hắn có thể dựa vào hào quang khí vận của Diệp Thần trong máy giả lập nhân sinh để nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.

Dù sao những người xung quanh nhân vật chính có mối quan hệ với nhân vật chính thì sẽ thường xuyên tăng cấp rất nhanh, giống như mở thiết bị gian lận để tu luyện vậy.

Đương nhiên, còn có một khả năng khác.

Đó chính là thiên sát cô tinh.

Một số nhân vật chính chính là chuyên khắc người bên cạnh.

Khắc chết một người thì hắn có thể điên cuồng thăng cấp cực nhanh, sau đó sẽ báo thù cho ngươi, vô cùng kỳ dị.

Theo Vương Bình, khí vận chi tử như Diệp Thần có khả năng lớn mang mệnh cách thiên sát cô tinh.

Dù sao nếu không có sự can thiệp của hắn thì Diệp gia đã bị diệt sạch rồi.

Ngay cả tộc nhân của hắn cũng chết thì nói gì đến sư phụ và bạn bè của nhân vật chính chứ.

E rằng, lão gia gia trong nhẫn Giang Hoài này trước khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, không hiểu sao đã cúp rồi.

“Đúng, ta muốn bái sư, ta muốn ngự kiếm pho hành, vung kiếm khắp chân trời, giết chết ác tặc!”

Diệp Thần nhìn chằm chằm vào Vương Bình, ánh mắt chân thành, mở miệng nói.

“Để bổn tọa cân nhắc một khoảng thời gian.”

Vương Bình khẽ nhíu mày, không trực tiếp đồng ý với hắn cũng không lập tức từ chối Diệp Thần.

Hắn cần thông qua máy giả lập nhân sinh để mô phỏng, thực hiện một số phỏng đoán.

Nếu mạo muội nhận Diệp Thần có thể sẽ bị khí vận thiên sát cô tinh của hắn khắc chết mà cũng không hiểu lý do.

“Vâng!” Diệp Thần nhìn Vương Bình với khuôn mặt tràn đầy hy vọng, mong Vương Bình chấp nhận hắn.

Mặc dù bây giờ chưa trực tiếp đồng ý nhưng cũng không từ chối, hắn vẫn còn hy vọng.

“Tiểu tử, dẫn ta đi gặp cha mẹ ngươi, bổn tọa có chuyện muốn thương lượng với họ.”

Vương Bình điều động lực lượng, kéo Diệp Thần đứng dậy, mở miệng nói.

“Tiền bối, xin mời đi theo ta!”

Diệp Thần cung kính gật đầu, dẫn Vương Bình đi gặp đám người gia chủ của Diệp gia.

“Thần Nhi, vị này là ai?”

Khi Diệp Thần dẫn theo Vương Bình đi gặp gia chủ Diệp gia, gia chủ DIệp gia nhìn Vương Bình mặc một bộ áo trắng, ngọc thụ lâm phong, khí chất phi phàm thì đồng tử co rụt lại, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

Mặc dù hắn không biết Vương Bình là ai nhưng chỉ nhìn vào khí chất này thì tuyệt đối không phải người tầm thường, rất có thể là đại cường giả mà Diệp gia nho nhỏ bọn họ không thể đắc tội được.

“A.” Diệp Thần ngẩn ra, sau đó trông mong nhìn về phía Vương Bình, nói không nên lời.

Hắn thật sự không biết tên của Vương Bình.

“Bổn tọa tên là Vương Bình, là Thái Thượng trưởng lão của Kiếm Linh tông.”

Vương Bình đứng chắp tay, lạnh nhạt nói.

Hắn dùng diện mạo thật để gặp người khác, đương nhiên cũng không cần che giấu thân phận làm gì.

“Thái Thượng trưởng lão Vương Bình của Kiếm Linh tông?”

Gia chủ Diệp gia trợn mắt há mồm nhìn Vương Bình, suýt chút nữa bất ngờ đến mức nhảy lên.

Chỉ cần là người của Kiếm Linh tông, cho dù chỉ là một đệ tử tạp dịch cũng đều là người Diệp gia bọn họ không trêu chọc được.

Bây giờ lại còn là một Thái Thượng trưởng lão đến.

Đây là cường giả Linh Nguyên cảnh tuyệt đỉnh đó!

Càng đứng nói đến Vương Bình này là truyền kỳ trong truyền kỳ, còn có thân phận luyện đan sư tứ phẩm!

Thân phận tôn quý, nói là một câu có thể đi ngang Đại Hạ cũng không hề quá.

Nhưng không ngờ một nhân vật lớn như vậy lại hạ mình đến Diệp gia bọn họ, điều này làm cho gia chủ Diệp suýt bị dọa chết, có hơi khó xử không biết phải làm sao.

Nhưng kèm theo đó còn là niềm sung sướng!

Nhân vật lớn như vậy đến Diệp gia của hắn, cơ duyên đưa đến tận cửa!

Nếu có thể nịnh bợ vị Vương Bình đại nhân này thì Diệp gia có thể phát triển rất nhanh.

“Vương Bình đại nhân, mời đến bên này, ngươi ngồi xuống đi!”

Lúc này, gia chủ Diệp gia ân cần vô cùng, cẩn thận lấy chén trà quý giá nhất ra, rót một chén trà cho Vương Bình, nói với hắn.

Vương Bình không lập lờ chuyện này, tự nhiên ngồi xuống, nhìn về phái hai cha con Diệp gia.

“Lần này ta đến đây là vì chiếc nhẫn trên tay tiểu gia hỏa kia, vật ấy có tác dụng rất lớn với ta. Nếu các ngươi đồng ý giao nó cho ta, ta sẽ cho Diệp gia một khoản thù lao thỏa đáng.”

Vương Bình uống trà xong thì mỉm cười nói.

Gia chủ Diệp gia khiếp sợ nhìn chiếc nhẫn màu đen trên tay con mình, trong lòng không thể bình tĩnh được.

Hết chương 152.
Bình Luận (0)
Comment