Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 159 - Chương 159. Mô Phỏng Trả Phí! Thiên Phú Màu Lam! (3)

Chương 159. Mô phỏng trả phí! Thiên phú màu lam! (3)
Chương 159. Mô phỏng trả phí! Thiên phú màu lam! (3)

Dừng một chút, Giang Hoài tiếp tục.

“Về linh thạch, ta biết chỗ nào có mỏ linh thạch, ngươi có thể đi đào. Nếu như mỏ linh thạch này còn chưa bị người khác phát hiện thì ngươi có thể thu được hơn triệu viên linh thạch hạ phẩm, còn linh thạch trung phẩm hẳn là có thể đào được một ít. Linh thạch thượng phẩm thì không có khả năng xuất hiện.”

Đối với Giang Hoài, chuyện quan trọng nhất là có thể rời khỏi đại lục Huyền Quy càng sớm càng tốt.

Bởi vì ở đại lục Huyền Quy muốn tìm được bảo dược dưỡng hồn quý giá thực sự quá khó khăn.

Ai ai cũng biết mức độ trân quý của bảo dược dưỡng hồn, giá trị của bảo dược dưỡng hồn tứ phẩm có thể sánh ngang với các loại bảo dược ngũ phẩm khác.

Chỉ khi có thể rời khỏi đại lục Huyền Quy, đi tới quần đảo Lạc Tinh mới có thể dễ dàng tìm thấy bảo dược dưỡng hồn.

Đến lúc đó, hồn thể của hắn mới càng mạnh mẽ hơn, tránh khỏi nguy cơ tử vong.

“Hiện tại, số linh thạch này là đủ rồi.”

Ánh mắt của Vương Bình sáng lên, trong lòng kích động.

Sau khi hắn phát hiện trong nhẫn dưỡng hồn của Giang Hoài không có bảo vật đã nghĩ Giang Hoài chắc chắn biết vị trí của một số mỏ linh thạch.

Nếu không, với tu vi Tiên Thiên cảnh của Diệp Thần làm sao có thể kiếm được nhiều linh thạch như vậy.

Bây giờ câu trả lời của Giang Hoài càng chứng thực cho suy đoán của hắn.

Thế nhưng hắn không nghĩ tới còn có cả linh thạch trung phẩm.

Nếu có linh thạch trung phẩm, hắn sẽ không cần chạy đến quần đảo Thất Tinh – nơi có rất nhiều cường giả - để kiếm linh thạch nữa, vậy thì nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều.

“Mong tiền bối nói rõ vị trí của mỏ linh thạch.”

Sau khi Vương Bình bình tĩnh lại, nghiêm túc nói.

“Cuồng Phong cốc.” Giang Hoài trả lời: “Nơi đó có trận pháp cách trở lão phu bố trí. Tuy rằng đã qua nhiều năm, khả năng cao là trận pháp đã bị ăn mòn. Sợ rằng không còn hiệu quả như lúc đầu, nhưng xác suất mỏ linh thạch bị người khác phát hiện vẫn rất nhỏ.”

“Không hổ là tiền bối, từ lâu đã để lại chuẩn bị ở sau.”

Vương Bình cười khẽ tán dương.

Đúng là lão quái vật đã sống gần hai ngàn năm có khác, dù cho đã lưu lạc đến mức này cũng vẫn không quên để lại chuẩn bị ở sau cho mình.

Đương nhiên, dựa theo phát triển bình thường, Giang Hoài để lại chuẩn bị ở sau cùng với đủ loại đồ tốt trên cơ bản đều thuộc về khí vận chi tử Diệp Thần.

Nhưng bây giờ, xem như là hời cho hắn rồi.

Ngay lập tức, Vương Bình thừa dịp trời tối, trực tiếp hóa thành cầu vồng, biến mất trong phòng khách Diệp gia.

Dù sao, thứ như là linh thạch này, cầm vào tay sớm chút một chút cũng có thể an tâm hơn phần nào.

Nói chi là trong lòng hắn vẫn còn một số ý tưởng cần phải tiếp tục mô phỏng, trước sáng sớm ngày mai, hắn cần cân nhắc xem nên xử lý khí vận chi tử Diệp Thần này như thế nào cho ổn thỏa.

Khoảng cách từ thôn Bạch Mộc đến Cuồng Phong cốc khá là xa.

Tuy nhiên, với tốc độ của Vương Bình thì chạy đến nơi đó cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Đem khuya, khi Vương Bình đến nơi sâu trong Cuồng Phong cốc, tất cả yêu thú mãnh mẽ của nơi này đều cảm nhận được khí thế kinh khủng toát ra từ trên người Vương Bình, mỗi một con đều sợ hãi cực độ, phát ra tiếng gào thét, nằm rạp trên mặt đất.

Cho dù là yêu thú bát giai tương đương với tu sĩ Linh Nguyên cảnh hậu kì cũng hoảng sợ tới cực hạn.

Chúng nó hoàn toàn không nghĩ tới Siêu Phàm đại cảnh cũng tồn tại trong nhân loại.

Nhân vật như vậy nếu muốn tiêu diệt hết bọn nó, thực sự là quá đơn giản.

“Quả thật có khí tức của đại trận, nhưng cũng không hoàn chỉnh, không có cách nào ngăn được cảm giác của cường giả Linh Hải cảnh.”

Vương Bình đứng trên không trung, nhìn xuống dãy núi phía dưới, sau khi tinh tế cảm nhận một phen, nhẹ giọng nói.

“Mỏ linh thạch nơi này do lão phu bố trí ngàn năm trước. Thời gian qua lâu như vậy, còn có thể phát huy một chút hiệu quả đã là rất tốt rồi.”

Giọng nói của Giang Hoài vang lên, khá tự hào, lại hơi thất vọng.

Huy hoàng trong quá khứ, rốt cuộc chỉ là phù du.

“Ồ? Ngàn năm trước tiền bối từng đến đại lục Huyền Quy rồi sao?”

Trong lòng Vương Bình khẽ động, mở miệng hỏi.

Hắn vốn tưởng rằng đây là chuẩn bị ở sau của Giang Hoài sau khi trốn về đại lục Huyền Quy, không nghĩ tới đã bố trí từ ngàn năm trước, đây quả thực là làm người khác kinh ngạc.

“Đúng đấy. Ngàn năm trước lão phu tuổi thọ đã hết, đã đặc biệt trở lại đại lục Huyền Quy để lại một ít chuẩn bị ở sau, sau đó lại lựa chọn rời đi, đoạt xá hài tử vừa ra đời, sống lại một đời.”

Giang Hoài tâm tình phức tạp nói.

“Những chuẩn bị ở sau này chính là để phòng ngừa xảy ra chuyện như vậy, cũng là để cho người hữu duyên trong tương lai, xem ra chúng quả thực có ích.”

“Thì ra là như vậy.”

Ánh mắt Vương Bình lóe lên, hắn gật đầu.

Lão quái vật đúng là lão quái vật, tâm tư thực sự rất sâu.

Vương Bình cũng hoài nghi Giang Hoài có lẽ còn để lại chuẩn bị ở sau gì đó ở đại lục Huyền Quy hoặc là quần đảo Thất Tinh.

Tuy nhiên, hắn chắc chắn sẽ không nói ra.

Đồng thời, Vương Bình cũng không dám để hắn đi đến những nơi kia, nếu trong đó cũng có loại bảo vật dùng để dưỡng hồn, vậy Vương Bình sẽ gặp chút nguy hiểm.

Làm như thế có lẽ sẽ lãng phí một ít cơ duyên, nhưng thắng ở an toàn.

Ở trong mô phỏng nhân sinh, có một lần Giang Hoài đoạt xá hắn. Lần đó ở trong mô phỏng, hồn thể của Giang Hoài mạnh đến cực hạn, tiện tay đã có thể giết chết ba cường giả Linh Thai cảnh, trong đó có Sí Hỏa đạo nhân.

Ban đầu Vương Bình còn tưởng chỉ là ba tên Linh Thai cảnh phổ thông, nhưng thông qua mô phỏng của ba lần trước, hắn biết được Sí Hỏa đạo nhân thế mà là Linh Thai cảnh đại viên mãn. Hai cường giả có thể giao thủ cùng Sí Hỏa đạo nhân kia, chắc chắn không đơn giản.

Thế nhưng Giang Hoài lại dễ dàng giết chết ba người, nói rõ tu vi của hắn lúc đấy ít nhất cũng đạt đến Uẩn Linh cảnh, không phải vậy thì tuyệt đối không thể làm được chuyện đấy.

Hết chương 159.
Bình Luận (0)
Comment