Mà muốn khôi phục lại hồn thể đến trình độ như thế, bảo dược dưỡng hồn phổ thông không làm được.
Hơn nữa lấy tu vi của hắn khi đó, xác suất có được bảo dược trân quý là rất nhỏ.
Cũng không phải chỉ là vấn đề về thực lực mà còn do độ cực kì hiếm có của bảo dược, không phải nói là tìm được ngay.
Tiếp đó, Vương Bình cũng không hỏi thêm gì, lắc mình đi đến trước đại trận, bàn tay nhẹ nhàng đụng vào màn sáng do đại trận này hình thành, cảm nhận được sức đàn hồi.
Luồng lực lượng này tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cũng chả là gì đối với Vương Bình.
Lực lượng trong cơ thể hắn mãnh liệt tuôn ra, dễ dàng xé ra một lỗ hổng, xông vào.
Sau đó, linh thức của Vương Bình cảm nhận được ở dưới đất có một số lượng linh thạch khổng lồ.
Mắt Vương Bình bừng sáng, triển khai thủ đoạn, xốc mặt đất lên, bắt đầu đào mỏ.
Tiêu tốn mấy canh giờ, Vương Bình đào được hơn nửa mỏ linh thạch ở đây.
Tổng cộng có hơn triệu linh thạch hạ phẩm.
Ngoài ra còn có hai ngàn viên linh thạch trung phẩm, thu hoạch khá dồi dào.
“Số mỏ linh thạch còn lại không được đào, chúng ta phải giữ lại những quặng này để chúng có thể tiếp tục sinh sôi, nếu đào hết toàn bộ thì chính là tự tay phá hủy quặng, không thể tạo phúc cho đời sau.”
Vương Bình dừng động tác lại, lẩm bẩm một tiếng, sau đó bay lên trời, đi về hướng thôn Bạch Mộc.
“Tên nhóc này, lòng dạ cũng khá rộng rãi đấy.”
Hành động của Vương Bình bị Giang Hoài dể ý, hắn yên lặng đánh giá một hồi.
Giới tu hành có một quy tắc bất thành văn đó là khi gặp phải thiên tài địa bảo, nếu là loại có thể tái sinh thì nhất định phải để lại chút ít, không thể uống nước không chừa cặn.
Đương nhiên, tuy rằng có quy tắc bất thành văn như thế nhưng rất nhiều người đều khó mà không nổi lòng tham, mang đi tất cả bảo vật.
“Có lẽ, vẫn có thể hơi tin tưởng hắn chút, để hắn đi quần đảo Lạc Tinh kiếm cho ta một ít bảo dược dưỡng hồn.”
Giang Hoài tính toán rất nhiều chuyện trong lòng.
Lúc Vương Bình trở về Diệp gia thì gà trống đã bắt đầu gáy, sắp hừng đông rồi.
Đối với việc này, Vương Bình cũng không có ừ hử gì, tiếp tục phong ấn cảm giác của Giang Hoài, lấy ra một ngàn viên linh thạch trung phẩm, nói trong lòng: “Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng trả phí.”
“Ting, mô phỏng trả phí cần tiêu tốn một ngàn viên linh thạch trung phẩm, ký chủ có muốn tiếp tục mô phỏng trả phí?”
Âm thanh hệ thống vang lên.
“Trả.”
Trong mắt Vương Bình tràn đầy chờ mong, mở miệng nói.
Đây thật sự là mô phỏng trả phí đã lâu không gặp.
Mặc dù mỗi lần đều tiêu hao hơn một nghìn viên linh thạch trung phẩm thật vất vả mới kiếm được, quả thật khiến người ta đau lòng.
“Ting, trả tiền thành công, máy giả lập nhân sinh khởi động, đang làm mới thiên phú.”
Giọng nói của hệ thống lại vang lên lần nữa.
“Ting, làm mới thiên phú thành công, chúc mừng ký chủ nhận được thiên phú màu lam – Cuồng chiến sĩ; thiên phú màu lục – Nguyệt dạ lang; thiên phú màu trắng – Thiên tài kinh doanh.”
Thiên phú màu lam – Cuồng chiến sĩ: Khi đối mặt với kẻ địch mạnh, có thể kích hoạt trạng thái cuồng hóa, hầu hết hiệu quả tiêu cực như các loại nguyền rủa và trói buộc sẽ mất hiệu lực, đồng thời sức mạnh của ký chủ cũng sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Trạng thái cuồng hóa chỉ có thể kéo dài mười phút, thời gian cooldown là một tháng.
Tuy nhiên nếu như tu vi của kẻ địch vượt xa ký chủ thì một số hiệu quả tiêu cực vẫn xuất hiện, không để trung hòa triệt để.
Ngoài ra, một khi kích hoạt trạng thái cuồng hóa, năng lực suy nghĩ sẽ giảm xuống biên độ lớn.
Thiên phú màu lục – Nguyệt dạ lang: Trong đêm tối, ký chủ có thể biến thành yêu thú loại sói, tất cả thuộc tính tăng lên ở mức độ nhất định.
Thiên phú màu trắng - Thiên tài kinh doanh: Có thiên phú kinh doanh nhất định.
“!!!”
“Thiên phú màu lam!”
Vương Bình nhìn lần làm mới thiên phú mới này, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Khá lắm, lần mô phỏng trả phí đã lâu không gặp này làm mới ra thiên phú cũng thật là kinh người.
Thế mà làm mới ra một thiên phú màu lam.
Chẳng lẽ đây chính là luôn không đổi mới ra thiên phú mạnh mẽ, cuối cùng cũng tới một lần hoàn vốn sao?
Hay có thể nói, làm thủ lĩnh xui xẻo lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng trở thành Ông hoàng may mắn, thời thế xoay chuyển rồi!
“Thiên phú cuồng hóa này rất tốt!”
Vương Bình nhìn chằm chằm vào phần giới thiệu của thiên phú màu lam, hắn khó có thể bình tĩnh.
So với hiệu quả của thiên phú màu lục, thiên phú màu lam này chỉ nhìn bằng mắt thường cũng thấy được nó mạnh hơn nhiều
Bước vào trạng thái cuồng hóa, sức mạnh tăng lên gấp bội, hơn nữa còn có hiệu quả miễn debuff, nó quả thực bất khả chiến bại.
Những thứ này làm cho Vương Bình liên tưởng đến đại chiêu của vị anh hùng Olaf.
Haiz, sao hắn luôn cảm thấy máy giả lập nhân sinh đã tham khảo một loạt.
“Thi triển bí pháp với đối tượng có tu vi vượt xa bản thân không thể hoàn toàn ngăn cản đối phương, nhưng chắc chắn có thể phát chút huy tác dụng. Nếu tu vi của đối phương không vượt quá xa bản thân, có thể trực tiếp miễn debuff. Có thiên phú màu lam này, có lẽ thật sự có thể tranh đoạt thử bộ công pháp Thiên cấp kia một lần.”
Vương Bình thầm nghĩ trong lòng, hắn không chút do dự lựa chọn thiên phú màu lam, hắn vô cùng chờ mong lần mô phỏng tiếp theo.
“Lại nói tiếp, thiên phú này có thể tránh bị Giang Hoài đoạt xá hay không? Đây hẳn là trạng thái mặt trái rồi.”
Lúc này, Vương Bình lại động lòng, hắn nghĩ đến vấn đề Giang Hoài đoạt xá.
Nếu như hắn có thể kháng cự Giang Hoài đoạt xá thì hắn có thể càng ép được nhiều giá trị của Giang Hoài hơn, hắn sẽ không đến mức bởi vì ném chuột sợ vỡ bình mà bỏ qua một ít cơ duyên.
“Để lần khác thử đi, miễn cho ta thí nghiệm công pháp cùng thiên phú đến hết. Dù sao, thiên phú không nhất định phải lấy được ở chỗ phần thưởng. Hơn nữa ta không thể lãng phí linh thạch trung phẩm trong tay.”