Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176. Tiêu Diệt Toàn Nhân Loại! Trương Tuấn Lạnh Lùng.

Chương 176. Tiêu diệt toàn nhân loại! Trương Tuấn lạnh lùng.
Chương 176. Tiêu diệt toàn nhân loại! Trương Tuấn lạnh lùng.

‘Sau khi ngươi đoán được năng lực sống lại của Hạ Nhược Băng, lòng ngươi vô cùng kinh hoảng và khiếp sợ với năng lực này. Tiếp đó, ngươi không lựa chọn rời đi, mà lựa chọn tiếp tục ra tay với Hạ Nhược Băng, muốn tiếp tục thử thăm dò thêm điều gì đó.’

‘Ngươi chỉ sử dụng được sức mạnh của Linh Nguyên cảnh tầng một, tấn công Hạ Nhược Băng. Đối mặt với loại sức mạnh cấp bậc này, Hạ Nhược Băng vẫn không có năng lực phản kháng gì, bị ngươi trực tiếp đánh chết.’

‘Vì điều này, ngươi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Hạ Nhược Băng không mạnh, vậy có biện pháp giải quyết nàng. Thậm chí, chỉ cần có tình báo, có lẽ ngay cả một mình Tần Thiên cũng có thể giết chết nàng.’

‘Rất nhanh, Hạ Nhược Băng lại sống lại, cái giá phải trả chính là cái chết đầy bí ẩn của Trương Tuấn. Ngươi lại có một đáp án trong lòng, người hâm hộ gần Hạ Nhược Băng, không chừng sẽ trở thành kẻ chết thay trước.’

‘Khi ngươi lại một lần giết chết Hạ Nhược Băng, Tần Thiên nổi giận,, muốn tấn công ngươi. Ngươi cạn lời vô cùng, không hề nương tay, cũng muốn đập chết Tần Thiên. Ngươi rất rõ ràng, hắn đã hết thuốc chữa rồi.’

‘Thế nhưng, lúc ngươi ra tay với Tần Thiên, trên người Tần Thiên xuất hiện một chiếc pháp y, ngăn trở một đòn này của ngươi. Đồng thời, sát trận được khởi động, nhốt ngươi vào trong đó. Ngươi im lặng tới cực hạn, không nghĩ tới Tần Thiên lại trở thành một tên đồng đội heo.’

‘Kế tiếp, ngươi sử dụng cổ ngọc cùng tinh huyết Xích tộc đối kháng với sát trận, muốn phá trận. Hai lực lượng khủng khiếp va chạm, phá huỷ mọi thứ đến biến dạng, toàn bộ đại đô thị đều bị phá huỷ hoàn toàn.’

‘Ngươi dựa vào bí pháp của Ngũ Hành Dung Linh quyết, cường hóa linh nguyên thuộc tính thổ để phòng ngự, định ngăn cản sự va chạm khủng khiếp từ hai lực lượng này. Nhưng ngươi thất bại, hai luồng lực lượng đủ để gây tổn thương nghiêm trọng, thậm chí giết chết cả Linh Thai cảnh đại viên mãn va chạm với nhau, ngươi không thể đỡ được.’

‘Ngươi đã chết. Mà Tần Thiên cũng bị nổ tung trong vụ nổ này, đến mức không còn một mảnh vụn nào. Chiếc pháp y hộ thân kia cũng không thể bảo vệ cho hắn. Về Lưu Mai, càng không cần nói nhiều lời, thân là người bình thường, nàng là người chết đầu tiên.’

‘Tuy nhiên, nhờ Phục Sinh phù, ngươi lại sống lại một lần nữa. Tuy nhiên, tại thời điểm ngươi sống lại, Hạ Nhược Băng đang nhìn ngươi, ánh mắt sâu thẳm, thở dài một tiếng.’

‘Bởi vì ngươi bị Hạ Nhược Băng nhìn thấy, bị nàng mê hoặc, trong nháy mắt đã biến thành người hâm mộ trung thành của nàng.’

‘Kế tiếp, những sự kiện xảy ra trong thành phố này thật sự gây ra chấn động, nhưng chỉ cần Hạ Nhược Băng ra mặt giải thích là hung thú tập kích thành, không có ai nghi ngờ nàng, chỉ âm thầm căm hận hung thú tàn bạo dám tập kích Hạ Nhược Băng và Lưu Mai, làm cho Lưu Mai chết thảm, Hạ Nhược Băng cũng suýt nữa hy sinh.’

‘Đồng thời, tất cả mọi người đều cảm kích ngươi đã cứu Hạ Nhược Băng, tôn sùng ngươi là anh hùng, địa vị của ngươi trong lòng bọn họ cao hơn Lâm Chiến, Võ Thánh mạnh nhất trong thế giới này.’

‘Trải qua thời gian tiếp theo, thế giới này vẫn không có biến đổi gì quá lớn, giải trí tiếp tục phồn thịnh. Sau cái chết của Lưu Mai, Hạ Nhược Băng lại trở thành ca sĩ đệ nhất thế giới, tổ chức các loại buổi biểu diễn, cho đến mấy năm sau, khi loài người diệt vong.’

‘Mà ngươi, cũng chết trong buổi biểu diễn cuối cùng. Trước khi chết, ngươi nhận được nụ hôn của Hạ Nhược Băng.’

‘Bởi vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc’

“Vẫn chết. Nhưng cuối cùng cũng đào được toàn bộ chi tiết của Hạ Nhược Băng, coi như là có phương pháp phá vỡ cục diện.”

Vương Bình thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng thả lỏng hơn rất nhiều.

Nhưng, hắn lại nhớ tới nội dung mô phỏng cuối cùng.

Nội dung vở kịch phía sau, cũng giống như lần mô phỏng đầu tiên, nhưng cũng có sự khác biệt.

Tại sao ta lại nhận được nụ hôn của Hạ Nhược Băng chứ?

Điều này thật sự hơi kỳ quái.

Muốn nói đến có gì khác biệt, đó chính là hắn đã giết Hạ Nhược Băng thêm được vài lần.

Chẳng lẽ giết nàng, còn có thể đạt được thiện cảm kỳ quái của nàng hay sao?

“Kỳ quái.” Vương Bình tự nói thầm.

“Vương ca, thế nào rồi?”

Thấy Vương Bình lại thở phào nhẹ nhõm, rồi lại có vẻ không thể lý giải được, Tần Thiên, Trương Tuấn, Lưu Mai, Vương Thụ Tề đều trở nên lo lắng.

“Không có gì, ta đã có phương pháp phá vỡ cục diện rồi.”

Vương Bình phục hồi tinh thần lại, vừa cười vừa nói với mọi người.

“Nói thật, ta cũng không nghĩ tới sẽ dễ dàng như vậy. Có lẽ, chỉ cần có được thông tin tình báo, cho dù là một mình Tần Thiên cũng có hi vọng giết chết nàng.”

“Nhưng tên tiểu tử ngươi thật biết hố người, lại làm đồng đội heo, một lần làm ta chết một lần.”

“Ặc.” Mọi người vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.

Lập tức, Vương Bình lại thoáng nhìn Tần Thiên, chặc lưỡi.

Vương Bình thật không ngờ tới, sẽ có một ngày hắn liên tục chết trong tay đồng đội của mình.

Át chủ bài của tên này, đúng là mạnh mẽ.

“Ặc.” Tần Thiên cũng sửng sốt, đối mặt với ánh mắt kỳ lạ từ mọi người, hắn lúng túng.

Mẹ kiếp, hắn lại làm chuyện gì.

Cứ thế, Vương Bình không tiếp tục chậm trễ nữa, trực tiếp tiết lộ toàn bộ nội dung của lần mô phỏng này.

“Khá lắm, không hổ là Tần Thiên, át chủ bài chuyên dùng để đánh người một nhà.”

Trương Tuấn nghe xong, nhếch môi.

“Hơn nữa, tiểu tử này quả nhiên giấu thứ tốt. Át chủ bài bảo vệ tính mạng cái sau còn hung ác hơn cả cái trước.”

“...” Khuôn mặt Tần Thiên giật giật, hắn không thể phản bác.

Tuy rằng lần này hắn cũng làm ra một chút cống hiến bé nhỏ không đáng kể, nhưng so với sai lầm của mình, chút cống hiến kia thật sự không tính là gì.

Liên tục đánh chết Vương ca gì gì đó, thật sự là lúng túng.

Nếu hắn có thể tạm thời giao những át chủ bài này cho Vương Bình, có lẽ những vấn đề như thế này sẽ không xuất hiện, có lẽ có thể trực tiếp vượt ải.

“Vương ca, ta cảm thấy khi thực sự hành động, không để cho tiểu tử này tham dự sẽ tốt hơn, tránh lại gây ra những rắc rối không đáng có.”

Hết chương 176.
Bình Luận (0)
Comment