Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 177 - Chương 177. Tiêu Diệt Toàn Nhân Loại! Trương Tuấn Lạnh Lùng. (2)

Chương 177. Tiêu diệt toàn nhân loại! Trương Tuấn lạnh lùng. (2)
Chương 177. Tiêu diệt toàn nhân loại! Trương Tuấn lạnh lùng. (2)

Trương Tuấn đề nghị.

“Có lý.” Ánh mắt Lưu Mai cũng trở nên kỳ lạ.

Người của thế giới này không uy hiếp được Vương Bình, ngay cả Lâm Chiến, Võ Thánh mạnh nhất, chỉ cần Vương Bình sử dụng át chủ bài, cũng có thể tiêu diệt.

Kết quả, người có thể uy hiếp đến sự an toàn tính mạng Vương Bình nhất lại là tiểu tử Tần Thiên này, thậm chí còn làm cho người ta dở khóc dở cười.

“Có lực lượng mạnh mẽ, nhưng lại gây trở ngại chứ không giúp được gì. Đây là lần đầu tiên nhỉ.” Vương Thụ Tề cười ngây ngô chế nhạo.

“Hì, ta cảm giác tiểu tử này sẽ bị người trong group cười chết.” Trương Tuấn hả hê nói: “Xem tiểu tử này còn dám làm màu hay không.”

“...” Tần Thiên vô cùng xấu hổ.

Vương Bình cười lắc đầu: “Không có Tần Thiên, có thể sẽ cần tiêu hao thêm hai lần mô phỏng mới có thể thăm dò hết thảy.”

Dù bị tên Tần Thiên này đã bẫy chết, cũng đánh chết hai lần, nhưng tên này có thể nghe theo mệnh lệnh, mỗi lần đều mạo hiểm tính mạng làm lính hầu thí nghiệm năng lực của Hạ Nhược Băng, cũng là một ưu điểm lớn.

Mặc dù lúc trước trông hắn có vẻ rất sợ chết, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn nghe mệnh lệnh, sẽ không làm hỏng việc.

Đương nhiên, Vương Bình vẫn cảm thấy, nếu có thể, sau này người này đừng đặt át chủ bài gì trên người sẽ tốt hơn, tránh cho việc ngộ sát đồng đội.

“Vương ca.” Khi thấy Vương Bình lại lần nữa nói chuyện hộ mình, Tần Thiên cực kỳ cảm động, khóe mắt cay cay, hận không thể lại ôm lấy Vương Bình.

“Tiếp theo, nói chính sự đi.” Vương Bình bị phản ứng của Tần Thiên làm cho ghê tởm, vội vàng ho nhẹ một tiếng, chuyển đề tài: “Quy tắc cũ, phân tích tình báo.”

“Năng lực của Hạ Nhược Băng cơ bản đã được xác định, sử dụng linh thức, không để nàng nhìn thấy, sẽ không bị mê hoặc. Ngược lại, chỉ cần bị nàng nhìn thấy, hoặc nhìn thấy nàng, sẽ bị mê hoặc.”

“Lực lượng của nàng cũng không mạnh, tối đa cũng chỉ là sức chiến đấu Tiên Thiên Cảnh của thế giới chúng ta.”

“Năng lực sống lại của nàng rất biến thái, người hâm mộ của nàng sẽ chết thay cho. Bởi vậy, muốn tiêu diệt nàng một cách triệt để, có lẽ phải giết sạch người hâm mộ của nàng, tức là diệt trừ toàn bộ nhân loại.”

“Người có nhan sắc đẹp hơn Hạ Nhược Băng như Lưu Mai sẽ không bị mê hoặc, có lẽ chỉ cần nhan sắc đẹp sẽ không bị năng lực đó ảnh hưởng. Hoặc là người hâm mộ nhiều hơn nàng sẽ không bị ảnh hưởng.”

“Cuối cùng, một mình nàng chạy tới gặp Lưu Mai, rốt cục có mục đích gì?”

Vương Bình quét mắt nhìn mọi người, nói ra suy nghĩ trong lòng.

“Chỉ cần biết được nguyên lý mê hoặc của nàng, trên cơ bản chúng ta đều có thể tránh được năng lực mê hoặc của nàng.”

Tần Thiên nhanh chóng nói trước.

“Đúng như lời Vương ca nói, có lẽ ta thực sự có thể một mình giết chết nàng.”

“Thôi đi, Vương ca cũng chỉ thuận miệng nói đùa một chút thôi, ngươi còn cho là thật. Mặc dù ngươi thật sự có khả năng tiêu diệt nàng, tỷ lệ thành công cũng sẽ không vượt qua một phần trăm.”

Trương Tuấn trợn mắt, nhếch môi nói.

“Muốn giết Hạ Nhược Băng thì phải giết sạch người hâm mộ của nàng, phải tiêu diệt sạch toàn nhân loại. Điều này, ngươi làm được sao? Hơn nữa nàng còn có Võ Thánh bảo vệ bên người.”

“Ai nói ta không làm được, chỉ cần ta sử dụng át chủ bài, là có thể giết chết Võ Thánh, sau đó...”

Tần Thiên không phục lắm, lên tiếng phản bác.

Thế nhưng, nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của hắn cũng trở nên yếu đi.

“Sau đó cái gì?” Trương Tuấn cười như không cười nói: “Ngươi tiếp tục chém chết Hạ Nhược Băng? Ta cảm thấy ngươi chém đến mềm tay cũng không được. Hơn nữa Hạ Nhược Băng cũng có sức chiến đấu Tiên Thiên Cảnh, không có át chủ bài ngươi có đánh được nàng hay không cũng là một vấn đề. Ngay cả khi ngươi đánh thắng được nàng, liệu có thể giết nàng bao nhiêu lần?”

“Ngay cả khi nàng thật sự không chống cự chút nào, để ngươi trói buộc, ngươi chắc chắn rằng ngươi có thể mang nàng đi sao? Đừng quên thế giới này còn có hung thú. Ngoài ra, tất cả mọi người đều sẽ điên cuồng truy sát ngươi.”

“Hơn nữa ta rất nghi ngờ việc hung thú có bị mê hoặc hay không. Nếu như hung thú sẽ bị mê hoặc. Kết cục đó…, chậc chậc chậc!”

Lời nói của Trương Tuấn, giống như một lưỡi dao nhọn trực tiếp cắm vào lòng Tần Thiên, làm cho hắn nghẹn đỏ mặt, nhưng nói không nên lời để phản bác.

Bởi vì, những chuyện này, hắn vừa nói đến một nửa đã nghĩ ra, đó là lí do vì sao nghẹn lời.

“Ôi, Tần Thiên không thể giải quyết được. Còn Vương ca cũng phiền toái. Chẳng lẽ thật sự phải tiêu diệt toàn nhân loại sao?”

Lưu Mai cũng cau mày, thở dài nói.

Nói thật, việc tiêu diệt toàn bộ nhân loại, ngay cả khi nàng có thực lực, cũng không làm được.

Sức nặng của mấy tỷ người, thật sự là quá nặng nề.

Mà nếu không làm như vậy, nàng cũng không nghĩ ra cách nào để giải quyết Hạ Nhược Băng.

Dù sao, người hâm mộ chưa chết hết, Hạ Nhược Băng cũng sẽ không chết.

Phương pháp giết chết nàng một lần rất đơn giản, chỉ cần ném Hạ Nhược Băng xuống đáy biển cô quạnh là được.

Với áp lực khủng khiếp của nơi đó, dù Hạ Nhược Băng có được sức chiến đấu Tiên Thiên Cảnh, cũng sẽ bị đè chết lần này đến lần khác, vô hạn sống lại và chết đi, cho đến khi toàn nhân loại chết hết mới thôi.

Nhưng, phương pháp này lại quá tàn nhẫn.

“Không nhất thiết phải làm như vậy.” Trương Tuấn lắc đầu: “Đừng quên, sau khi ngươi debut, chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã cướp hơn nửa người hâm mộ của nàng. Tuy rằng những người hâm mộ này đại khái chỉ là những người hâm mộ bình thường, chưa từng bị nàng đích thân mê hoặc, nhưng cũng đủ để làm suy yếu năng lực của nàng một cách đáng kể.”

“Chỉ cần cướp hết người hâm mộ bình thường là có thể rút ngắn số lần giết chết nàng. Đến lúc đó, nhiều lắm có lẽ cũng chỉ chết mấy chục vạn người.”

“Nhưng thực sự muốn làm vậy sao? Người bị nàng mê hoặc, có lẽ cũng chỉ là người bình thường, nhưng đại đa số đều là cường giả của thế giới này, hơn nữa, không chừng tất cả cường giả sức chiến đấu trung cao cấp của thế giới này đều đã bị nàng mê hoặc.”

Hết chương 177.
Bình Luận (0)
Comment