‘Kế tiếp, Thái Vĩnh Long nói cho ngươi gần đây có một sợi dây cơ duyên, cơ duyên trên người này chắc chắn không nhỏ, có tác dụng lớn đối với Siêu Phàm cảnh. Ngươi mang lòng hiếu kỳ, được Thái Vĩnh Long dẫn đi tìm cơ duyên.’
‘Cuối cùng, ngươi mang lòng hiếu kỳ, đi theo Thái Vĩnh Long đi đến điểm cuối của sợi dây cơ duyên. Ngươi phát hiện một cây linh dược ngũ phẩm, yêu thú bảo vệ linh vật vừa lúc trong trạng thái mang thai, vô cùng suy yếu, lại qua một thời gian, khả năng sẽ hoàn toàn suy yếu, mặc dù là Bán Bộ Siêu Phàm cảnh cũng có thể trộm được cây linh dược này.’
‘Thái Vĩnh Long vô cùng kích động, cảm thấy lần này sẽ phát tài. Mà ngươi lại vô cùng bình tĩnh, không dao động. Một cây linh dược ngũ phẩm, đối với ngươi, thật sự không tính là gì cả.’
‘Thái Vĩnh Long nghĩ tới thân phận và địa vị của ngươi hiện tại, vô cùng xấu hổ.’
‘Kế tiếp, sau khi các ngươi ngắt lấy linh dược thì rời khỏi nơi này. Ngươi cho rằng bàn tay vàng của hắn sau này sẽ có tác dụng lớn, bắt đầu bồi dưỡng Thái Vĩnh Long. Thái Vĩnh Long rất tôn kính ngươi, tu vi tăng lên rất nhanh chóng.’
‘Ba năm sau, Thái Vĩnh Long nhờ vào sự trợ giúp của ngươi, thành công đột phá tới Siêu Phàm đại cảnh, trở thành cường giả Linh Hải cảnh, hắn vô cùng vui sướng.’
“Ba năm qua đi, chưa từng xuất hiện nhiệm vụ đoàn thể sao? Xem ra, trong nhân sinh mô phỏng, tình huống nhiệm vụ đoàn thể này vốn dĩ không tồn tại. Không chỉ có ta, có lẽ chỉ cần các thành viên khác trong group xuất hiện, cũng sẽ hình thành ảnh hưởng như vậy. Đây là tương lai khi không đi đến các thế giới khác để tiến hành nhiệm vụ đoàn thể. Cũng có thể nói, cảm giác tồn tại của group chat bị hạ tới mức thấp nhất.”
Vương Bình nhìn nội dung của mô phỏng lần này, ánh mắt lập loè, âm thầm suy nghĩ.
Kế tiếp, Vương Bình lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục chăm chú nhìn màn huỳnh quang, quan sát nội dung của mô phỏng.
‘Kế tiếp, ngươi suy tư một lúc, dự tính dẫn theo Thái Vĩnh Long về đại lục Huyền Quy một chuyến. Nếu có thể mượn dùng bàn tay vàng của Thái Vĩnh Long, khai quật ra bàn tay vàng trên người Diệp Thần, không thể nghi ngờ là một chuyện mừng lớn.’
‘Các ngươi thông qua bia đá đại trận đi tới Đại lục Huyền Quy, Thái Vĩnh Long vô cùng khiếp sợ, cũng hiểu rõ nơi này là địa điểm ngươi xuyên qua, cũng biết nguyên nhân tại sao trước kia ngươi buồn rầu rời đi.’
‘Ngươi dẫn theo Thái Vĩnh Long về tới Kiếm Linh Tông. Đám người Bạch Thiên Hồng cũng vô cùng kinh ngạc khi thấy ngươi trở về, không nghĩ tới ngươi sẽ đột nhiên trở về, còn dẫn theo bằng hữu.’
‘Ngươi không giải thích nhiều, chỉ là sau khi hàn huyên tâm sự một lúc, thì dẫn theo Thái Vĩnh Long tìm đến Diệp Thần. Diệp Thần hiện tại, đã gia nhập Kiếm Linh Tông, trở thành đệ tử Kiếm Linh Tông, thấy ngươi xuất hiện, vô cùng kích động. Hắn rất sùng bái ngươi.’
‘Mà sau khi Thái Vĩnh Long nhìn thấy Diệp Thần, thì sợ ngây người. Bởi vì hắn nhìn đến rất nhiều sợi dây cơ duyên trên người Diệp Thần, phương hướng của các sợi dây cơ duyên không giống nhau, trong đó có một sợi dây cơ duyên, nằm trên đại lục Huyền Quy.’
‘Thái Vĩnh Long rất vui sướng nói tin tức này cho ngươi. Ngươi cũng rất bất ngờ, sau đó nhớ tới chuyện Diệp Thần có thêm một lão gia gia ma tu, trong lòng cũng hiểu ra vài phần.’
‘Sau đó, ngươi để Thái Vĩnh Long dẫn ngươi đi theo sợi dây cơ duyên tìm cơ duyên, muốn thử đi tìm tên ma tu kia, giải quyết hắn trước.’
‘Cuối cùng, Thái Vĩnh Long dẫn theo đi tới Hắc Phong sâm lâm, tìm được rồi một hang động kỳ lạ. Ở trong hang động này, ngươi cảm nhận được ma khí cực kỳ tà ác.’
‘Trong lòng ngươi nghiêm túc suy nghĩ, biết đây là hang ổ của tên ma tu đáng sợ kia, suy xét xem có nên vào hay không. Không biết tên ma tu này còn lại bao nhiêu thực lực, cũng không muốn mạo hiểm.’
‘Ngươi rất rõ ràng, nếu không có Diệp Thần can thiệp, suốt mấy trăm năm liền tên ma tu này không xuất thế làm hại nhân gian, đã chứng tỏ bởi vì nguyên nhân nào đó hắn không ra được. Chỉ cần những người khác không can thiệp, thì sẽ không xảy ra chuyện. Nhưng nếu ngươi can thiệp, vậy thì không nhất định.’
‘Cuối cùng, ngươi lựa chọn từ bỏ, cũng không định đi vào ngay lập tức, dẫn theo Thái Vĩnh Long rời khỏi nơi này.’
‘Ngươi đi đến Xích thôn, thăm người Xích tộc, nói chuyện cùng bọn họ rất vui vẻ. Thế nhưng, ngươi cũng phát hiện ra một vấn đề, dù ngươi của hiện tại vẫn không có cách nào lí giải được nguyền rủa huyết mạch của Xích tộc. Thậm chí, vào lúc ngươi có ý định dùng sức mạnh nghiên cứu huyết mạch nguyền rủa, sẽ có cảm giác tim đập nhanh, khiến ngươi sợ hãi theo bản năng, sau đó lựa chọn từ bỏ.’
“Xích tộc, vẫn có quá nhiều bí ẩn chưa có lời đáp như cũ.”
Khi Vương Bình nhìn thấy nội dung mô phỏng này, trong lòng hơi xúc động.
Hiện tại hắn cũng không còn là gà mờ trước kia, mà đã là cường giả Linh Thai cảnh, chính bản thân hắn cũng có thể sinh ra được một Linh tộc.
Không chỉ vậy, hắn còn là một luyện đan sư thất phẩm có vốn hiểu biết vô cùng phong phú.
Dù như thế, hắn vẫn có cảm giác giống như trước kia, từ đó có thể nói rằng cường giả hạ nguyền rủa trên người Xích tộc, ít nhất cũng phải vượt qua Huyền Đan cảnh.
Hơn nữa, có một vấn đề mà Vương Bình vẫn luôn nghi ngờ.
Mục đích của đối phương rốt cuộc là gì, có thể giết lại không giết, thay vào đó lại khoan dung kẻ khác giết chết người Xích tộc, thậm chí là diệt tộc họ.
Điều này làm cho người ta có cảm giác, giống như hắn cố ý tra tấn người Xích tộc.
Có lẽ, thường thường suy đoán đơn giản nhất có thể lại là chính xác nhất.
Vương Bình yên lặng suy nghĩ, rồi lại chăm chú nhìn vào màn hình.
‘Trong lúc ngươi nói chuyện phiếm với Xích tộc và chỉ dạy Xích Phong tu hành, Thái Vĩnh Long vẫn không thể từ bỏ ‘cơ duyên kinh thế’ kia, vẫn rầu rĩ như cũ. Cuối cùng, hắn lợi dụng lúc ngươi tu hành, lén lút xâm nhập vào Ma quật trước đó.’