Vương Bình vuốt cằm, tỉ mỉ tự hỏi.
Thanh danh của hắn truyền ra, Thái Vĩnh Long không thể không biết đến sự tồn tại của hắn, nếu có năng lực nhất định sẽ tìm đến hắn.
Song, Thái Vĩnh Long hoàn toàn không làm như vậy, thậm chí ngay cả bóng dáng hắn cũng không hề xuất hiện trong máy giả lập nhân sinh.
Nói cách khác, trong tương lai, Thái Vĩnh Long hoặc đã rời đi những hòn đảo này, hoặc là ngoài ý muốn ngã xuống.
Nói thật, khả năng ngoài ý muốn ngã xuống vô cùng cao.
Cho dù là tính nguy hiểm của thế giới này, hay là nhiệm vụ đoàn thể tồn tại đề có thể khiến cho Thái Vĩnh Long dễ dàng ngã xuống.
Phương Vân (3): “Mẹ kiếp, Vương ca và Thái ca lại gần nhau như vậy sao? Nói như vậy, chẳng phải là thật sự gặp mặt ở thế giới của mình rồi.”
Trương Hổ (5): “Được lắm, thật sự là ở trên cùng một hành tinh hoặc một đại lục, chuyện này thực sự có hơi thái quá. Nói thật, trước đó ta vẫn còn không tin lắm.”
Ngô Quân (20): “Chỉ có thể nói, duyên, tuyệt không thể tả.”
Lưu Mai (15): “Bàn tay vàng của Thái ca là tìm kiếm cơ duyên sao? Nếu như phối hợp với dự báo tương lai của Vương ca, quả thực là cường cường liên hợp, bug không bàn cãi.”
Trương Tuấn (70): “Xuất sắc.”
Tần Thiên (77): “Hai mắt ta có chút mông lung, tình huống này là thế nào? Tại sao Thái ca và Vương ca lại ở cùng một thế giới, sao ta lại không biết.”
Phương Vân (3): “Các ngươi không biết cũng bình thường, đây là chuyện từ lâu về trước rồi, chỉ có người cũ chúng ta biết.”
Tần Thiên (77): “Hóa ra là còn có thể ở cùng một thế giới như vậy sao? Khá thần kỳ. Nói như vậy, chẳng phải là ta và Diệp Tiểu Phàm cũng ở cùng một cái thế giới sao?”
Vương Bình (66): “Không phải là không thể. Suy cho cùng thì đều là tu tiên giới, có lẽ các ngươi có thể thử tìm kiếm phạm vi thế lực của đối phương một chút.”
Diệp Tiểu Phàm (75): “Không cần tìm, ta đã từng nghe nói đến cái tên Lôi Vũ thánh địa rồi.”
Tần Thiên (77): “Ặc, tên nhóc này, hóa ra ngươi đã sớm biết chúng ta ở cùng một thế giới, chỉ là không muốn nói thôi.”
Diệp Tiểu Phàm (75): “Hai người xuyên không ở cùng một thế giới, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.”
Nghe Diệp Tiểu Phàm nói, mọi người đều im lặng, ngầm hiểu ý.
Tuy rằng mọi người đều là người xuyên không, nói chuyện cũng rất hòa nhã, nhưng ta không tin được ngươi.
Mọi người đều biết thân phận của đối phương, đồng nghĩa với một nhược điểm đã nằm trong tay của đối phương.
Lòng người khó dò, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Thái Vĩnh Long (1): “Quả thực là như vậy. Vương ca, chúng ta còn gặp mặt sao?”
Vương Bình (66): “Qua một khoảng thời gian ngắn nữa rồi nói sau.”
Thái Vĩnh Long (1): “Được thôi”
Thái Vĩnh Long hơi bất đắc dĩ.
Loại vật như cơ duyên, là cần phải tranh đoạt, một khi chậm trễ, có thể biến mất ngay lập tức.
Chẳng qua, nếu Vương Bình nói như vậy, hắn cũng hết cách.
Nói thật, hắn cũng có thể lý giải nỗi băn khoăn của Vương Bình.
Tuy rằng, Thái Vĩnh Long cảm thấy nỗi băn khoăn của Vương Bình là dư thừa.
Bởi vì hắn thật sự không có ý gì xấu, hơn nữa Vương Bình có thể “dự đoán tương lai”, hắn sẽ hại Vương Bình hay không, Vương Bình có thể dễ dàng biết được.
Có thể nói, hai người gặp mặt, là đánh cược an toàn tính mạng của chính mình,chứ không phải Vương Bình.
Đương nhiên, hắn sẽ không có ý kiến gì.
Rốt cuộc, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình và quyền được lựa chọn.
Vào lúc Thái Vĩnh Long đang suy nghĩ lung tung, Vương Bình thật sự cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Hắn hoàn toàn không sợ Thái Vĩnh Long thật sự sẽ uy hiếp đến hắn.
Cho dù thực lực, hay là bàn tay vàng, đã định trước rằng hai người một khi gặp mặt, Thái Vĩnh Long sẽ trở thành trợ thủ.
Chẳng qua, Vương Bình thích làm việc một cách chắc chắn.
Bởi vậy, trước khi tiến hành mô phỏng nhân sinh, hắn sẽ không làm chuyện gì quá quan trọng.
Kế tiếp, Vương Bình rời khỏi group chat, thở nhẹ một hơi, chuẩn bị tiến hành mô phỏng cuối cùng.
Lần này cũng không phải mô phỏng trả phí, mà là mô phỏng miễn phí.
Chỉ còn lại một lần mô phỏng miễn phí.
“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng miễn phí.”
Vương Bình nói trong lòng.
“Ting, bắt đầu mô phỏng miễn phí, số lần mô phỏng miễn phí còn lại của ký chủ là 0.”
Âm thanh của hệ thống vang lên, màn huỳnh quang xuất hiện, chữ viết dần dần xuất hiện.
‘Ngày thứ nhất, ngươi lựa chọn tu hành.’
‘Ba tháng kế tiếp, ngươi bắt đầu hành động, thành cồn nổi danh ở quần đảo Thất Tinh, làm các tu sĩ trên Quần đảo Thất Tinh đều biết quần đảo Thất Tinh có thêm một tu sĩ Linh Thai cảnh mạnh mẽ và Luyện đan sư thất phẩm là ngươi. Bởi vậy, phần lớn các tu sĩ đều vừa kính sợ vừa hoan nghênh ngươi, muốn mượn sức ngươi.’
‘Cho dù là Thất Tinh lão tổ Nam Cung vân, cũng tự xuất hiện, mời ngươi gia nhập Thất Tinh cung, ngươi lựa chọn uyển chuyển cự tuyệt.’
‘Sau khi ngươi dựa vào luyện đan kiếm được đủ nhiều linh thạch, thì đi trước đảo Thanh Uyên, tìm được Thái Vĩnh Long. Sau khi Thái Vĩnh Long biết ngươi là cường giả Linh Thai cảnh và Luyện đan sư thất phẩm, khiếp sợ tới cực hạn, lại vô cùng ngưỡng mộ.’
‘Kế tiếp, Thái Vĩnh Long bắt đầu giải thích cho ngươi về vấn đề bàn tay vàng của hắn. Hóa ra, bàn tay vàng của hắn có thể nhìn đến sợi dây cơ duyên trên thân của một vài người sắp có cơ duyên. Chỉ cần đi theo sợi dây cơ duyên của đối phương qua là có thể phát hiện cơ duyên của đối phương trước rồi tiến hành đoạt lấy.’
‘Sau khi ngươi nghe Thái Vĩnh Long giải thích xong, cũng nghĩ tới bàn tay vàng trong vài tiểu thuyết huyền huyễn hot kiếp trước chính là loại này, không khỏi trêu chọc. Thái Vĩnh Long bất đắc dĩ tỏ vẻ bàn tay vàng của hắn là bản lỗi, không mạnh đến như vậy.’
‘Ngươi tỏ vẻ tán đồng, rốt cuộc bàn tay vàng trong những loại tiểu thuyết đó đoạt mất cơ duyên của người khác còn có thêm phần thưởng, Thái Vĩnh Long lại không có. Thế nhưng, tiềm lực phát triển của bàn tay vàng này cũng rất lớn.’
‘Đồng thời, ngươi cũng nghĩ tới khí vận chi tử Diệp Thần. Nếu như Thái Vĩnh Long thông qua bàn tay vàng đoạt mất cơ duyên của Diệp Thần, không biết sẽ phát sinh chuyện thú vị tới mức nào.’