Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 206 - Chương 206. Chia Đội Không Công Bằng! Thí Nghiệm Bàn Tay Vàng.

Chương 206. Chia đội không công bằng! Thí nghiệm bàn tay vàng.
Chương 206. Chia đội không công bằng! Thí nghiệm bàn tay vàng.

“Ting, có dùng một vạn linh thạch trung phẩm triến hành mô phỏng trả phí hay không?”

Âm‌ thanh của hệ thống vang lên.

“Trả.” Vương Bình gật đầu.

Vương Bình vừa dứt lời, âm thanh của hệ thống lại vang lên: “Ting, trả phí thành công, khởi động mô phỏng nhân sinh, đang làm mới thiên phú.”

Cũng chính là lúc âm thanh của hệ thống vang lên, thời điểm bắt đầu đổi mới thiên phú, bóng dáng của Vương Bình dần dần bị ánh sáng trắng bao phủ, biến mất ngay tại chỗ.

Cùng lúc đó, đám người Thái Vĩnh Long đang đứng ở thế giới khác, cũng liên tiếp bị group chat truyền tống đến thế giới nhiệm vụ.

Trong thế giới của Trương Hổ, bên trong khu rừng ma thú liên tiếp xuất hiện từng luồng ánh sáng trắng.

Vương Bình, Trần Dao, Tần Thiên và Lâm Viên Viên đều bị truyền tống đến nơi này.

Mà ở phía trước, Trương Hổ đang ngồi trên lưng một con Địa Long cao lớn.

Lúc đám người Vương Bình xuất hiện, con Địa Long này ngay lập tức xuất hiện phản ứng căng thẳng, bắt đầu gào thét đứng lên.

Đối với việc này, Vương Bình khẽ cau mày, bình tĩnh liếc mắt nhìn nó.

Thoáng chốc, con Địa Long lộ ra biểu hiện sợ hãi, phát ra tiếng rú, bày ra dáng vẻ thần phục.

“Con rồng ngốc này, đến Vương ca mà ngươi cũng dám gào, đúng là chán sống rồi.”

Trương Hổ tức ‌giận vỗ đầu con Địa Long, một lúc sau hắn mới nhảy xuống, xin lỗi Vương Bình: “Vương ca, tọa kỵ của ta có hơi ngốc, xin lượng thứ.”

“Không sao, ta không để ý đâu.” Vương Bình lắc đầu nói.

“So với việc này, ta thấy thực lực của ngươi tiến triển không tồi đấy. Chỉ bàn về cường độ năng lượng trong cơ thể ngươi đã có thể so sánh với các tu sĩ từ Linh Nguyên cảnh tầng bảy trở lên trong thế giới của chúng ta rồi, chẳng trách ngươi có thể thuần phục tên to con này làm tọa kỵ.”

Lập tức, Vương Bình lại nhìn thêm lần nữa, tán thưởng nói.

“Chút thực lực này của ta chẳng đáng là gì, so với Vương ca thì còn kém ‌xa.” Trương Hổ cười nói.

“Hẳn ngươi chính là Tần Thiên rồi, lần trước bẫy Vương ca đến thảm, lần này đừng bẫy chúng ta nữa.”

Trương Hổ lại nhìn về phía Tần Thiên đang nhìn trái nhìn phải, cười ha hả nói.

“Lần trước cũng đâu phải ta cố ý.” Tần Thiên tức giận nói: “Hơn nữa, cái gì gọi là ta hẳn là Tần Thiên? Nơi này ngoại trừ Vương ca ra, còn có nam nhân nào khác đến thế giới này nữa sao?”

Trương Hổ trở giọng xem thường, thầm nói: “Lòng dạ tiểu tử ngươi rõ ràng là nhỏ nhen, giống y như Trương Tuấn nói vậy, cứ gào to nữa lên đi.”

Tần Thiên: “???”

Con mẹ nó, hai người các ngươi bình thường chắc chắn đã không ít lần lén lút bôi xấu ta.

“Nhưng thực lực của ngươi thật ra cũng rất mạnh. Tại sao ta luôn cảm thấy ta không chắc sẽ đánh thắng được ngươi?”

Lập tức, Trương Hổ lại ngờ vực nói.

“Hừ, thật muốn đánh với ta, ta nhất định sẽ đánh cho ngươi bại trận.” Tần Thiên hừ nhẹ một tiếng, tự hào nói.

Sau nhiệm vụ lần trước, hắn trở về, đã liều mạng tu hành.

Cộng thêm việc hắn lại còn không biết xấu hổ chạy đi tìm sư phụ xin đủ các loại thứ tốt, thực lực có thể nói là đã được tăng lên cực nhanh.

Có Tiên Nhân Đạo Quả, hắn tu luyện không có bình cảnh, chỉ cần có đủ tài nguyên, hắn sẽ thăng cấp rất nhanh chóng.

Bởi vậy, trong thời gian bốn tháng, hắn đã trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới từ Trúc Cơ sơ kỳ tăng lên tới Kim đan sơ kỳ.

Hơn nữa, trên người hắn còn có đủ loại pháp bảo mạnh mẽ, vượt cấp chiến đấu dễ dàng, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Mà Trương Hổ là kỵ sĩ, là kiếm sĩ, hắn tùy tiện chơi diều một chút cũng có thể chơi chết hắn.

Pháp sư đánh cận chiến, ‌làm thế nào mà thua được!

“Tiểu tử này đã Kim Đan kỳ, nhìn dáng ‌dấp cũng bắt đầu kiêu rồi.”

Vương Bình nhìn Tần Thiên một cái,‌ nhìn ra hư thực của hắn, lắc đầu nói.

Bàn tay vàng của tên Tần Thiên này quả nhiên rất mạnh mẽ, suy đoán của hắn lần trước quả không sai.

Lúc này mới chưa bao lâu mà đã đạt đến Kim Đan kỳ rồi.

Lần sau gặp mặt, e rằng có thể sẽ trực tiếp đạt đến Nguyên Anh kỳ luôn.

Nguyên Anh kỳ, đến cảnh giới này nhất định sẽ rất mạnh, phỏng ‌chừng có thể so sánh với tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh.

Cộng thêm người tu tiên vốn đã nổi danh nhiều thủ đoạn, nhiều pháp bảo, với cường độ năng lượng như nhau, tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh có thể sẽ phải chịu thiệt một chút.

“Khụ khụ, trước mặt Vương ca, ‌ta nào dám kiêu chứ.”

Thấy Vương Bình nhìn sang, Tần Thiên lập tức cảm thấy lúng túng, thu lại biểu cảm tự hào kia.

“Cắt, tên này đúng là chỉ biết bắt nạt kẻ yếu.” Trương Hổ khinh thường nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên xấu hổ trừng mắt nhìn Trương Hổ, nhưng cũng không cãi lại.

“Vương ca, đã lâu không gặp.”

Lúc này, Trần Dao cũng mở miệng, nàng nhiệt tình chào hỏi Vương Bình.

“Đúng là đã lâu không gặp rồi.” Vương Bình cũng mỉm cười, gật đầu với Trần Dao, cảm thán nói: “Thực lực của ngươi tiến bộ thật là lớn. Mặc dù là những Yêu ma hoàng kia, phỏng chừng cũng không phải là đối thủ của ngươi.”

“Là rất lớn.” Trần Dao mỉm cười gật đầu, mở miệng nói: “Ta tiêu hao một lượng lớn tài nguyên, chồng chất sức mạnh lên đến mức thật mạnh mẽ. Nửa năm này, những Yêu ma hoàng kia đã bị ta đánh bại từng chút một rồi. Thế giới kia của chúng ta cũng có thể coi như tạm thời an toàn rồi. Có ta ở đây, những đại yêu mạnh mẽ sống tạm bợ kia căn bản không dám làm xằng bậy rồi.”

“Đúng là không tồi. Nhưng tại sao lại nói là tạm thời?”

Mắt Trương Hổ lộ ra ánh sao, hắn nhìn chằm ‌chằm Trần Dao, tò mò hỏi.

Nói thật, hắn thật rất hâm mộ bàn tay vàng của Trần Dao, hạn mức tối đa của hệ thống thêm điểm này quả thực không hợp thói thường.

Có đủ tài nguyên rồi thì thăng cấp một chút là xong ngay, nào có phiền phức giống như hắn vậy, còn phải khổ công tu luyện nữa.

Mặc dù có bàn tay vàng, tốc độ tu luyện của hắn cũng đạt tới mức độ mà người bản thổ của thế giới này khó có thể tưởng tượng.

Loại tốc độ tu luyện biến thái này của hắn, cũng không biết bao nhiêu người gọi hắn là quái vật.

Hết chương 206.
Bình Luận (0)
Comment