Sư phụ của hắn cũng đã rất nhiều lần dùng ánh mắt như đang nhìn biến thái để nhìn hắn.
“Bởi vì từ những ngôi mộ cổ tìm được gần đây, ta đã biết được một chuyện. Thế giới của chúng ta còn thâm sâu hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều.”
Gương mặt Trần Dao mang theo sầu lo, nàng trầm giọng nói.
“Nhưng cụ thể còn ẩn giấu đi cái gì, chúng ta tạm thời cũng không biết rõ.”
“Ặc.” Trương Hổ không lời nào để nói.
Hắn còn tưởng rằng sức chiến đấu cao nhất của Trần Dao ở thế giới kia chính là Yêu ma hoàng và Đại đạo sư, nhìn dáng dấp thì thấy có vẻ như là hắn cả nghĩ quá rồi.
Cũng đúng, loại hình thế giới yêu ma thức tỉnh, có rất ít nước không sâu.
“Áp lực của ngươi đúng là rất lớn.” Vương Bình cũng lắc đầu.
Đối với lời nói của Trần Dao, hắn cũng không lấy làm kinh ngạc.
Dù sao thì thế giới yêu ma quả thực không đơn giản, có thể Trái Đất cũng giống đại lục Huyền Quy ở chỗ hắn, là tân thủ thôn nho nhỏ của thế giới kia cũng không chừng.
Tiếp đó, Vương Bình không nói chuyện với Trần Dao nữa, mà nhìn về phía nữ nhân vẫn luôn lạnh lùng quan sát bốn người - Lâm Viên Viên.
Từ khi Lâm Viên Viên chỉ trích bọn họ quá máu lạnh trong group chat lần, cộng thêm việc lời cầu cứu bị phớt lờ, nàng vẫn có thành kiến rất lớn với các thành viên trong group.
Đôi khi nàng cũng sẽ nói ra một chút tình huống của chính mình, nhưng phần lớn thời gian nàng đều offline, không online bao giờ.
Không ai biết thế giới của Lâm Viên Viên rốt cuộc là tình huống thế nào, cũng không biết bàn tay vàng của nàng là cái gì.
“Lâm Viên Viên, tuy rằng ta không biết ngươi đối đãi với chúng ta thế nào, nhưng nếu mọi người đã cùng nhau đi đến thế giới này, cộng đồng chấp hành nhiệm vụ đoàn thể nguy hiểm. Ta hi vọng ngươi có thể buông bỏ thành kiến đối với chúng ta, cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể.”
Ánh mắt Vương Bình lấp loé, ý tứ sâu xa nói.
“Chỉ cần ngươi không làm ra chuyện gì quá đáng, hoặc có ý kéo chân sau của mọi người, ta đều sẽ dốc hết sức bảo vệ tính mạng của ngươi.”
“Ồ.” Lâm Viên Viên lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Bình, chỉ bình tĩnh phun ra một chữ này.
“Ngươi như vậy là có ý gì?” Trương Hổ cau mày, lạnh lùng nói: “Vương ca luôn rất quan tâm tới các thành viên trong group, dù cho không có trợ giúp gì đối với nhiệm vụ đoàn thể, nếu không có tình huống đặc biệt, Vương ca đều sẽ không bỏ qua các thành viên group. Lần đầu tiên tham gia nhiệm vụ đoàn thể, ta cũng đã vì chuyện này mà nảy sinh mâu thuẫn nhỏ với Vương ca. Có thể nói, Vương ca chính là thủ lĩnh, là người tâm phúc của chúng ta. Bây giờ, Vương ca đồng ý bảo vệ ngươi, ngươi còn lạnh lùng như vậy, thực sự là không biết tốt xấu.”
Hắn luôn cảm thấy người mới Lâm Viên Viên này có vấn đề về đầu óc.
Mà trong lúc đối phó với quỷ dị, có một đồng đội cùng group đầu óc có vấn đề như thế, bàn tay vàng còn không biết là gì, mức độ nguy hiểm tuyệt đối tăng lên gấp mấy lần.
Dù sao cũng có câu nói, không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo.
“Ta lại không cần hắn bảo vệ ta.” Lâm Viên Viên hừ lạnh nói: “Đừng giả mù sa mưa nói những lời này ở đây. Lúc trước, ta cầu xin các ngươi giúp ta, tất cả các ngươi đều lạnh lùng không thèm nhìn tới. Vào lúc ấy, Vương ca đang làm gì? Bây giờ lại đổi lại, nói cái gì mà bảo vệ ta, đúng là nực cười.”
“Ngươi!” Nghe thấy lời này, Trương Hổ chớp mắt đã nổi giận, hận không thể tát cho Lâm Viên Viên một bạt tay.
Trần Dao và Tần Thiên cũng nhíu mày.
“Trương Hổ, đừng kích động. Lâm Viên Viên không chấp nhận ý tốt của ta, cũng không thể nói là không biết điều. Mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, không thể ép buộc người khác được.”
Vương Bình kìm Trương Hổ lại, biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ, mở miệng nói.
“Thế nhưng...” Trương Hổ rất khó chịu nhìn Lâm Viên Viên.
Hắn luôn cảm thấy nữ nhân này sẽ tạo thành mầm họa rất lớn cho nhiệm vụ lần này.
“Lâm Viên Viên.” Vương Bình lắc đầu, ngắt lời Trương Hổ.
Hắn tiếp tục nhìn về phía Lâm Viên Viên, ý tứ sâu xa nói: “Ngươi có thể bất mãn đối với chúng ta, có thể không tin tưởng chúng ta, nhưng ta hi vọng ngươi đừng làm ra chuyện khác người nào khác. Chỉ cần ngươi không làm gì cả, ta sẽ dẫn dắt ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi nói ta là hư tình giả ý, như vậy cũng không sao cả, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể này là được. Nhưng ngươi nhớ cho kỹ, nếu như ta phát hiện trong quá trình nhiệm vụ, ngươi ở đứng sau làm ra chuyện khác người gì đó, ta sẽ không bởi vì ngươi là nữ nhân, cũng sẽ không bởi vì ngươi là người trong group chat xuyên không mà nương tay với ngươi.”
“Sinh mệnh của mỗi người đều quý giá. Nhưng nếu một mình ngươi hại thế giới này thương vong vô số, lại làm hại người trong toàn đội gặp phải nguy hiểm, ta tuyệt đối sẽ là người đầu tiên giết chết ngươi.”
Dừng một chút, Vương Bình lại mở miệng lần nữa, ánh mắt lạnh lẽo như băng, vẻ mặt lãnh khốc tới cực hạn.
“Group chat chưa bao giờ có tiền lệ đánh chết thành viên group, ta không muốn trở thành người đầu tiên đánh giết thành viên group, cũng không muốn ngươi trở thành thành viên group đầu tiên bị đánh chết đâu.”
“...” Lời nói lãnh khốc này của Vương Bình khiến cho Lâm Viên Viên vốn lạnh lùng cũng cứng người lại. Thân thể căng thẳng theo bản năng, từ lòng bàn chân dâng lên cảm giác lạnh cả người, dọc theo xương sống xông thẳng lên đỉnh đầu, làm cho toàn thân nàng rét run.
Thời khắc này, nàng biết, những lời Vương Bình nói, tuyệt đối không phải lời nói đùa, hắn thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.
Nơi này đã không phải thế giới của nàng, không có những người nịnh bợ hèn mọn, nuông chiều nàng. Nàng cũng cũng không đủ sức mạnh để đối nghịch với Vương Bình, đây không phải là nơi mà nàng có thể tùy hứng bốc đồng.
“Ta biết rồi.” Lâm Viên Viên chột dạ quay đầu đi hướng khác, thu hồi lại kế vặt trong lòng, nhỏ giọng nói.