“Trần Dao nói rất có lý. Lấy riêng kiếm thần và pháp thần tại thế giới này của chúng ta mà so với Vương ca thì vẫn kém lắm, nhưng khi liên thủ cũng rất khó đối phó. Nếu có thể mượn sức bảy vị kiếm thần, sáu vị pháp thần thế giới này, cùng nhau hợp tác với cường giả giáo hội khác đối phó Quang Minh giáo hội, khả năng thành công đánh bại Quang Minh Giáo hoàng vẫn rất cao.”
Ánh mắt Trương Hổ sáng ngời, cũng mở miệng nói.
“Các ngươi không quên mất sự tồn tại của Quang Minh chủ thần đấy chứ.” Lâm Viên Viên lặng lẽ nói.
Lời này vừa nói ra, Tần Thiên và Trương Hổ nháy mắt nghẹn họng, không nói nên lời.
Được rồi, Quang Minh chủ thần mới là tồn tại phiền phức nhất.
Thế nhưng họ không muốn phải đối mặt với người kia. Cho dù là sức mạnh đối phương ban cho Quang Minh Giáo hoàng cũng đủ làm cho người ta đau đầu.
“Vương ca, ngươi thấy sao?” Tần Thiên nhìn về phía Vương Bình, phát hiện Vương Bình vẫn đang trong trạng thái suy nghĩ, nhịn không được hỏi.
“Ta đang tự hỏi, sức mạnh của Giáo hoàng này có liên quan tới lực lượng tín ngưỡng không. Trong khi hắn có thể điều động lực lượng tín ngưỡng Quang Minh chủ thân, có khả năng nào cũng có liên quan tới độ mạnh yếu của lực lượng tín ngưỡng không. Nếu thật sự có liên quan tới nhau, thì việc xử lý hắn sẽ đơn giản hơn.”
Vương Bình liếc nhìn mọi người, nheo mắt, chậm rãi mở miệng.
Lực lượng tín ngưỡng là thứ rất đặc biệt, thứ sức mạnh này rất dễ tập hợp lại, mạnh mẽ.
Nhưng cũng rất dễ biến mất.
Thần minh được tín ngưỡng thành thần, là vô cùng không ổn định.
Một khi tín ngưỡng không tồn tại, nó sẽ biến mất.
Trong đó nổi tiếng nhất là thần của Nhật Bản, Nhật Bản được xưng có tám trăm vạn thần minh. Bất cứ thứ gì cũng có thể trở thành thứ gọi là thần.
Nhưng có rất nhiều vị thần Nhật Bản trong anime đều biết mất tại hậu thế. Bởi vì rất ít người tin vào thần minh đó nữa, cho nên bọn họ biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại số ít sống tạm bợ.
Dù vậy thì sức mạnh cũng trở nên cực kỳ yếu kém.
Đấy là sự không ổn định của tín ngưỡng, có thể khiến ngươi trở thành vị thần vô địch, nhưng cũng có thể khiến ngươi trở nên yểu ớt đến đáng thương.
“Quả thật ta cảm thấy năng lực của hắn có liên quan tới tín ngưỡng. Nếu không thì không có khả năng nhập vào loại tồn tại đặc biệt như Giáo hoàng được. Bởi vì làm Quang Minh Giáo hoàng thì có thể dễ dàng thu được lực lượng tín ngưỡng.”
Ánh mắt Tần Thiên sáng rực lên.
“Thế nhưng, tín đồ là tin vào Quang Minh chủ thần, có liên quan gì tới hắn? Ngoài ra, trong lúc hắn nhập thể trên người Giáo hoàng có được sức mạnh của Quang Minh chủ thần, tại sao lại không bị Quang Minh chủ thần phát hiện? Thậm chí còn có thể sử dụng được sức mạnh của chủ thần.”
Trần Dao cau mày nói.
“Ba loại khả năng. Một là sự tồn tại của quỷ dị, cho dù là tồn tại ở cấp bậc như Quang Minh chủ thần kia cũng không thể nhận ra được. Khả năng thứ hai, Quang Minh chủ thần biết đến sự tồn tại của quỷ dị, về sau lựa chọn hợp tác với nó, tranh đoạt tín ngưỡng tại nhân gian.”
Vương Bình giơ ba ngón tay, chậm rãi nói.
“Về khả năng cuối cùng. Tin rằng các ngươi cũng đoán được, chỉ là không muốn nghĩ tới. Đó là Quang Minh chủ thần mới là quỷ dị, hắn đã tiến hoá đến mức độ kinh khủng như thế này. Mà Quang Minh Giáo hoàng chỉ là một con rối.”
Lời này nói ra, Tần Thiên với Trần Dao đều yên lặng.
Còn Trương Hổ thì biến sắc.
Toàn bộ quá trình Lâm Viên Viên đều không lên tiếng, có vẻ không hề có cảm giác tồn tại.
“Đương nhiên, khả năng Quang Minh chủ thần bị quỷ dị phụ thể vẫn là rất thấp. Nếu Quang Minh chủ thần thật sự là quỷ dị thì đó chính là đối tượng mà chúng ta hoàn toàn không thể xử lý được. Tin chắc group chat sẽ không đưa chúng ta tới đây để chịu chết. Mấy nhiệm vụ trước tuy cũng nguy hiểm, nhưng chúng ta vẫn có thể thoải mái hoàn thành.”
Vương Bình nhìn mấy người, chuyển đề tài, an ủi nói.
“...”
Nghe vậy, Trần Dao, Tần Thiên, Trương Hổ đều gượng cười.
Sẽ không khiến họ chịu chết sao?
Cũng không hẳn.
Tính xấu này của group chat, quá dễ hiểu, nó thật sự không để ý đến người xuyên qua mà nó bồi dưỡng sống hay chết.
Nếu nó để ý, cũng sẽ không khiến nhiều người xuyên không vừa đáp đất đã thăng luôn, đồng thời sắp xếp nhiều nhiệm vụ bắt buộc nguy hiểm như vậy.
Hố nhất chính là phần thưởng group còn không được bao nhiêu.
Tuy điểm tích luỹ group cũng không tệ lắm, những để mua gì đó thì quá ít, cũng quá đắt.
Vì vậy, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể, thực lực của bọn họ cũng chưa từng tăng lên. Cũng chỉ có Lưu Mai may mắn mới thu được năng lực bản cắt giảm của quỷ dị.
“Về chiến tranh tín ngưỡng, trong lịch sử cũng từng xảy ra. Nói thật ta hơi nghi ngờ với câu chuyện trong sách lịch sử.”
Lúc này, Trần Dao như nhớ tới điều gì, lặng lẽ nói.
“Tại sao Quang Minh chủ thần là người đầu tiên có thể hiển hoá thần tích, tiêu diệt pháp thần Hắc Ám Mos và tai hoạ vong linh của hắn. Theo lẽ thường, lấy sức mạnh của chủ thần khác, chuyện này cũng dễ dàng làm được. Vậy tại sao các vị thần lại thu hồi sức mạnh bảo vệ tín đồ, nguyên nhân hẳn là không đơn giản như sử sách ghi chép lại. Sau này các vị thần cũng rất hiếm khi hiển hoá thần tích. Đây cũng là nguyên nhân Quang Minh giáo hội sa đọa về sau.”
“Về vấn đề này, thật ra ta cũng nghĩ tới rồi. Nguyên nhân, ta có cũng nghĩ đến một chút. Chỉ là suy đoán của người thân là tác giả như ta, cũng không biết như thế nào.”
Vương Bình nhìn về phía Trần Dao, cười nói.
“Hả, Vương ca là tác giả văn học mạng sao?”
Ánh mắt Tần Thiên trở nên kỳ quái.
“Trước khi xuyên qua thì viết sách. Tất nhiên, thành tựu cũng không tính là tốt. Tuy nhiên, ta đã đọc rất nhiều sách, trí tưởng tượng này không kém ai đâu.”
Vương Bình nói vô cùng tuỳ ý.
“Ặc, thông thường thì tác giả bị vùi dập giữa chợ mới có thể mạnh miệng nói bản thân không thua kém ai.” Tần Thiên nói thầm.
“Ngươi nói gì cơ?” Da mặt Vương Bình co giật, hắn dùng ánh mắt giết người nhìn về phía Tần Thiên.