“Ta chưa nói gì hết.” Tần Thiên lúng túng nói.
“Phụt.” Nghe cuộc trò chuyện của hai người, Trần Dao không nhịn được nở nụ cười.
Nhất thời, bầu không khí thoải mái hơn không ít.
“Vương ca, suy đoán của ngươi là gì?” Vương Hổ truy hỏi.
“Lần đầu tiên Quang Minh chủ thần hiển hóa thần tích, nói đơn giản, chính là hành vi đâm sau lưng, giấu các vị thần mà làm. Loại hành vi này, giúp hắn thu được lượng lớn lực tín ngưỡng, cho nên năng lực của hắn vượt lên các chủ thần khác. Thêm vào đó Quang Minh chủ thần nói với con dân hạ giới những lời tâm kế mà như lời chính nghĩa. Vì vậy mà cho dù các thần khác rất tức giận nhưng cũng không thể nói được gì.”
“Sau đó, các thần tạo ra quy tắc, thần minh không được tuỳ tiện xuống trần, không được tuỳ tiện hiển hoá thần tích, đồng thời phải thu hồi sức mạnh, để sinh mệnh trần gian được tự do hoá tín ngưỡng. Như vậy mới có thể giải quyết được vấn đề độc quyền tín ngưỡng của Quang Minh giáo hội. Nhưng vì Quang Minh chủ thần có thực lực mạnh nhất biện luận bằng lý lẽ, cho nên chỉ còn lại Quang Minh Giáo hoàng cùng với Quang Minh Thánh nữ mới có khả năng sử dụng sức mạnh Quang Minh chủ thần ban cho vào thời điểm đặc biệt.”
“Về sau, chính vì tín ngưỡng tự do hoá, thần tích không xuất hiện, Quang Minh giáo hội sa đọa, cộng thêm nguyên nhân từ Long tộc, địa vị của Quang Minh giáo hội giảm xuống, tín ngưỡng lại đa nguyên hoá lần nữa.”
“Mà trong tương lai, quỷ dị phụ thể trên người Giáo hoàng. Vì tín ngưỡng, hắn làm ra hàng loạt chuyện. Ta cũng nghi ngờ, pháp thần Hắc Ám đời sau xuất hiện có liên quan tới hắn, cũng có thể có liên quan tới lão âm hiểm Quang Minh chủ thần này. Dù sao hắn đã từng tạo ra thần tích, đương nhiên cũng có thể là quỷ dị mượn dùng lực lượng tín ngưỡng gia tăng sức mạnh Quang Minh chủ thần ban cho.”
“Đồng thời, Ma tộc xâm chiếm, có thể là hắn giật dây. Hai sự kiện lớn này, thành công làm cho người tín ngưỡng Quang Minh chủ thần trải khắp cả đại lục, còn trở nên điên cuồng dị thường.”
Vương Bình nói trong một tràng, sau đó nhẹ thở ra một hơi, lặng lẽ cầm chén rượu lên uống sạch trong một hơi, nhuận họng.
“(OoO)...” Sau khi Vương Bình nói xong, vẻ mặt mọi người đều kinh ngạc, trợn mắt há mồm nhìn Vương Bình
Được lắm, sức tưởng tượng thế này thì không ai bì được.
“Vương ca, không hổ danh là viết tiểu thuyết, lợi hại.”
Tần Thiên chế nhạo nói.
“Mới qua bao lâu, đã tưởng tượng ra nhiều tình tiết như vậy. Hơn nữa ta còn cảm thấy hoàn toàn có thể thành tuyến chính của một quyển tiểu thuyết huyền huyễn phương tây. Tuy hơi theo lối cũ, nhưng không có sơ hở gì.”
“Đồng cảm.” Trần Dao lặng lẽ nói.
“Vương ca người xã hội, quá là lợi hại.” Trương Hổ cũng cười ha hả bắt đầu nịnh nọt.
“Đừng nịnh ta nữa. Các ngươi cảm thấy suy đoán của ta hợp lý hay không.”
Vương Bình đỡ trán, mở miệng nói.
“Nói thật, ta cảm thấy rất có lý, dựa trên logic không có sơ hở gì. Các thần có tính toán gì, chúng ta không biết được. Nhưng nếu phân tích từ dữ kiện lịch sử, khả năng xảy ra chuyện này phải hơn 50%.”
Trần Dao nghiêm túc nói.
“Ta cũng nghĩ vậy.” Tần Thiên gật đầu.
“Chỉ là, ngươi phân tích như vậy, ta càng ngày càng sợ đó Vương ca. Vì những lời suy đoán như vậy, xác suất Quang Minh chủ thần không phải quỷ dị lớn hơn, nhưng Quang Minh chủ thần biết Quang Minh Giáo hoàng bị quỷ dị phụ thể, lại lựa chọn mặc kệ hắn, thậm chí còn ban cho hắn nhiều sức mạnh hơn nữa. Ví dụ như đồng ý để hắn sử dụng lực lượng tín ngưỡng hiển hóa thần tích các thứ.”
Ngừng một chút, Tần Thiên cười gượng nói.
“Điều này cũng lý giải vì sao thần tích của Quang Minh chủ thần lại xuất hiện. Theo lý thuyết, sau lần đầu có hành vi đâm đồng đội, Quang Minh chủ thần chắc chắn bị giám sát chặt chẽ, không thể nào xuống trần một mình. Cũng chỉ có Quang Minh Giáo hoàng dựa vào ‘Năng lực’ của mình mới làm được chuyện đó. Các thần mới có thể ngậm bồ hòn, có khổ mà không nói gì được.”
“Chính là như vậy. Nếu thật sự là như ta đoán, thì đây chính là tình huống xấu thứ hai. Giáo hoàng là quỷ dị, Quang Minh chủ thần biết Quang Minh Giáo hoàng là quỷ dị, nhưng vì lượng tín ngưỡng khổng lồ, nên lựa chọn mặc kệ, thậm chí bảo vệ hắn.”
Vương Bình dựa lưng vào ghế, thản nhiên nói.
“...”
Nghe những lời này, mọi người im lặng, cho dù là Lâm Viên Viên cũng nghe được vấn đề này phiền phức như thế nào.
“Vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Gương mặt Trương Hổ buồn rầu nói.
“Có tên phản đồng đội Quang Minh chủ thần ở đây, chúng ta muốn chơi chết Quang Minh Giáo hoàng đã khó. Chưa kể tới việc, hiện tại còn không biết được việc hắn sống lại có liên quan tới tín ngưỡng hay không.”
“Đừng lo lắng, tình huống còn chưa xấu đến mức kia.”
Vương Bình liếc mắt, mở miệng nói.
“Dựa vào tương lai ta nhìn thấy. Trước khi pháp thần Hắc Ám xuất hiện, Quang Minh Giáo hoàng không có cơ hội truyền bá tín ngưỡng. Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ là phiên bản bình thường, cũng không phải trạng thái siêu trưởng thành ở tương lai. Điểm này thật ra khá giống với nhiệm vụ đoàn thể đầu tiên của chúng ta, zombie quỷ dị, chỉ khác là phiền phức hơn.”
“Nếu bỏ lỡ thời cơ, khiến cho hắn trưởng thành tới trình độ chúng ta không thể giải quyết, đó chính là tử cục.”
“Ặc, nói cũng đúng.”
Sau khi Trương Hổ phản ứng lại, cuối cùng cũng thờ phào nhẹ nhõm.
Đương nhiên, Trần Dao và Tần Thiên đã sớm hiểu được đạo lý này, nhưng vẫn không không lạc quan được như vậy.
Giáo hoàng, tuyệt đối không dễ đối phó như thế, cho dù chưa trưởng thành cũng như nhau.
Chứ đừng nói tới, mọi thứ hiện tại cũng chỉ là suy đoán, còn không có gì chứng minh là thật.
“Như vậy, kế hoạch lần này có thể tiếp tục. Lần này, chúng ta sẽ cố gắng tiết lộ thông tin xấu về Quang Minh giáo hội, đồng thời nhanh chóng tiêu diệt nó càng sớm càng tốt.”
Vương Bình nhìn về phía mọi người, nói.
Nghe vậy, Tần Thiên, Trần Dao, Trương Hổ đều gật đầu.
“Vương ca, ta cảm thấy muốn nâng cao sức chiến đấu, ngươi có thể giúp ta bắt một cự long mạnh mẽ làm tọa kỵ. Về Lâm Viên Viên, hãy thử đưa nàng lên giường của một Thần Kiếm và Thần Pháp.”