Hắn biết bàn tay vàng của Vương Thụ Tề, vốn tưởng rằng bàn tay vàng của Vương Thụ Tề rất bình thường.
Nhưng bây giờ xem ra là hắn nghĩ nhiều rồi.
Bàn tay vàng của Vương Thụ Tề hình như rất biến thái.
“.” Ngô Quân cũng mắt chữ o mồm chữ a, sự kinh hãi đã được tản ra đôi chút, không biết nên đánh giá tất cả những gì xảy ra trước mắt như nào.
“Chỉ vậy thôi? Ngơi có được không vậy hả, có thể ra sức thêm chút không?”. Hai mắt Vương Thụ Tề sáng lên, hắn quát to.
Nếu đã biết quỷ dị không thể phá được phòng ngự của hắn, hắn yên tâm hơn nhiều.
Nếu đã như vậy, sợ cái chó gì, mau mau thu hút thù hận thôi, đề phòng quỷ dị nhắm vào Ngô Quân và Trương Tuấn.
Nếu hai người họ cũng chết thì thực sự không còn chút hy vọng nào nữa.
“Ngươi tìm chết!” Quỷ dị Tử Thần tức điên lên, ra sức tra tấn Vương Thụ Tề.
“Thế thôi hả? Có thế thôi sao?”
“Chó đẻ, ngươi có được không vậy hả?”
“Haiz, ngươi làm ta đau rồi, tuy cũng chỉ có một chút, không khác muỗi đốt cho lắm.”
“Haiz, muốn chết cũng không được, ta khổ quá mà. Còn quỷ dị gì nữa chứ, ta thấy ngươi là con chuột thì đúng hơn.”
Trong một lúc, các thể loại tiếng kêu của Vương Thụ Tề làm cho quỷ dị tức muốn bùng nổ, giá trị thù hận lập tức bị kéo lên cấp max.
Trương Tuấn và Ngô Quân cũng trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, không biết nên nói gì.
“Haiz.” Có điều, Trương Tuấn rất nhanh lại thở dài.
Chọc giận cũng không có ý nghĩa gì.
Dù sao, quỷ dị muốn giết hắn và Ngô Quân cũng chỉ là chuyện của một nhát đao.
Còn về Vương Thụ Tề, tuy quỷ dị không phá được phòng ngực của hắn, nhưng sau khi bình tĩnh lại vẫn sẽ có cách để tra tấn hắn.
Kết quả tốt đẹp nhất cũng chẳng qua là một mình Vương Thụ Tề dựa vào sức phòng ngự đỉnh cao của mình để sống tới cùng mà thôi.
Sau đó, Trương Tuấn dường như nhớ đến thực lực, nhìn về phía Ngô Quân.
Hắn nhớ, Ngô Quân cũng có bàn tay vàng.
Có điều, Ngô Quân mãi chẳng có sức mạnh gì, cho nên hắn không rõ bàn tay vàng của Ngô Quân là gì.
Thế nhưng, thi thoảng hắn nghe người trong group nói về bàn tay vàng của Ngô Quân, đều sẽ bị Ngô Quân thẹn quá hóa giận mà dỗi lại.
“Có thể dùng thì dùng đi, ngươi còn định giữ lại đến lúc nào.”
Trương Tuấn nhìn Ngô Quân ở đối diện, dùng ánh mắt và khẩu hình nhắc nhở hắn.
Điều này đã làm cho Ngô Quân lấy lại tinh thần, nghe hiểu ý của Trương Tuấn.
Vẻ mặt hắn khó xử, sau cùng hắn cắn chặt răng.
Hắn đương nhiên cũng có bàn tay vàng.
Chỉ có điều, bàn tay vàng của hắn quá “tạ”.
Sử dụng một lần sẽ biến thành nữ nhân trong vòng nửa năm, hơn nữa sẽ không thể sử dụng bất cứ cách nào để khôi phục lại.
Còn về năng lực của bàn tay vàng, cũng có chút không biết nói sao.
Vô Hạn Khả Năng: tất cả mọi thứ trên thế gian, mỗi phút mỗi giây đều có vô hạn khả năng, sự phát triển của tương lai cũng có vô hạn khả năng.
Mà ngươi sẽ mãi mãi cưỡng ép tăng một loại khả năng nào đó lên đến mức sẽ xảy ra 100%. Dù cho tỉ lệ xảy ra của loại chuyện ấy cực kì nhỏ, cũng có thể cưỡng ép nó tăng lên thành 100%.
Thế nhưng, ngươi cũng không thể điều khiển được là khả năng gì sẽ tăng lên 100%.
Có thể là tích cực, cũng có thể là tiêu cực. Mà tỉ lệ tích cực: tiêu cực là 1:9.
Sau cùng, sử dụng bàn tay vàng này một lần, thời gian cooldown là 72 tiếng.
Nói thật, nếu có thể, Ngô Quân thật sự không muốn sử dụng bàn tay vàng này.
Bàn tay vàng này, chắc chắn là bàn tay vàng cấp bug, nhưng lại khiến hắn biến thành nữ nhân. Điều ấy làm hắn không thể chấp nhập được.
Ngoài điều ấy ra, tính không xác định bàn tay vàng này quá lớn, nhưng tỉ lệ tạo nên khả năng tích cực, có lợi lại chỉ có 1/10.
Hắn không phải người chơi hệ may mắn, khi chơi game hắn là người chơi hệ xu cà na, hắn quả thực không dám đánh cược.
Nhưng, bây giờ đã là đường cùng rồi.
Không đánh cược cũng không được!
“Liều thôi!”
Ngô Quân lấy dũng khí, gào thét trong lòng, cắn chặt răng, trực tiếp sử dụng năng lực.
Ngay sau đó, trước biểu cảm kinh ngạc của Trương Tuấn, Ngô Quân đã biến thành nữ nhân.
Điều này cũng bị Vương Thụ Tề ở một bên nhìn thấy, cả người hắn cũng ngơ ngẩn ra, hoang mang nhìn Ngô Quân.
Đây là chuyện gì vậy? Tại sao Ngô Quân lại biến thành nữ nhân rồi?
“Quỷ dị, tên nhãi nhà ngươi cũng chơi ác quá đi, tại sao lại biến Ngô Quân thành nữ nhân rồi? Chẳng có lẽ ngươi muốn làm chuyện đó hả?”
Vương Thụ Tề lại tiếp tục âm dương quái khí.
“Ngươi câm mồm!” Quỷ dị không nhịn nổi quát lớn.
Có điều, hắn cũng kinh ngạc không kém mà nhìn Ngô Quân, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Đây tuyệt đối không phải việc hắn làm.
“Cmn, năng lực của ngươi chẳng lẽ là biến thành nữ nhân, chỉ có vậy thôi hả?”
Trương Tuấn cuối cùng cũng hoàn hồn, tự nhiên nói bậy luôn.
Cả người hắn đều ngơ rồi.
Đồng thời, hắn cuối cùng cũng biết tại sao khi người khác nói biết năng lực của Ngô Quân, lại cười khoa trương đến thế, hơn nữa tại sao Ngô Quân lại thẹn quá hóa giận như vậy.
Nếu như chỉ có thể biến thành nữ nhân thì cũng quá tạ, quá thảm đi mất thôi.
“Ta có thể làm gì? Ta cũng rất tuyệt vọng mà!”
Mặt Ngô Quân đỏ ửng lên, hắn thẹn quá hóa giận mà hét lớn.
Chỉ có điều, vì hắn đã biến thành nữ nhân, giọng của hắn cũng trở nên nữ tính, làm cho Trương Quân nghe xong toàn thân nổi da gà.
“Chậc chậc chậc, đây là lần đầu tiên ta gặp được người cứu thế phế như thế này đấy. Ta thân là quỷ dị giấc mơ, nguyện gọi ngươi là phế vật mạnh nhất trong lịch sử.”
Quỷ dị cũng nhìn Ngô Quân, hiểu ra tất cả, ánh mắt quái gở mà châm chọc.
“.”
Gương mặt Ngô Quân xoắn xuýt, hắn im lặng không nói.
Sau khi sử dụng bàn tay vàng, bản thân hắn cũng không biết sẽ dẫn đến khả năng như thế nào, hơn nữa tỉ lệ lớn là khả năng xấu.
Dù cho là khả năng tốt, thì khả năng ấy xuất hiện ở trước mặt mọi người, bị người ta phát hiện ra cũng chưa chắc là bây giờ luôn, có thể là nửa tháng sau, cũng có thể là mấy năm sau.