Vương Bình không nhìn tới Hỏa Văn Yêu Hổ ai oán, tiến vào trong Xích thôn.
Khi người Xích thôn thấy Vương Bình trở về, ai ai cũng vô cùng vui mừng, một đám người tiến lên đón.
“Vương đại ca, cuối cùng ngươi cũng quay về rồi, có thể tiếp tục kể cho ta chuyện xưa của Tiêu Hỏa Hỏa không.”
Xích Phong sáp lại gần, lôi kéo ống tay áo Vương Bình, chờ mong nhìn.
“Đương nhiên là được.”
Vương Bình nhìn bộ dạng nhóc Xích Phong vẫn là đứa trẻ như trước, trong lòng khó có thể bình tĩnh.
Thời gian hắn xuyên tới thế giới này mặc dù ngắn, nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác đã qua rất lâu rồi.
Hết cách rồi, hắn cũng coi như trải qua nhiều chuyện, đương nhiên có loại cảm giác lẫn lộn thời không.
“Yeah! Thật tốt quá!”
Thấy Vương Bình đồng ý, Xích Phong vui vẻ nhảy lên. Ngọn lửa thần dị đỏ thẫm lại lóe lên trong đôi mắt hắn rồi biến mất.
“Tiêu Hỏa Hỏa đã trở thành Đấu Đế, nếu ta cũng có thể trở thành nhân vật mạnh mẽ như Đấu Đế thì tốt rồi.”
Sau khi Xích Phong nghe câu chuyện Vương Bình kể, thì không nhịn được mơ tưởng.
“Ha ha, Tiểu Phong Tử, ngươi đừng mơ nữa, thiên phú của ngươi còn không bằng ta, tương lai có thể trở thành đại cường giả Tiên Thiên cảnh là tốt lắm rồi.”
Có đứa trẻ lớn trêu chọc.
“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.”
Xích Phong trừng mắt, mở miệng nói lời này, khiến những đứa trẻ khác cười lớn.
Đến cả Vương Bình cũng bị chọc cười.
Không thể không nói, kể chuyện cho bọn trẻ nghe, trái tim căng thẳng gần đây của hắn cũng được thả lỏng một chút, tâm trạng rất tốt.
Nhưng, Vương Bình cũng không định tiếp tục kể chuyện cho đám trẻ này nữa, mà đi tìm thôn trưởng.
“Thôn trưởng, các ngươi có ý định rời khỏi nơi đây, sinh sống ở thế giới bên ngoài không?”
Vương Bình nói.
“Không được đâu, dù sao thì chúng ta cũng đã đắc tội Kiếm Linh tông, một khi ra ngoài, chắc chắn sẽ bị truy sát.”
Thôn trưởng lắc đầu nói.
“Bên phía Kiếm Linh tông sẽ không ra tay với ngươi đâu.”
Vương Bình lắc đầu nói.
Với tu vi hiện giờ của hắn, chỉ cần Kiếm Linh tông biết quan hệ giữa hắn và Xích thôn, thì sao có thể ra tay với Xích thôn được chứ.
Chưa kể, hắn còn giao Xích Diễm công cho Kiếm Linh tông.
Có mối quan hệ này ở đây, Kiếm Linh tông càng không thể ra tay với Xích tộc được.
“Vương Bình, bỏ đi, chúng ta cũng quen nhàn rỗi ở Hắc Phong sâm lâm rồi, nên không ra ngoài thì hơn.”
Khuôn mặt thôn trưởng đầy vẻ cảm kích, nhưng hắn vẫn lắc đầu.
Vương Bình đã làm rất nhiều chuyện vì bọn họ, nên hắn không muốn để Vương Bình gánh chuyện cho bọn họ nữa.
“Cũng được.” Vương Bình gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Hắn chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, dù sao chuyện này cũng chẳng là gì đối với hắn.
Nhưng, nếu thôn trưởng không muốn ra ngoài, hắn cũng chẳng khuyên làm gì nữa.
Tiếp theo, sau khi Vương Bình để lại một số tài nguyên tu hành hữu dụng với tu sĩ dưới Linh Nguyên cảnh, thì hắn rời khỏi Xích thôn, đi tới chỗ sâu nhất của Hắc Phong sâm lâm, tìm tới chỗ ma quật.
Vương Bình không định đi vào, mà ở cách rất xa, định tiếp tục tiến hành mô phỏng.
Hắn muốn xem thử, dưới tình huống Huyết Ma Nguyên Phong đang bị phong ấn, rốt cuộc còn lại bao nhiêu sức mạnh.
Nếu hôm nay hắn có thể giải quyết được đối phương, thì hắn sẽ thử lấy ma công từ trong tay đối phương, hoặc trực tiếp tiêu diệt nó, cắt đứt tai họa về sau.
“Hệ thống, ta muốn tiến hành mô phỏng miễn phí.”
Vương Bình nói trong lòng.
“Ting, mô phỏng miễn phí bắt đầu, ký chủ còn lại tám lần mô phỏng miễn phí.”
Giọng nói của hệ thống vang lên, màn hình quen thuộc xuất hiện, chữ cũng dần nổi lên.
‘Ngày đầu tiên, ngươi vào trong Ma quật, nhìn thấy Huyết Ma Nguyên Phong, bày tỏ ý muốn tiến hành giao dịch với hắn, chỉ cần hắn giao ma công ra, ngươi sẽ nghĩ cách thả hắn ra ngoài. Huyết Ma Nguyên Phong cực kỳ khinh thường hành vi giao dịch của ngươi, nên chọn trực tiếp ra tay với ngươi.’
‘Ngươi vô cùng kinh ngạc, không ngờ dưới trạng thái bị phong ấn mà hắn vẫn có thể bộc phát sức mạnh đáng sợ như vậy. Ngươi chọn lập tức vận dụng toàn bộ sức mạnh, muốn ngăn cản công kích của hắn.’
‘Nhưng, sức mạnh của ngươi và Huyết Ma Nguyên Phong chênh lệch quá lớn. Dù hắn bị phong ấn suốt ba nghìn năm, thì vẫn có sức mạnh đáng sợ còn sót lại, có thể xuyên không phong ấn, giết chết tu sĩ dưới Huyền Đan cảnh trong nháy mắt.’
‘Vì vậy, sau khi ngươi chịu một kích của Huyết Ma Nguyên Phong, bị hắn làm thương nặng, suýt nữa bỏ mạng. Cuối cùng, ngươi chạy khỏi Ma quật, lòng vẫn còn sợ hãi, rất sợ hãi, biết mình đã lỗ mãng.’
‘Tiếp theo, ngươi bắt đầu dưỡng thương. Sau khi dưỡng thương, ngươi bắt đầu khắc khổ tu hành. Bởi vi có nhiều tài nguyên, ngươi tạm thời không định rời khỏi đại lục Huyền Quy.’
‘Hai mươi năm trôi qua, tu vi của ngươi đã tiến bộ đôi chút, nhưng vẫn cách Uẩn Linh cảnh trung kỳ rất xa, ngươi chọn quay về quần đảo Thất Tinh một chuyến.’
‘Ngươi kinh ngạc phát hiện quần đảo Thất Tinh đã xảy ra đại biến. Thất Tinh cung và Liệt Hỏa môn đã bị diệt. Một thế lực mới xuất hiện trên quần đảo Thất Tinh, đó chính là Thiên Phong các đến từ đảo Phong Bạo.’
‘Sau khi Thiên Phong các chiếm quần đảo Thất Tinh, thì vô cùng bá đạo, sau khi bí cảnh Thất Tinh mở ra, muốn vào bí cảnh Thất Tinh, thì phải trở thành thế lực lệ thuộc của Thiên Phong các, còn tán tu thì thuộc về Thiên Phong các.’
‘Đối với hành vi độc tài của đảo Phong Bạo, những thế lực khác trên quần đảo Thất Tinh đều tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ đành thần phục. Còn ngươi sau khi biết tình huống, cũng nhíu mày. Không ngờ quần đảo Thất Tinh đã bị Thiên Phong các khống chế, hơn nữa cách hành sự của bọn chúng còn bá đạo như vậy.’
‘Nhưng, ngươi không sợ Thiên Phong các, lựa chọn cưỡng ép xông vào trong bí cảnh Thất Tinh. Hành vi của ngươi đã chọc giận Thiên Phong các, Thiên Phong các định phái người truy sát ngươi.’
‘Ngươi tìm được các cơ duyên trong bí cảnh Thất Tinh, đồng thời tiện tay đánh chết tu sĩ của Thiên Phong các. Danh tiếng của ngươi bắt đầu truyền khắp bí cảnh Thất Tinh. Các tu sĩ của quần đảo Thất Tinh đều thầm khen ngợi, cảm thấy rất vui sướng.’