‘Cuối cùng, ngươi thu được một linh vật hệ hỏa thất phẩm, ba linh vật lục phẩm và một bảo dược loại dưỡng hồn lục phẩm. Còn có công pháp Thiên cấp Ngũ Hành Dung Linh quyết, có lẽ là do quần đảo Thất Tinh xảy ra đại biến, cũng là nguyên nhân tán tu đó chưa từng vào bên trong, chưa từng có ai đạt được, ngươi cũng không biết đối phương có được công pháp này bằng cách nào.’
‘Khi ngươi rời khỏi bí cảnh Thất Tinh, lão tổ của Thiên Phong các canh ở lối vào bí cảnh, bắt được ngươi. Ngươi lạnh lùng sử dụng trận bàn vây khốn nhốt hắn lại, bởi vì đã sử dụng trận pháp vây khốn, nên thân phận của ngươi cũng bại lộ.’
‘Đám tu sĩ lão tổ Thiên Phong các đều sợ hãi, nhớ lại chuyện xảy ra vào hai mươi năm trước. Ngươi không nhiều lời, dùng hết sức xuất thủ, đánh chết bọn chúng, thu được bảo vật trên người bọn chúng, phóng khoáng rời khỏi bí cảnh Thất Tinh.’
‘Sau khi bí cảnh Thất Tinh đóng lại, vô số người sợ hãi, không ngờ cường giả của Thiên Phong các lại chết hết trong bí cảnh. Danh tiếng của ngươi bắt đầu lan truyền trên quần đảo Thất Tinh, được rất nhiều tu sĩ kính sợ tới cực hạn.’
‘Còn Thiên Phong các, bởi vì lão tổ, bao gồm cường giả của Thiên Phong các đã chết hơn nửa, địa vị ở đảo Phong Bạo cũng bắt đầu khó giữ. Đồng thời, Hải tộc cũng bắt đầu rục rịch, khiến đảo Phong Bạo bắt đầu hoảng loạn. Ngươi không hề quan tâm tới chuyện này, mà đi tới đảo Thánh Tâm một chuyến.’
‘Trong nháy mắt, đã trôi qua mười năm, ngươi thành công thu thập được rất nhiều bảo dược luyện đan cần ở trên đảo Thánh Tâm, thành công luyện chế ra Dưỡng Hồn đan thất phẩm.’
‘Dựa vào sự trợ giúp của Dưỡng Hồn đan thất phẩm, tu vi của ngươi thành công đột phá tới Uẩn Linh cảnh trung kỳ, tiết kiệm được năm mươi năm khổ tu.’
‘Sau khi đột phá tới Uẩn Linh cảnh trung kỳ, ngươi quay về đại lục Huyền Quy, đánh chết ma nhân Mạc Phàm, phá hủy ma công.’
‘Tiếp theo, ngươi tới chỗ sâu trong Hắc Phong sâm lâm, hoàn toàn phong ấn địa vực xung quanh Ma quật ở, đề phòng lại có người đi lạc vào trong đó, đến mức sau khi sa đọa lại giết hết tất cả mọi người trên đại lục Huyền Quy.’
‘Sau đó, ngươi suy nghĩ một lát, rồi chọn dẫn theo Diệp Thần, Bạch Thiên Hồng cùng rời khỏi đại lục Huyền Quy.’
‘Sau khi tới quần đảo Thất Tinh, ngươi dẫn dắt Bạch Thiên Hồng tĩnh tâm tu hành, không lo chuyện bên ngoài nữa.’
‘Ba mươi năm sau, tu vi của Bạch Thiên Hồng đạt tới Linh Hải cảnh đại viên mãn, còn lĩnh ngộ được kiếm ý bảy thành. Bạch Thiên Hồng muốn ra ngoài lịch luyện. Vì vậy, ngươi nhớ ra chuyện trong ký ức, chọn đưa linh vật lục phẩm đã chuẩn bị xong từ lâu cho hắn, để hắn đột phá. Đồng thời, ngươi cũng chỉ dạy hắn bí pháp khí cơ ẩn giấu công pháp mà ngươi đặc biệt nghiên cứu trong những năm này. Đó là một bí pháp chỉ sử dụng một thuộc tính duy nhất, thì có thể đề phòng kẻ khác nhận ra là công pháp Thiên cấp.’
‘Bạch Thiên Hồng sử dụng linh vật lục phẩm do ngươi chuẩn bị xong, thì thành công đột phá tới Linh Thai cảnh, sau khi bái ngươi một cái thật sâu, thì bày tỏ muốn ra ngoài lịch luyện.’
‘Vì vậy, ngươi thầm rầu rĩ, biết lần này Bạch Thiên Hồng ra ngoài, có thể sẽ không sống quay về. Sau khi do dự, ngươi cảm thấy cũng đã tới lúc ra ngoài đi lại rồi. Do đó, ngươi tỏ ý là sẽ cùng đi với Bạch Thiên Hồng.’
‘Cuối cùng, sư đồ các ngươi cùng rời khỏi nơi ẩn náu, lang bạt bên ngoài.’
‘Mười năm trôi qua, ngươi và Bạch Thiên Hồng đã gặp phải một số nguy cơ, nhưng các ngươi đều hóa giải một cách tài tình. Đồng thời, phúc họa xen lẫn nhau. Ngươi thành công tìm được một bảo dược loại dưỡng hồn thất phẩm, nâng tu vi tới Uẩn Linh cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Còn tu vi của Bạch Thiên Hồng, cũng thành công thăng tới Linh Thai cảnh hậu kỳ.’
‘Ngươi thầm cảm thán, so với khổ tu, thì đi ra ngoài tìm cơ duyên, tốc độ tu luyện quả nhiên nhanh gấp mấy lần. Cơ duyên rất tốt, nhưng lúc tranh đoạt cơ duyên, lại là đang liều mạng. Đến cả ngươi và Bạch Thiên Hồng, cũng trải qua mấy phen hiểm cảnh. Nếu một mình Bạch Thiên Hồng lịch luyện, thì e rằng đã chết từ lâu rồi. Đáy lòng ngươi cũng rất hoài nghi, đây chính là nguyên nhân Bạch Thiên Hồng biến mất tăm ở những tuyến thế giới khác trong ký ức của ngươi.’
‘Bởi vì hắn đã gặp phải kẻ địch không thể đối phó nổi, nên đã chết. Khả năng này rất lớn. Dù sao Bạch Thiên Hồng trong ký ức của ngươi cũng mới chỉ có tu vi Linh Hải cảnh đại viên mãn, kém hơn các ngươi hiện tại rất nhiều.’
‘Nhưng, suy đoán của ngươi cuối cùng vẫn sai sót. Ba năm sau, trong quá trình ngươi và Bạch Thiên Hồng lịch luyện, đã gặp phải một bà lão tóc trắng. Nàng vô cùng thần bí, tu vi hơn người, trực tiếp dẫn Bạch Thiên Hồng đi.’
‘Còn ngươi, thì trực tiếp bị nàng coi thường, như thể là một con kiến bên đường vậy, hoàn toàn không để vào mắt. Do đó, ngươi thầm tức giận, không biết đối phương là ai, mục đích đưa Bạch Thiên Hồng đi là gì.’
‘Nhưng cuối cùng ngươi cũng chỉ có thể yên lặng. Bởi vì ngươi biết rõ, tu vi của đối phương ít nhất cũng là Huyền Đan cảnh, thậm chí rất có thể là cường giả trên Huyền Đan cảnh, là tồn tại có thể tiện tay bóp chết ngươi. Ngươi không thể tìm Bạch Thiên Hồng quay về nữa. Đồng thời, cũng biết nguyên do Bạch Thiên Hồng biến mất trong ký ức, e rằng cũng là bị bà lão tóc trắng này đưa đi.’
‘Ngươi chỉ có thể thầm hy vọng đối phương không có ý xấu gì với Bạch Thiên Hồng, nếu không, e rằng Bach Thiên Hồng gặp nguy rồi. Đương nhiên, ngươi cũng đoán được, mục đích đối phương đưa Bạch Thiên Hồng đi, có lẽ không phải là hại hắn, nếu muốn hại hắn, thì đối phương hoàn toàn có thể đập chết ngươi và Bạch Thiên Hồng bất cứ lúc nào, không cần trực tiếp đưa đi.’
‘Sau khi suy nghĩ, ngươi nhớ ra đại lục Huyền Quy, nhớ tới ‘Hậu duệ tội huyết’, lập tức, ngươi hơi hoài nghi Bạch Thiên Hồng mới là ‘Hậu duệ tội huyết’ chân chính.’
‘Tiếp theo, ngươi quay lại nơi ẩn náu, tiếp tục bắt đầu thanh tu. Sáu mươi bảy năm sau, tu vi của ngươi đã thành công đột phá tới Uẩn Linh cảnh đại viên mãn.’