Vẻ mặt Vương Bình hơi phức tạp.
Hắn dựa vào mô phỏng nhân sinh, cũng đi vô cùng gian nan trên con đường này như vậy, khó có thể tưởng tượng kẻ hung ác có thể dựa vào chính mình trưởng thành đến mức hủy diệt group chat ban sơ, rốt cuộc đã trưởng thành như thế nào.
Phỏng chừng chuyện xưa của hắn đủ để viết thành một quyển tiểu thuyết huyền huyễn đặc sắc tuyệt luân luôn.
Ngoài ra, cũng không biết hiện giờ hắn có còn sống sót hay không.
“Hắn mạnh mẽ như thế, rất có thể còn sống. Có lẽ, chúng ta thật sự sẽ có một ngày gặp gỡ. Phải nói, không chỉ có hắn. Trong thành viên group chat trước kia, phỏng chừng có không ít tồn tại ở chư thiên vạn giới.”
Vương Bình tự lẩm bẩm.
Nghĩ đến hình ảnh mình sau này sẽ đối đầu với đám người này, trong lòng Vương Bình vô cùng mất bình tĩnh, nhưng lại ngoài ý muốn không có sợ hãi, còn hơi chờ mong nho nhỏ.
Sau đó, Vương Bình thu liễm tâm tư, yên lặng nói dưới đáy lòng: “Alpha, nếu như ta muốn sống lại Thái Vĩnh Long, cần tiêu hao bao nhiêu điểm tích lũy.”
“Sống lại Thái Vĩnh Long, cần tiêu hao hai trăm nghìn điểm tích lũy. Nếu ngươi tiếp tục kéo dài, theo thời gian trôi qua, điểm tích lũy cần để chi trả sẽ càng ngày càng nhiều.”
Âm thanh băng lãnh vô tình của Alpha vang lên trong đầu Vương Bình.
“Hai trăm nghìn. Nhiều hơn ta tưởng một chút. Thế nhưng cũng có thể chấp nhận.”
Ánh mắt Vương Bình lóe lên.
Nói thật, Vương Bình vốn còn định tiếp tục mô phỏng, xem có thể dựa vào chính mình tìm được đường ra hay không.
Hiện tại xem ra, rất mơ hồ.
Tuy rằng hắn thông qua con đường Diệp Thần biết được phương pháp che đậy khí tức Huyền Quy, nhưng cũng không nhất định sẽ thành công.
Vương Bình, cũng không muốn lãng phí quá nhiều cơ hội mô phỏng chỉ để đi thăm dò.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là kéo dài càng lâu, điểm tích lũy cần để sống lại sẽ càng ngày càng nhiều.
Cho nên, tuyệt đối không thể do dự, do dự sẽ bại trận.
“Thái Vĩnh Long à Thái Vĩnh Long, sau khi ta sống lại ngươi, ngàn vạn lần đừng hố ta.”
Vương Bình thầm nghĩ dưới đáy lòng.
Trong nhân sinh mô phỏng không cách nào khống chế được hành động của Thái Vĩnh Long, lần trước hắn bị Thái Vĩnh Long hố rồi.
Cộng thêm hai người tồn tại ở chung một thế giới cũng dễ dàng xảy ra vấn đề.
Cho nên, hắn vẫn có một chút do dự đối với việc này.
Thế nhưng hiện tại cũng là lúc hắn không thể không sống lại. Dù sao, Thái Vĩnh Long cũng có thể trở thành sức chiến đấu không tồi, vả lại sẽ trợ giúp hắn rất nhiều.
Sống lại hắn, lợi nhiều hơn hại.
“Alpha, trừ điểm tích lũy group của ta, sống lại Thái Vĩnh Long.”
Vương Bình khẽ thở ra, nói thầm trong lòng.
“Được.” Alpha lạnh lẽo nói, sau đó nó bắt đầu hành động.
Chẳng bao lâu, âm thanh hệ thống của group chat vang lên bên tai của Vương Bình và các thành viên group chat không bận việc.
“Đinh, chủ group đại lý Vương Bình (66) tiêu hai mươi vạn điểm tích lũy group để sống lại thành viên group Thái Vĩnh Long (1).”
Khi âm thanh hệ thống vang lên, trong group chat, hình đại diện màu xám của Thái Vĩnh Long sáng lên một lần nữa.
Trong khi đó, trong thế giới võ hiệp, ngôi mộ vốn đã đầy cỏ đột nhiên di chuyển.
Sau đó, Thái Vĩnh Long tràn đầy bùn đất trên người, vẻ mặt hắn mờ mịt bò ra khỏi mặt đất làm cho một người dân đi ngang qua trực tiếp sợ đến ngất xỉu.
“Ta đây là.”
Thái Vĩnh Long trần truồng kinh ngạc nhìn hai tay mình, hắn không hiểu.
Không phải hắn đã bị quỷ dị giấc mơ giết rồi sao?
Tại sao hắn lại sống lại rồi.
Chẳng bao lâu, âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Thái Vĩnh Long, để hắn hiểu tất cả mọi chuyện.
Trong khoảnh khắc đó, hắn vô cùng cảm kích Vương Bình.
Mà trước đó, trong group chat đã nổ tung từ lâu.
Nhiều thành viên trong nhóm đang lặn để làm việc riêng của mìnhđều trồi lên.
Trương Hổ (5): “Mẹ kiếp, Thái ca sống lại? Ta vừa mới tu luyện xong thì nghe được âm báo này, ta kinh sợ đến mức phun ra cả rượu trong miệng.”
Ngô Quân (20): “Hu hu hu, Vương ca thật đỉnh! Thái ca, Thái ca về rồi.”
Trương Nguyệt Anh (86): “Thái Vĩnh Long có phải là tiền bối người xuyên không đầu tiên chết thảm không? Không ngờ lại được Vương ca sống lại. QAQ.”
Vương Thụ Tề (74): “Thái ca đã sống lại, thật tốt! Phương Vân, Phương Vân đâu?
Diệp Tiểu Phàm (75): “Vương ca vẫn là người hào phóng.”
Ánh mắt Diệp Tiểu Phàm lóe ra, xem ra hắn vẫn lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Nói thật, những người thông minh trong nhóm về cơ bản đều xem xét việc sống lại Thái Vĩnh Long.
Bởi vì Thái Vĩnh Long là thành viên đầu tiên, thâm niên nhất, năng lực cũng không yếu, sống lại hắn là sự lựa chọn tốt nhất.
Tuy nhiên, theo quan điểm của Diệp Tiểu Phàm, Vương Bình không thể làm Thái Vĩnh Long sống lại.
Dù sao, hai người đang ở trong một thế giới, Thái Vĩnh Long chết tốt hơn là sống.
Bây giờ xem lại, hắn có vẻ đã suy nghĩ quá nhiều.
Trong lúc nhất thời, Diệp Tiểu Phàm vô cùng khâm phục Vương Bình.
Mà hai người Vương Thụ Tề, Ngô Quân đã trải qua nhiệm vụ với Thái Vĩnh Long càng không cần phải nói nhiều, bọn họ càng thêm vui mừng.
Tất nhiên, điều tất cả mọi người đều vui hơn là Vương Bình đã làm gương.
Nói cách khác, sau này mình chết ngoài ý muốn cũng thực sự có cơ hội được Vương Bình sống lại.
Có thể nói, cảm giác an toàn đã tăng lên rất nhiều.
Lưu Mai (15): “Chúc mừng Thái ca sống lại.”
Trương Tuấn (70): “Tin tức bất ngờ, ta giật mình suýt bị zombie cắn. Tuy nhiên, phải nói, Vương ca thật ngầu, sau đó. Thái ca, mừng ngươi sống lại.”
Tần Thiên (77): “Ha ha ha, thêm một sức chiến đấu nữa trong nhóm, đáng để vui mừng.”
Thái Vĩnh Long (1): “Vương ca, đại ân không thể nói hết bằng lời cảm ơn. Sau này, ngươi cần bất cứ thứ gì ở chỗ ta, kể cả lên núi đao xuống biển lửa thì ta cũng sẽ không từ chối. Tất nhiên, ta cũng sẽ cố gắng trả lại hai mươi vạn điểm tích lũy group kia. Cuối cùng, cảm ơn tất cả mọi người.”
Vương Bình (66)@ Thái Vĩnh Long (1): “Vậy thì ngươi cứ cố gắng mạnh lên đi. Group chat đã thay đổi rất nhiều. Chúng ta còn rất nhiều thách thức, thực lực của ngươi phải tăng nhanh hơn một chút mới được.”
Thái Vĩnh Long (1): “Ta biết.”