Nhưng, nghĩ tới sự kinh khủng của quái vật và cả việc Vương Bình phải chiến đấu với nó chắc chắn sẽ phải mạo hiểm bất chấp tính mạng thì nếu hắn nói là có để ý chuyện đó và yêu cầu Vương Bình cố gắng đổi sang địa điểm khác thì quả thực không được hợp lý cho lắm.
“Ngài, chỉ cần dốc sức chiến đấu thôi, không cần phải quan tâm đến sự diệt vong của thành phố đó đâu.”
Cục trưởng Tổng cục Linh lực thở dài nói.
“Vậy không thành vấn đề.”
Vương Bình hài lòng gật đầu.
Tiếp đó, Vương Bình để lại một vài truyền thừa hệ thống tu luyện rồi mới rời khỏi nơi này.
Cùng lúc đó, Vương Bình cũng nói qua một chút về chuyện của Triệu Tư Hàm.
Có một vị cục trưởng Tổng cục Linh lực ở đây, chắc chắn cuộc sống hàng ngày sau này của Triệu Tử Hàm sẽ vô cùng thoải mái.
Đương nhiên, Vương Bình cũng sẽ không thiện ý mà để Triệu Tư Hàm cứ nằm yên như vậy.
Tuy là hắn không hy vọng bất cứ thành viên group nào tử vong, rốt cuộc thì mỗi một thành viên đều là sức chiến đấu rất quý giá, cũng có thể không ngừng kiếm thêm điểm tích lũy group cho hắn nhưng hắn cũng sẽ không chịu đựng Triệu Tư Hàm cứ nằm im như vậy.
Như thế, hắn chỉ đang lãng phí tâm tư.
“Có nhiều hệ thống tu luyện như vậy, nên chọn con đường nào đây.”
Thời điểm sau khi Vương Bình rời đi, cục trưởng Tổng cục Linh lực tự nhiên mắc chứng khó lựa chọn.
“Ầy, quả nhiên vẫn nên chọn hết tất cả vậy.”
Cục trưởng Tổng cục Linh lực đưa ra quyết định.
Kế đó, cục trưởng Tổng cục Linh lực bắt đầu ra tay hành động.
Tại thành phố H nơi Lâm Thu Thu cư trú, toàn bộ cư dân đã được thông báo là cần phải phối hợp với quân đội rút lui khỏi thành phố này.
Chỉ trong nhất thời đã gây ra động tĩnh rất lớn.
Rốt cuộc vào khoảng thời gian hiện tại, khi việc linh khí khôi phục đã bị bại lộ, tất cả mọi người đều cảm thấy khá hoảng loạn hoặc chờ mong vào tương lai.
Mà bên phía chính phủ đột nhiên có động tĩnh lớn như thế, rút lui hết cư dân thành phố. Loại hành động này thật sự là khiến người ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Xuất hiện khủng hoảng trên phạm vi cả nước là điều tất nhiên.
Thậm chí là ánh mắt của toàn thế giới đều đang chằm chằm ngó vào thành phố H. Nguyên thủ của các quốc gia bắt đầu liên hệ với Huyền quốc, chất vấn bọn họ rốt cuộc đã phát hiện ra điều gì.
Tuy vậy, đối với sự việc phát sinh ở thế giới này, Vương Bình cũng không quan tâm. Bọn họ vẫn ở trên các tòa nhà cao tầng ở thành phố H, im lặng chờ đợi quái vật đến từ vùng đất Thâm Uyên xuất hiện.
Đồng thời bọn họ cũng quan sát thành phố, nhìn thấy dòng người mà con số lên đến hàng vạn đang từng đợt di tản, trong lòng vô cùng xúc động.
Đứng trước nguy cơ, nhân loại bình thường thật sự nhỏ bé vô cùng, chỉ có thể như nước chảy bèo trôi.
Mà đây là kết quả của sự xuất hiện của bọn họ, còn nếu không, tất cả những người này sẽ chết hết.
Mặt trời lặn, một ngày trôi qua, ngày thứ hai đã đến, ánh nắng tươi đẹp tỏa khắp nơi, chiếu rọi thành phố này.
Thành phố H phồn hoa náo nhiệt lúc ban đầu giờ đã trở nên trống vắng, yên tĩnh vô cùng. Không còn sự ồn áo náo động của ngày xưa nữa, giống như là một thành phố chết vậy.
Thời khắc này, vô số người hướng con mắt về thành phố H.
Mà vệ tinh của các quốc gia cũng yên tĩnh quan sát chăm chú nơi này, muốn nhìn xem rốt cuộc chuyện gì sẽ xảy ra ở thành phố H.
“Meo.”
Triệu Tư Hàm cũng nằm trong lòng Lâm Thu Thu đã di tản kêu meo meo, vô cùng khẩn trương nhìn phát sóng trực tiếp.
Bây giờ nàng vô cùng yếu ớt, chỉ có thể là trở ngại chứ không thể giúp gì, vì thế Vương Bình để nàng rời đi cùng Lâm Thu Thu.
“Vương ca, hình như còn có người vẫn chưa rút lui.”
Tần Thiên nhìn xuống thành phố, dùng linh thức mạnh mẽ quét qua nơi này, nhíu mày nói.
“Mặc dù đã điều động quân đội, nhưng muốn sơ tán mấy chục triệu người chỉ trong một ngày thực sự rất khó khăn. Bọn họ đã làm đủ tốt rồi. Những người còn ở lại chính là không tin, không muốn đi. Cho nên, bọn họ sẽ vứt bỏ tính mạng tại đây.”
Sắc mặt Vương Bình bình tĩnh, hắn chậm rãi mở miệng.
Tần Thiên khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
“Răng rắc!”
Cũng chính vào thời khắc này, không trung giống như lớp pha lê chợt vỡ vụn nứt ra, dường như có loại quái vật kinh khủng nào đó phá tan tấm ngăn cách không gian của thế giới này, có vẻ định xâm nhập vào thế giới này.
Cảnh tượng kinh khủng này khiến cho sắc mặt tất cả những người đang xem phát sóng trực tiếp qua vệ tinh đều trở nên trắng bệch, lộ ra cảm xúc hoảng sợ.
“Bắt đầu rồi sao?”
Cục trưởng Tổng cục Linh lực hít vào một hơi, lẩm bẩm tự hỏi.
Sơ tán một thành phố cả chục triệu người cũng không phải là một chuyện nhỏ, đặc biệt là ở thời điểm linh khí đã khôi phục như hiện tại. Thú biến dị từ bên ngoài thường xuyên xuất hiện, vậy nên càng phiền toái.
Hắn vì thực hiện những việc này đã phải chịu không ít áp lực.
Hiện giờ, chuyện xảy ra giống hệt như những gì Vương Bình đã đoán trước nên hắn cũng coi như có thể nhẹ nhàng thở ra.
Tuy vậy, nếu thật sự xuất hiện quái vật xâm lấn, hắn cũng chỉ có thể gửi hy vọng vào việc Vương Bình có thể tiêu diệt con quái này, bằng không thì, nhân loại sắp xong đời rồi.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn sắp xếp vệ tinh cho phát sóng trực tiếp.
Loại sự việc này, không thể gạt được.
Nếu không giấu được thì không cần phải che che giấu giấu nữa, còn không bằng thoải mái tự nhiên dùng vệ tinh tiến hành phát sóng trực tiếp trên toàn cầu, làm cho tất cả mọi người nhìn thấy hy vọng.
Tuy là những người Vương Bình sớm hay muộn cũng sẽ rời đi nhưng chỉ cần Vương Bình lộ mặt một lần, đánh ngã quái vật kinh khủng như vậy là có thể tặng cho toàn bộ nhân loại một liều thuốc an thần.
Nhân loại chúng ta có cường giả, còn là cường giả vô địch, cho dù linh khí khôi phục vô cùng hung bạo, tình cảnh của nhân loại vẫn có thể vững vàng tựa núi Thái Sơn như trước.