Vào thời loạn thế, lòng có hy vọng thật sự rất quan trọng, chỉ khi lòng mang hy vọng, ác niệm trong nhân loại mới không thể bộc phát và mới có thể tạo nên kỳ tích.
“Tới rồi à?” Vương Bình nheo cặp mắt lại, nhìn chăm chú lên không trung, cảm nhận được khí tức kinh khủng phát ra từ khe hở nằm giữa không gian, lẩm bẩm tự nói.
“Tần Thiên, bày trận. Trần Tư, chuẩn bị sử dụng bàn tay vàng. Diệp Tiểu Phàm, vì đề phòng vạn nhất, chuẩn bị lấy máu đi.”
Vương Bình nói với ba người.
Diệp Tiểu Phàm là thánh thể, có khả năng miễn dịch với nguyền rủa vô cùng kinh khủng. Máu của hắn, theo lý thuyết, cũng có tác dụng với nguyền rủa.
Bởi đó, hắn mới không để cho Diệp Tiểu Phàm cũng rời khỏi nơi này giống như Triệu Tư Hàm.
“Đã rõ.” Ba người lần lượt mở miệng.
Tần Thiên lấy ra một trận bàn mạnh mẽ, trực tiếp kích hoạt nó, phạm vi của trận bao phủ toàn bộ khu vực này, ngăn cách khí tức.
Diệp Tiểu Phàm cũng trực tiếp rạch lên động mạch của chính mình, lập tức lấy máu.
Còn Trần Tư khẩn trương đến mức lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, chuẩn bị vận dụng sức mạnh của bàn tay vàng bất cứ lúc nào.
“Răng rắc!”
Cũng chính vào thời khắc này, không trung hoàn toàn vỡ vụn.
Dưới cái nhìn chăm chú của toàn cầu, một con quái vật giống chó dài tới năm mươi mét, toàn thân được bao phủ bởi sương mù màu đen xuất hiện từ giữa không trung.
Cũng ngay vào thời điểm sau khi nó xuất hiện, có vài người bên trong thành phố thấy được hình ảnh khủng khiếp này, trực tiếp bị nguyền rủa, toàn thân mọc ra vảy hoặc lông đen, bị dị hóa thành loài quái vật xấu xí, phát ra tiếng gầm gừ.
Theo tiếng rít gào của những người bị dị hóa thành quái vật, phần lớn mặt đất chợt nứt ra, cửa kính các tòa nhà cao tầng bị vỡ nát.
Thậm chí có một vài người bị dị hóa ở trong các tòa nhà đó, trực tiếp bộc phát sức mạnh, phá hủy hoàn toàn công trình đó, tạo ra cảnh tượng tòa nhà sụp đổ rất kinh khủng.
Nhân loại đang quan sát qua phát sóng trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng này thì khuôn mặt lập tức cắt không còn giọt máu, đều lộ ra biểu cảm kinh sợ.
Con quái vật to lớn này còn chưa có ra tay đâu, vậy mà những người nhìn thấy nó đã biến thành quái vật. Hơn nữa những con quái vật biến thành từ nhân loại này cũng sở hữu sức mạnh cũng đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, lại có thể tùy ý phá hủy một đống các kiến trúc cao tầng.
Thoáng chốc, mọi người cảm thấy da đầu tê dại, sắc mặt tái nhợt, trong lòng kinh hoàng.
Dù là người thường, hay là người thức tỉnh, hay kể cả các nhân tài thuộc tầng lớp tinh anh trên khắp các quốc gia cũng đều thấy như thế.
“Trần Tư, hành động đi.”
Vương Bình thấy tuy là Trần Tư đã nhắm mắt lại nhưng có vẻ trông như bị tiếng gầm gừ của quái vật dọa cho sợ rồi nên không khỏi quát to.
“Ta, ta hiểu rồi.” Trần Tư cắn môi, nhìn vào vị trí hiện lên trong não bộ mà Vương Bình đã chỉ ra cho nàng, vội vàng hướng về không trung vận dụng bàn tay vàng.
Chỉ trong tích tắc, một vòng ánh sáng cực lớn xuất hiện từ giữa bầu trời, bao trùm trên cơ thể con quái khuyển từ vùng đất Thâm Uyên.
Trong phút chốc, khí tức của quái khuyển vùng đất Thâm Uyên trực tiếp giảm xuống còn một nửa.
“Chiêu trực tiếp hạ thấp một nửa sức chiến đấu của kẻ địch này, thật sự quá biến thái.” Tần Thiên nhắm mắt lại, cảm nhận khí tức của quái vật, tự lẩm bẩm.
Vương Bình không để ý đến lời vô nghĩa của Tần Thiên, phóng lên cao, trực tiếp bay đến chỗ giữa không trung, giằng co cùng với quái khuyển đến từ vùng đất Thâm Uyên.
Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên vốn dĩ vẫn còn đang kinh sợ vì sức mạnh của mình đột nhiên bị giảm xuống chỉ còn một nửa, nhưng sau khi nó để ý thấy Vương Bình thì trong nháy mắt thu liễm cảm xúc, tròng mắt tràn ngập ác ý kia nhìn chằm chằm chằm chằm Vương Bình, sát ý kinh khủng dần lan tràn.
“Người vệ đạo thuộc thế lực giữ gìn trật tự hỗn độn sao? Mũi chó của các ngươi có vẻ còn nhanh nhạy hơn ta đó, vậy mà biết chuyện ta muốn tới đây từ trước.”
Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên phát ra tiếng gào rú, miệng phun ra ngôn ngữ của loài người.
“Không có gì để nói với loại quái vật như ngươi cả, đi chết đi.”
Vương Bình lạnh lùng nói.
Sau đó, linh nguyên ngũ hành trong thân thể hắn đều được điều động, chuyển hóa thành linh nguyên hệ Hỏa. Hắn cầm Hải Thiên Côn trong tay, bỗng nhiên múa vài đường.
Kiếm ý đại viên mãn đan xen trong đó, Lạc Nhật Kiếm Quyết được Vương Bình thi triển phóng ra, giống như có một mặt trời to lớn kéo tới, muốn phá hủy vạn vật.
“Ngao! Nhân loại, đừng tưởng rằng áp chế một nửa sức mạnh của ta là có thể đấu lại được với ta!”
Đối diện với công kích của Vương Bình, Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên rít gào một tiếng, móng vuốt lớn trộn lẫn giữa sương mù màu đen tấn công về phía Vương Bình.
Trong giây lát, móng vuốt lớn va chạm cùng với Lạc Nhật khiến cho móng vuốt của quái khuyển vùng đất Thâm Uyên bị Lạc Nhật làm bỏng rát và cũng bị kiếm khí xen lẫn trong đó tạo ra vết thương.
Tuy vậy, khả năng khôi phục của nó vô cùng kinh người, thương tích trên người khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Chẳng qua, sự va chạm của hai người hình thành nên làn sóng xung kích kinh khủng, trực tiếp thổi bay bốn phía.
Chịu sự ảnh hưởng của sóng xung kích khủng khiếp đó, đám mây bị đánh tan tác, những tiếng nổ đáng sợ lan tràn khắp bốn phía như những ngọn sóng cuồn cuộn.
Đến mức mà thành phố ở phía dưới còn phải chịu ảnh hưởng thảm khốc hơn. Chỉ trong nháy mắt đã bị san thành đất phẳng, tất cả sinh vật ở đây đều bị giết trong tích tắc.
Không chỉ có mỗi thành phố bị hủy diệt mà cả các khu vực bên ngoài trung tâm cũng phải chịu thiệt hại.
Mà mấy người Tần Thiên, may mắn là đã chạy trốn sớm, bằng không thì, cũng sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề, mặc dù đã có trận pháp ngăn cách nhưng hẳn cũng vô cùng thê thảm.
Giờ phút này, toàn bộ nhân loại đang xem phát sóng trực tiếp trên thế giới đều lộ vẻ mặt đầy kinh hãi, không nói nên lời.