Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 302 - Chương 302. Trận Chiến Gây Chấn Động Toàn Cầu! Thiên Phú Màu Đỏ! (5)

Chương 302. Trận chiến gây chấn động toàn cầu! Thiên phú màu đỏ! (5)
Chương 302. Trận chiến gây chấn động toàn cầu! Thiên phú màu đỏ! (5)

Trong giây lát, Huyết Ma Cửu Ảnh kiếm được hắn sử dụng, chín luồng kiếm khí màu máu xuất hiện trong nháy mắt, chém trúng Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên, trực tiếp xé nát thân thể nó.

Huyết Ma Cửu Ảnh kiếm, với tư cách là võ kỹ Thiên cấp Thượng phẩm, có khả năng hủy diệt rất mạnh, lại càng có tác dụng ăn mòn linh nguyên.

Nó có thể ăn mòn linh nguyên và nó không chỉ có thể ăn mòn linh nguyên mà đa số loại năng lượng khác cũng đều nằm trong phạm vi cắn nuốt của nó, chỉ là mức độ mạnh yếu khác nhau thôi.

Năng lượng hộ thể của Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên cũng đã bị suy yếu.

Bởi vậy, thân thể nó trực tiếp bị Vương Bình xé nát thành nhiều mảnh. Sức sống cũng từ từ biến mất.

“Người cứu thế ngu xuẩn, đừng tưởng rằng giết được ta rồi thì thế giới này có thể kê cao gối mà yên giấc. Nếu tọa độ đã bị tiết lộ thì sẽ phải nghênh đón vô số kẻ xâm lấn tới đây. Không phải từ vùng đất Thâm Uyên của ta, thì cũng sẽ là thế lực khác, đều sẽ tới thó một chân vào. Có thể những đại nhân vật đó khinh thường không buồn để mắt tới thế giới như này, nhưng đối với những tồn tại cấp bậc như ta và ngươi mà nói thì lại là miếng bánh thơm đấy.”

Quái khuyển vùng đất Thâm Uyên trước lúc chết cũng không hề có dáng vẻ tuyệt vọng mà nó chỉ nhìn chằm chằm chằm chằm Vương Bình, gào thét lên.

“Ồn ào.” Vương Bình nhíu mày, trực tiếp hạ xuống một gậy hoàn toàn đánh nát cái đầu này.

Vì đề phòng có chuyện chẳng may, Vương Bình còn trực tiếp tiến hành dọn dẹp, khiến thân thể của nó hoàn toàn bị thiêu thành tro.

“Ting, quái vật vùng đất Thâm Uyên xâm lấn đã chết. Nhiệm vụ đoàn thể hoàn thành, đã phát phần thưởng cho từng người, các thành viên mau vào giao diện phát thưởng của group để nhận phần thưởng của mỗi người.”

“Ting, nhiệm vụ đoàn thể đã hoàn thành, các vị thành viên hãy nói thầm ‘trở về’ trong lòng, sẽ lập tức quay lại thế giới của mình. Nếu trong vòng 24 giờ mà không trở lại, hệ thống sẽ cưỡng chế người này trở về thế giới ban đầu.”

Nghe âm thanh nhắc nhở trong đầu, Vương Bình khẽ mỉm cười.

Tới khi âm thanh nhiệm vụ hoàn thành cất lên, Vương Bình mới xem như kết luận được tên này đã hoàn toàn chết bất đắc kỳ tử, nếu không thì tên này chắc chắn vẫn còn sống.

“Không biết lần này ta có thể đạt được bao nhiêu điểm tích lũy group đây. Chỉ khi có đủ nhiều điểm tích lũy group thì ta mới có hy vọng ngưng kết được Huyền đan hoàn mỹ!”

Đôi mắt Vương Bình lóe sáng, thầm nghĩ trong lòng.

Mấy người Tần Thiên cũng nghe được âm thanh nhắc nhở từ hệ thống, đều lộ ra vẻ mặt vui sướng.

Đặc biệt là Tần Thiên, vẻ tươi cười tràn ngập trên mặt.

Quả nhiên đi theo Vương ca làm nhiệm vụ thật là quá sung sướng mà. Cho dù không tham dự nhiều nhưng cũng vẫn có thể lấy được một chút điểm tích lũy group từ trong đó.

Tích tiểu thành đại, tương lai của hắn có hy vọng rồi!

Tiếp đó, Vương Bình cũng không định trực tiếp trở về mà muốn đi tìm Triệu Tư Hàm và Lâm Thu Thu, dự định nói cho bọn họ về chuyện cục trưởng Tổng cục Linh lực, để cho hai người họ chuẩn bị tốt tâm lý thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, không được lãng phí tài nguyên mà hắn đã tranh thủ được.

Cùng lúc đó, mọi người ở khắp các nơi trên thế giới cũng thông qua phát sóng trực tiếp trên vệ tinh nhìn thấy Vương Bình đã đánh chết quái vật, cả đám người đều nhẹ nhàng thở ra, vừa kính sợ Vương Bình lại vừa vui mừng và ngưỡng mộ.

Đối với bọn họ, sức mạnh mà Vương Bình và con quái vật đó đã thể hiện có thể sánh ngang với các vị thần ở trong truyền thuyết rồi.

Nếu tương lai sau khi linh khí được khôi phục, bọn họ cũng có thể đạt được đến trình độ như vậy thì chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến người ta phải kích động rồi.

Bọn họ, đang mở ra một kỷ nguyên mới.

Đương nhiên, những người bình thường sau khi cảm xúc chấn động qua đi thì chỉ thấy hưng phấn và kích động, nhưng các vị cao tầng ở các quốc gia thì không giống vậy.

Vào loại thời điểm này, cao tầng ở Huyền quốc lại xuất hiện một cường giả quái vật có sức mạnh ngoài khả năng tưởng tượng của nhân loại, cũng không phải chuyện tốt đối với bọn họ.

“Đa tạ Vương ca, chúng ta nhất định sẽ cố gắng nỗ lực thật tốt!”

Lâm Thu Thu sau khi nghe xong những lời của Vương Bình, vẻ mặt đầy sự ngưỡng mộ, nghiêm túc nói lời cảm ơn.

Vương Bình đã cứu thế giới của nàng, lại còn giúp nàng giành lấy nhiều tài nguyên như vậy, nàng thật sự cảm thấy tôn kính và biết ơn từ tận đáy lòng.

Đương nhiên, Lâm Thu Thu cũng hiểu rằng, Vương Bình làm nhiều việc như vậy thật ra là vì Triệu Tư Hàm, nàng chẳng qua chỉ là hưởng ké chút hào quang mà thôi.

Trong chốc lát, Lâm Thu Thu cảm thấy mình thật sự quá may mắn.

Anh trai nàng là người thức tỉnh siêu mạnh, con mèo hoa mà nàng vô tình nhận nuôi lại là người xuyên không và qua nó nàng còn nhận được tài nguyên từ tiền bối người xuyên không đó.

“Thế giới của các ngươi, suy cho cùng vẫn phải dựa vào chính các ngươi bảo vệ. Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể đến kịp lúc được. Cho nên phải nỗ lực trở nên mạnh hơn nữa và hãy ngừng chơi đùa nhàn nhã như thế đi.”

Vương Bình nhìn như có vẻ đang nói chuyện với Lâm Thu Thu nhưng trên thực tế đó chính là những lời hắn muốn nói với Triệu Tư Hàm.

Nếu Triệu Tư Hàm vẫn cứ tiếp tục tồn tại một cách buông thả, nhàn nhã như vậy, lại không thể hiện ra giá trị bàn tay vàng của bản thân nàng thì trong tương lai Vương Bình cũng sẽ không tranh lấy bất cứ tài nguyên nào cho nàng nữa, vì như vậy bồi dưỡng nàng cũng không có ích gì cả.

Còn thật sự chơi đến cuối cùng, không xuất hiện nhiệm vụ đoàn thể mà Triệu Tư Hàm lại gặp phải nguy hiểm ở thế giới này thì, Vương Bình cảm thấy mọi người trong group sẽ không tiêu phí mấy vạn điểm tích lũy group để chạy tới đây cứu nàng.

Cho dù lỡ nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà tử vong thì sẽ càng không có ai đánh đổi nhiều điểm tích lũy group như vậy để sống lại nàng.

Thế giới này vô cùng thực tế, đặc biệt là ở tại nơi như group chat người xuyên không, cần phải cho thấy giá trị của bản thân mới được.

Hết chương 302.
Bình Luận (0)
Comment