Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 303 - Chương 303. Trận Chiến Gây Chấn Động Toàn Cầu! Thiên Phú Màu Đỏ! (6)

Chương 303. Trận chiến gây chấn động toàn cầu! Thiên phú màu đỏ! (6)
Chương 303. Trận chiến gây chấn động toàn cầu! Thiên phú màu đỏ! (6)

Vương Bình có thể trao cơ hội cho người mới một đến hai lần, cho bọn họ hưởng thụ tài nguyên, giúp bọn họ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ nhưng tuyệt đối sẽ không bồi dưỡng những con sâu gạo.

“Ta, ta biết rồi.” Lâm Thu Thu hơi ngượng ngùng nói, còn Triệu Tư Hàm càng xấu hổ mà gật đầu.

Quả thực là như vậy, sau khi xuyên không nàng đã được nhận nuôi nên cũng chưa từng thử phát triển bàn tay vàng của chính mình, cũng không có ý định trở nên mạnh hơn mà vẫn chỉ luôn chơi đùa, cường hóa bản thân, vui chơi mỗi ngày.

Nói thật, nếu như quái vật vùng đất Thâm Uyên không đột nhiên xuất hiện, tạo ra một nhiệm vụ đoàn thể thì Triệu Tư Hàm tự cảm thấy rằng bản thân nàng vẫn sẽ tiếp tục sống nhàn nhã như vậy.

Vương Bình gật đầu nhẹ, cũng không nhiều lời nữa, chỉ thầm nói hai chữ ‘Trở về’ trong lòng.

Sau đó, thân hình của Vương Bình hoàn toàn biến mất, trở lại thế giới ban đầu.

Đám người Tần Thiên cũng lần lượt rời khỏi thế giới này.

Sau khi Vương Bình trở về thì lập tức mở bao lì xì có được từ nhiệm vụ đoàn thể của hắn.

“Ting, chúc mừng ngươi đã đạt được giá trị cống hiến 80% trong nhiệm vụ lần này, phần thưởng là bốn mươi vạn điểm tích lũy group.”

“Ting, bởi vì ngươi đảm nhiệm chủ group đại lý nên chúc mừng ngươi đã đạt được phần thưởng thêm là năm vạn điểm tích lũy group nữa.”

“Tất cả được bốn mươi lăm vạn sao? Cũng không tệ lắm.”

Vương Bình nhìn số điểm tích lũy group được thưởng, hài lòng gật gù.

Mặc dù có thể nói là nếu không có Trần Tư, hắn cược mạng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ và một mình độc chiếm phần thưởng.

Nhưng, không cần thiết phải làm như vậy.

Rốt cuộc, phương pháp hoàn thành nhiệm vụ như thế này sẽ phải tiêu tốn một Phục Sinh phù quý giá.

Ngoài ra, hắn sẽ còn gặp phải nguyền rủa và bị thương nghiêm trọng.

Bởi vậy mà sự tồn tại của Trần Tư và tác dụng của Trần Tư rất cần thiết.

“Số điểm tích lũy group của ta bây giờ đã lên đến hơn 105 vạn rồi, không biết liệu có thể giúp ta ngưng kết Huyền đan hoàn mỹ hay không?”

Đôi mắt Vương Bình lập lòe tia sáng, lại âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Tuy nhiên, Vương Bình cũng không định đột phá ngay lúc này mà hắn mở giao diện trò chuyện của group chat ra, muốn xem qua một ít tình huống bên trong group.

Tần Thiên (77): “Lại được một vạn điểm tích lũy group, sung sướng, sung sướng. Bám theo chân Vương ca, quả nhiên được ăn sung mặc sướng.”

Diệp Tiểu Phàm (74): “Ghen tị thật, ta chỉ có phần thưởng cơ bản là 1000 điểm tích lũy group thôi.”

Triệu Tư Hàm (87): “Ta cũng được phần thưởng cơ bản là 1000 điểm tích lũy group nè. (#^.^#).”

Tần Thiên (77) @Trần Tư (83): “Em gái Trần Tư, lần này ngươi thu hoạch được bao nhiêu điểm tích lũy group thế?”

Trần Tư (83): “Hình như là được khoảng chín vạn ấy.”

Tần Thiên (77): “Chín vạn sao. Hâm mộ ghê! Loại hình bàn tay vàng phụ trợ như thế này thật là vạn năng! Cho dù là nhiệm vụ cao cấp cũng có thể phát huy tác dụng rồi sau đó cày giá trị cống hiến!”

Trần Tư (83): “Thế nhưng, muốn sống lại anh trai của ta vẫn cần phải có tận hai mươi vạn điểm tích lũy group cơ. Khó chịu.jpg”

Vương Bình (66) @Trần Tư (83): “Hai mươi vạn điểm tích lũy group sao, nhưng thực ra tính đến thời gian mà Trần Khang tử vong thì số điểm này cũng không gọi là nhiều. Đương nhiên, đây cũng là vì Trần Khang là người thường nữa, nếu không chắc chắn sẽ tốn rất nhiều. Tuy vậy ngươi cũng đừng nên nản lòng. Với bàn tay vàng của ngươi, tham gia thêm vài nhiệm vụ đoàn thể nữa thì hoàn toàn có thể tích cóp đủ hai mươi vạn điểm tích lũy group thôi. Đến lúc đó ngươi có thể sống lại anh trai của ngươi rồi.”

Trương Tuấn (70): “Âm thầm trồi lên. Quả không hổ là Vương ca, nhanh như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể rồi. Có điều, ta muốn kiến nghị Trần Tư có thể vừa tích cóp điểm tích lũy group, vừa sử dụng điểm tích lũy đó để trở nên mạnh hơn. Nếu không thì ngươi vẫn sẽ mãi là người thường, cho dù sở hữu bàn tay vàng thì cũng sẽ có thể thành gánh nặng trong nhiệm vụ đoàn thể đấy.”

Phương Vân (3): “Cái tên Trương Tuấn này mặc dù hơi máu lạnh nhưng lời này của hắn vẫn vô cùng hợp lý đó. Trở nên mạnh mẽ mới là điều quan trọng nhất!”

Thái Vĩnh Long (1): “Phương Vân, ngươi không nhất thiết phải diss Trương Tuấn đâu. Đương nhiên trở nên mạnh hơn quả thực là điều quan trọng nhất. Về điều này thì, hẳn là Phương Vân có kinh nghiệm sâu sắc nhất nhỉ. Dù sao lần trước hắn chết thảm lắm mà.”

Phương Vân (3): “Trời ơi, Thái ca, ngươi không còn yêu ta nữa rồi, vậy mà lại nói như thế sao.”

Thái Vĩnh Long (1): “Cút ngay, lão tử từng yêu ngươi lúc nào chứ, đừng có tới đây khiến ta cay mắt nữa, cảm ơn.”

Trần Tư (83): “Cảm ơn những lời kiến nghị của các vị tiền bối, ta sẽ nỗ lực trở nên mạnh hơn nữa!”

Vương Bình (66) @Trần Tư (83): “Điểm tích luỹ group đừng sử dụng lãng phí vào việc cải thiện trực tiếp khả năng chiến đấu. Thân là Luyện đan sư Bát phẩm, ta sẽ cung cấp hết tài nguyên tu luyện trong giai đoạn sơ kỳ của ngươi. Một số loại đan dược giúp gia tăng tư chất căn cốt ta cũng có thể luyện chế được.”

Ngô Nguyệt Minh (79): “Ấy, Vương ca hào phóng quá nha!”

Hứa Nghị (84): “Thật là hâm mộ!”

Thái Vĩnh Long (1): “Vương ca là muốn bồi dưỡng Trần Tư trở thành người chuyên đảm nhiệm vị trí hỗ trợ của mình rồi. Xem xét kĩ năng lực của em gái Trần Tư thì quả thực là ý định không tồi!”

Phương Vân (3): “Hầy, ta thật hận bản thân không phải là con gái, hận chính mình không có bàn tay vàng loại phụ trợ mà.”

Phương Vân (3): “Vương ca, ngươi có thích nam sắc không? Nếu mà Vương ca thích thì ta cũng không phải không được.”

Thái Vĩnh Long (1): “Phương Vân, cái tên vô sỉ nhà ngươi có phải có chấp niệm bệnh trạng đối với việc trở nên mạnh hơn hả? Đừng có mà như vậy, ngươi khiến cha ngươi thấy hơi sợ rồi đấy.”

Vương Bình (66): “Cút đi. Cấm nói chuyện trong mười phút trước, nếu còn nói những lời ghê tởm như thế nữa thì cấm khẩu một ngày.”

Mặt Vương Bình đầy mây đen, trực tiếp cấm khẩu Phương Vân trong mười phút.

Ngô Quân (20): “Ờm thì, có phải Vương ca đã quên chuyện gì rồi không vậy? U oán.jpg”

Hết chương 303.
Bình Luận (0)
Comment