Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333. Ma Tu Loạn Thế! Tình Cờ Triển Khai (3)

Chương 333. Ma tu loạn thế! Tình cờ triển khai (3)
Chương 333. Ma tu loạn thế! Tình cờ triển khai (3)

Bởi vì hắn nhìn thấy một người quen, người kia mặc váy dài, tóc xanh dài đến eo, dung nhan tuyệt mỹ.

Nàng, vậy mà lại là Băng Ngưng Nguyệt, và cũng là Cơ Băng Nguyệt trong tương lai, truyền nhân thực sự của Băng cung.

Băng Ngưng Nguyệt dường như đã chú ý đến ánh mắt của Vương Bình, nhìn sang, đồng tử màu xanh băng của nàng xuất hiện dao động, như thể hơi kinh ngạc.

“Không phải chỉ là một em gái xinh đẹp sao? Không phải là ngươi chưa từng thấy dáng vẻ Lưu Mai trở nên xinh đẹp.”

Vương Bình lịch sự gật đầu với Băng Ngưng Nguyệt, sau đó liếc nhìn Thái Vĩnh Long đang phấn khích một cái, không lên tiếng mà truyền âm cho hắn.

“Vương ca, ý của ta không phải như vậy! Ý của ta là trên người nàng có sợi cơ duyên!”

Khuôn mặt của Thái Vĩnh Long co giật, bất đắc dĩ mà nói.

“Sợi cơ duyên? Rất to sao?” Ánh mắt Vương Bình lóe lên, hơi kinh ngạc hỏi.

Hắn không quá ngạc nhiên đối với việc trên người Băng Ngưng Nguyệt có sợi cơ duyên.

Suy cho cùng thì thiên phú của bản thân Băng Ngưng Nguyệt cũng rất kinh người, tương lai có thể đạt tới bước đó, cũng cho thấy sự phi phàm của nàng.

Nhân vật bậc này thường có khí vận gia thân, trên người có cơ duyên cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù, Vương Bình vẫn không hiểu tại sao Băng Ngưng Nguyệt lại xuất hiện một cách khó hiểu trong lần mô phỏng trước, đây không phải là biểu hiện của một khí vận chi nữ chứ.

“Rất to.” Thái Vĩnh Long đưa ra một câu trả lời chắc chắn: “Ít nhất, sợi cơ duyên trên người của Diệp Thần hiện tại không tốt bằng nàng.”

“Vậy à.” Vương Bình như suy nghĩ gì đó, gật đầu.

“Thế nào, Vương ca, chúng ta có nên cướp cơ duyên của nàng hay không.”

Thái Vĩnh hơi rục rịch ngóc đầu mà truyền âm.

“Ngươi đúng là một tên thẳng nam sắt thép.”

Vương Bình không nói nên lời.

“Thôi đi, Vương ca, ngươi còn mắt dày mà nói ta à, trước kia ngươi còn nói trong group là không có hứng thú với nữ nhân. Sao vậy hả, Vương ca ngươi không thể xuống tay được sao?”

Thái Vĩnh Long ném một cái nhìn khinh thường.

“...”

Vương Bình không nói nên lời.

Tất nhiên không phải hắn là không thể xuống tay được, chỉ đơn giản là cảm thấy đánh chặn cướp cơ duyên của Băng Ngưng Nguyệt không đáng giá.

Suy cho cùng thì đây cũng là truyền nhân tương lai của Băng cung, trong Bách Triều Đại Chiến cũng là tồn tại có biểu hiện có thể so sánh với Diệp Thần.

Thay vì cướp đoạt cơ duyên của nàng, thì thà tạo quan hệ tốt với nàng.

Như vậy thì trong lần nhân sinh mô phỏng tiếp theo, có thể sẽ có những niềm vui ngoài dự kiến xuất hiện.

Suy cho cùng thì Vương Bình đã thu được rất nhiều lợi ích khi đầu tư vào Diệp Thần.

Nếu như đầu tư nhiều hơn vào những nhân vật như Diệp Thần và Băng Ngưng Nguyệt, con đường của hắn sẽ ngày càng rộng mở.

Rõ ràng là vì một cơ duyên nhỏ mà vạch ra ranh giới rõ ràng với đổi phương là một cách làm ngu ngốc.

“Nàng rất đặc biệt, tương lai có tư cách trở thành Thánh nữ của Thiên Kiếm thánh địa, vậy nên, không cần phải vì nhỏ mà mất lớn.”

Sau khi Vương Bình truyền âm thanh cho Thái Vĩnh Long thì không còn chú ý đến Thái Vĩnh Long nữa.

Đồng tử của Thái Vĩnh Long co rút lại, trong lòng rung động đến tột độ.

Mẹ kiếp, Vương ca, đây là vận may kiểu gì vậy? Trên đại lục Huyền Quy thì có khí vận chi tử

Bây giờ vừa mới tới đảo Thánh Tâm, thì đã đụng phải một nhân vật có khả năng trở thành Thánh nữ Thánh kiếm thánh địa, đúng là quá không hợp lẽ thường.  

“Kẻ quái lạ.”

Sau khi gặp thoáng qua Vương Bình,trong lòng Băng Ngưng Nguyệt âm thầm đánh giá.

Thanh niên tu vi khoảng chừng Linh Nguyên cảnh kia nhìn về phía nàng với ánh mắt rất kỳ lạ, có cuồng nhiệt và phấn khích, nhưng không có sự ái mộ và nhiều ánh mắt ác độc mà nàng thường hay gặp.

Còn một người thanh niên khác thì lại càng kỳ quái hơn.

Ánh mắt đối phương nhìn về phía nàng rất thanh tịnh, không chút gợn sóng, nhưng lại cho nàng một cảm giác vi diệu giống hình như hai người đã quen biết từ trước.

Ngoài điều đó ra, nàng nhìn không thấu tu vi của người thanh niên này.

Suy nghĩ đầu tiên của nàng là cảm thấy có thể Vương Bình đã tu hành một bí pháp để che giấu khí tức nào đó, nhưng nàng nhanh chóng bác bỏ suy đoán này.

Bởi vì đối phương cho nàng cảm giác mạnh mẽ, cảm giác như vậy chỉ có thể xuất hiện khi đối mặt với cường giả Huyền Đan cảnh.

Phải biết rằng, ngay cả Thái thượng trưởng lão của Băng cung điện cũng không khiến nàng có cảm giác mãnh liệt như Vương Bình.

Người này rất mạnh, cực kỳ mạnh.

Vì vậy, có khả năng cao là có tu vi từ Huyền Đan cảnh trở lên.

Về phần đứa trẻ bên cạnh hai người bọn họ thì Băng Ngưng Nguyệt không để ý, tu vi quá thấp, tuổi còn quá nhỏ, căn bản là không cần để ý.

“Vương ca, kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?”

Thấy Băng Ngưng Nguyệt đã đi xa, Thái Vĩnh Long vẫn hơi thèm muốn mà tiếp tục nhìn sang.

“Đi trước một bước, đến nơi có cơ duyên.”

Vương Bình liếc nhìn Thái Vĩnh Long một cái, thản nhiên nói.

“Ặc, Vương ca, không phải là ngươi là nói sẽ không chặn cướp cơ duyên của người ta sao?”

Thái Vĩnh Long liếc nhìn.

“Không chặn cướp, không có nghĩa là không đi. Nếu như chúng ta đi chậm một bước, chẳng phải giống như đi theo người sao, như vậy thì thật xấu hổ, làm sao làm quen với người ta?”

Vương Bình tức giận nói.

“Nói cũng đúng.”

Thái Vĩnh Long vuốt cằm. gật đầu.

Điều này giống như, trên Trái Đất, ngươi nhìn thấy một em gái xinh đẹp, ngươi lại đột nhiên tiếp cận xin WeChat.

Trong tình huống như vậy, trừ khi ngươi thực sự rất đẹp trai, nếu không bình thường sẽ chẳng có cô gái nào sẵn lòng quan tâm đến ngươi.

Do đó, cách duy nhất là nghĩ cách để cả hai cùng nhau trải qua chuyện gì đó, thì mới có cơ hội làm quen.

“Nếu đã như vậy, Vương ca, chúng ta đi thôi, ta rất tò mò rốt cuộc thì cơ duyên của nàng là cái gì.”

Ngay sau đó, Thái Vĩnh Long hơi sốt ruột nói.

“Ừ.” Vương Bình gật đầu.

Nói thật, hắn cũng khá hiếu kỳ việc cơ duyên của Băng Ngưng Nguyệt là cái gì.

Nếu nó có thể hữu ích với những người ở cấp độ như Băng Ngưng Nguyệt, vậy thì chắc chắn không phải là quá đơn giản.

Hết chương 333.
Bình Luận (0)
Comment