Đối với lần này, vẻ mặt Vương Bình vẫn bình tĩnh, cũng phóng ra uy áp, triệt tiêu uy áp của nó.
“Nhân loại, lập tức rời khỏi nơi này, nếu không, chết.”
Yêu thú Huyền Đan cảnh nhìn chằm chằm vào Vương Bình, gầm lên.
“Ha ha, ta cũng cho ngươi hai cái lựa chọn. Rời đi, hoặc là chết.”
Vương Bình coi thường yêu thú Huyền Đan cảnh, nhàn nhạt nói.
“Nhân loại, ngươi đã muốn chết, vậy thì ta sẽ thỏa mãn ngươi.”
Sát khí của yêu thú Huyền Đan cảnh bùng phát, một ngọn lửa trắng kinh khủng ngưng tụ từ miệng, đốt cháy bầu trời, phun về phía Vương Bình.
Sắc mặt Vương Bình lãnh đạm, trong tay ngưng tụ ra một thanh trường kiếm làm bằng hỏa diễm linh nguyên, sau đó thi triển Lạc Nhật Kiếm Pháp.
Trường kiếm hiện lên giống như một vòng mặt trời ngưng tụ thành, trực tiếp xé nát cột lửa của yêu thú Huyền Đan cảnh, dễ dàng cắt nó thành hai nửa.
Hai phần cơ thể của con yêu thú Huyền Đan cảnh rơi xuống đất, đồng tử của yêu thú trợn tròn, trong đôi mắt của tràn đầy kinh hãi.
Tên nhân loại này quá mức đáng sợ.
Rõ ràng là tu vi của hắn chỉ là Huyền Đan cảnh tầng một, nhưng một kiếm này lại vừa chém chết một yêu thú mạnh mẽ tương đương với Huyền Đan cảnh tầng hai của nhân loại.
“Chỉ một giây vậy thôi?”
Khi Thái Vĩnh Long nhìn thấy cảnh này, hơi khó tin.
Yêu thú có thể bảo vệ được bảo dược bát phẩm quý giá như vậy, ít nhất cũng phải là yêu thú Huyền Đan cảnh.
Cuối cùng thì sao, vậy mà lại bị kiếm của Vương ca giết trong một giây?
Chuyện này, là vô cùng phi lý.
“Chỉ là một con yêu thú Huyền Đan cảnh tầng hai mà thôi, giây thì là giây, không có gì đáng ngạc nhiên cả.”
Vương Bình lắc đầu, phong kinh vân đạm nói, động tác trên tay cũng không chậm lại, linh nguyên kinh khủng cuồn cuộn, hút thi thể yêu thú, ngay cả yêu đan tồn tại cùng với nó vào trong linh giới chứa đồ.
Thi thể của yêu thú Huyền Đan cảnh vẫn rất quý giá, không nên lãng phí.
“Chỉ là một con yêu thú Huyền Đan cảnh tầng hai mà thôi.”
Vẻ mặt của Thái Vĩnh Long hơi co giật, cực kỳ không nói nên lời.
Yêu thú Huyền Đan cảnh tầng hai là cái gì chứ, đây cũng là Huyền Đan cảnh, không phải là Linh Hải cảnh.
“Vương ca, rốt cuộc thì tu vi của ngươi bây giờ là bao nhiêu?” Thái Vĩnh Long hơi chết lặng mà hỏi.
“Huyền Đan cảnh tầng một.”
Vương Bình thản nhiên nói.
“Đã là Huyền Đan cảnh rồi à, quá nhanh. Hơn nữa, sức chiến đấu này quá biến thái.” Thái Vĩnh Long không ngạc nhiên với câu trả lời của Vương Bình, thế nhưng cũng hết sức hâm mộ.
Huyền Đan cảnh tầng một tiện tay một cái là một giây giết chết một con yêu thú Huyền Đan cảnh hai trọng, sức chiến đấu này thật sự rất biến thái.
Suy cho cùng thì trong thế giới huyễn hoặc, càng về sau thì càng khó chiến đấu vượt cấp.
Tiếp theo, Vương Bình không nói thêm gì với Thái Vĩnh Long, đáp xuống đất, sau đó chuẩn bị lấy cây Tứ Diệp Bạch Ngọc Hoa này.
Chỉ là, ngay khi Vương Bình hái xong, chuẩn bị cho vào hộp ngọc cất giữ, thì lại dừng lại.
“Ting, chúc mừng ký chủ kích hoạt thành công lựa chọn tối ưu hóa, có lựa chọn tối ưu hóa hay không. Xin đưa ra quyết định trong vòng 24 giờ.”
“Nếu như đã kích hoạt được tùy chọn tối ưu hóa, vậy điều này thật quá phi lý.”
Vương Bình hơi ngạc nhiên, nhưng cũng hơi do dự, không biết có nên tối ưu hóa hay không.
Suy cho cùng thì Tứ Diệp Bạch Ngọc Hoa cũng hết sức trân quý, Vương Bình cho rằng dược hiệu ít nhất cũng tương đương với hai thiên phú ngộ tính đỉnh màu lục, có khả năng hiệu quả còn mạnh hơn vậy, cũng không thể tùy tiện làm bừa.
Nếu tối ưu hóa không thành công, vậy thì sẽ là một tổn thất lớn.
Thế nhưng, nếu tối ưu hóa thành công, có thể thu được một cây bảo dược cửu phẩm, hơn nữa còn là tăng cao loại hình lĩnh ngộ, vậy thì quá hạnh phúc, Vương Bình cho rằng nhất định sẽ có hiệu quả thiên phú màu lam.
Đến lúc đó, hắn sẽ có hy vọng lĩnh ngộ ra được thần thông của mình.
“Mặc dù đánh cược một lần, đổi xe đạp với xe mô tô. Thế nhưng, ta vẫn nên chơi an toàn trước thì hơn, cứ dùng mô phỏng để xem trước, rốt cuộc thì có thể tối ưu hóa thành công hay không.”
Vương Bình lặng lẽ đặt Tứ Diệp Bạch Ngọc Hoa vào hộp ngọc để dược hiệu của nó không bị bay mất.
Sau đó, hắn ở trong lòng nói: “Hệ thống, ta muốn thực hiện mô phỏng trả phí.”
“Ting, lần mô phỏng trả phí này cần năm vạn viên linh thạch thượng phẩm, ký chủ có muốn tiến hành Mô phỏng trả phí hay không?”
Hệ thống lâu ngày không gặp bắt đầu nhắc nhở.
“Ting, kiểm tra phát hiện linh thạch của ký chủ không đạt đến mức có thể tùy tiện mô phỏng trả phí, sau này có cần phải nhắc nhở thanh toán như bây giờ không?”
Hiển nhiên, máy giả lập nhân sinh đang cảm thấy rằng Vương Bình lại trở nên nghèo khó rồi.
“Trả tiền.” Vương Bình khóe miệng hơi hơi co giật.
Hệ thống máy giả lập nhân sinh này vẫn còn có một ít trí năng, lần trước hắn giả vờ ra vẻ hào khí, nhưng bây giờ giá cả tăng lên rồi, nó thì lài bắt đầu ghét bỏ rồi.
“Ting, thanh toán thành công, khởi động máy giả lập nhân sinh, đang cập nhập thiên phú.”
Âm thanh của hệ thống lại vang lên.
“Ting, cập nhập thiên phú thành công, chúc mừng ký chủ cập nhập được thiên phú mới màu lam – Ma Tu Loạn Thế; thiên phú màu lục – Lạc Tử Nhân.”
Thiên phú mà lam – Ma Tu Loạn Thế: Ký chủ sẽ có một thiên phú không gì sánh kịp ở phương diện tu ma. Nhưng ngược lại, ký chủ sẽ trở nên vô cùng tàn khốc, có tính thích giết chóc.
Thiên phú màu lục – Lạc Tử Nhân: Ký chủ thích nhìn người khác thống khổ, lấy chuyện đó làm niềm vui, nhờ có sự vui vẻ như vậy nên tốc độ tu luyện tăng lên. Tuy nhiên, ngược lại thì cũng dễ bị người khác đánh chết.
“!!!”
Vương Bình nhìn thấy thiên phú mới được cập nhập lần này thì hết sức kinh ngạc.
Có phải gần đây vận may của hắn quá tốt không?
Lần trước mới lấy được một đôi thiên phú màu đó, bây giờ thì lại mới cập nhập được thiên phú màu lam.
Hơn nữa thiên phú màu lam của lần này còn là thiên phú mà hắn vô cùng mong muốn.