Nếu tưởng tượng như vậy, hắn đúng là bị đối phương tính kế đến chết.
Nhiều phần thưởng như vậy nhưng không có cái nào an toàn cả.
“Hệ thống, có thể không chọn phần thưởng không?”
Vương Bình hít sâu một hơi rồi âm thầm hỏi.
“Không được. Bắt buộc phải lựa chọn, không thể từ bỏ.”
Giọng nói của hệ thống vang lên.
“凸(艹皿艹).”
Vương Bình hùng hổ.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy máy giả lập nhân sinh lừa đảo như vậy, hoàn toàn không quan tâm tới suy nghĩ của chủ nhân là hắn, chỉ biết làm việc theo quy tắc.
Trong lúc nhất thời, hắn muốn nhanh chóng tăng cấp bàn tay vàng thêm một lần nữa.
Tiếc là trên người hắn không có điểm tích lũy group.
“Hình như, còn một cách nữa.”
Vương Bình hít sâu một hơi rồi bình tĩnh lại.
Hình như hắn có thể nhận phần thưởng ở các thế giới khác.
Đi tới các thế giới khác, hắn không tin Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu còn có thể can thiệp vượt thế giới.
“Không đúng, còn có cách tốt hơn. Alpha, sau khi ta nhận phần thưởng, ngươi có thể lập tức trục xuất dưới tình huống hắn không nhận ra không?”
Đôi mắt Vương Bình lóe lên rồi nói dưới đáy lòng.
“Có thể.”
Alpha bình tĩnh trả lời.
“Phù, vậy là được rồi.”
Vương Bình thở phào nhẹ nhõm.
May mà hắn có thể liên hệ trực tiếp với Alpha, vả lại còn có rất nhiều đặc quyền. Nếu chỉ dựa vào mỗi một mình hắn thì thật sự phiền phức.
Đến lúc đó, hoặc là tạm thời không thể sử dụng mô phỏng trả phí, đứng yên ở giao diện phần thưởng.
Hoặc là hắn chỉ có thể truyền tống tới thế giới của những thành viên group khác, ném thứ đồ chơi nguy hiểm này tới đó.
Tuy còn có những phương pháp khác nhưng dù sao vẫn rất phiền phức.
Phương thức xử lý tốt nhất chính là hoàn toàn tiêu diệt hoặc trục xuất.
“Hệ thống, ta lựa chọn phần thưởng số mười một.”
Vương Bình nắm chặt tay rồi nói dưới đáy lòng.
Đang lúc Vương Bình đưa ra lựa chọn, trong nhẫn trữ vật của hắn đã xuất hiện một thanh bảo kiếm toàn thân màu đen.
Chẳng qua, trong chớp mắt khi thanh bảo kiếm này xuất hiện, nó đã lập tức bị Alpha dời đi và trục xuất tới trong hư không vô ngần.
Đúng lúc thanh bảo kiếm này bị trục xuất vào trong hư không vô ngần, bên trên đã xuất hiện từng điểm sáng.
Một bóng dáng hư ảo xuất hiện.
“Bị phát hiện ra và trục xuất rồi à? Có vẻ hắn không ngu ngốc lắm, chuyện nên nghĩ tới đều nghĩ tới.”
Bóng dáng hư ảo lẩm bẩm trong hư không vô ngần.
“Tiếc thật.”
Bóng dáng hư ảo thở dài một tiếng rồi nhanh chóng tan biến trong hư không vô ngần.
Tuy hắn rất mạnh, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một sợi khí linh do lực lượng biến thành, muốn trường tồn ở nơi này là chuyện tuyệt đối không thể.
“Chúc mừng ký chủ đã thành công tránh được một kiếp.”
Alpha truyền hình ảnh cho Vương Bình rồi lạnh lùng nói.
“.”
Vương Bình im lặng.
Hay lắm, vậy mà thật sự có chuẩn bị ở sau, may mà hắn đã trục xuất thứ này, nếu không thật sự đã gặp nguy hiểm rồi.
May mà, may mà đổi mới ra phần thưởng này.
Nếu chỉ có thể lựa chọn phần thưởng loại thông tin thì có khi hắn thật sự sẽ đi đời nhà ma mất.
“Sao nhóm người này lại nhiều âm mưu như thế chứ!”
Khuôn mặt Vương Bình run rẩy, thật lòng nghĩ mà sợ.
Trước kia, hắn cảm thấy có máy giải lập nhân sinh là có thể kê cao gối ngủ.
Kết quả, có máy giả lập nhân sinh còn suýt nữa bị người ta tính kế chết cách “tuyến thời gian song song”, thật sự quá mức.
Đây vẫn chỉ là sự tồn tại cấp bậc Hoàng giả thôi đó, sau này gặp phải lão quái vật biến thái hơn thì không biết sẽ thế nào.
“Sau này tuyệt đối không thể cho rằng có bàn tay vàng là có thể kê cao gối ngủ nữa. Nếu muốn trèo lên đỉnh thì bắt buộc phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa mới được.”
Vương Bình hít sâu một hơi rồi âm thầm nhắc nhở bản thân.
Không thể không nói, “tiền bối người xuyên không” Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu này đã dạy cho hắn một tiết học.
Vương Bình cảm thấy, nếu không có tiết học này của đối phương thì sau này, nếu mình gặp phải người kinh khủng hơn đối phương gấp trăm, gấp nghìn lần, mình sẽ không may mắn sống sót đơn giản như vậy nữa, sợ là sẽ trực tiếp bị tính kế đến chết.
“Ta đã nói với ngươi rằng đừng mơ tưởng tới chuyện khống chế bọn họ rồi cơ mà. Một con chim non vừa mới bắt đầu như ngươi, không bị bọn họ tính kế đến chết đã là chuyện đủ tự hào rồi.”
Alpha lại lên tiếng, giọng nói vẫn lạnh lẽo như trước, đả kích Vương Bình.
“Nói đến cùng thì đây chính là đám quái vật ngươi nuôi, bây giờ bắt chúng ta thu thập cục diện rối rắm.”
Sắc mặt của Vương Bình tối sầm lại.
Tuy Alpha nói rất đúng, nhưng điều này không gây trở ngại tới việc hắn tranh luận.
Nghe thấy lời nói này, Alpha cũng không hé răng, lại lặn xuống.
Tiếp đó, Vương Bình cũng không còn tâm trạng mô phỏng nữa. Hắn ngồi trên ghế tre trong sân phơi nắng, suy nghĩ các loại chuyện.
“Vương ca, ngươi sao thế? Sao trông có vẻ đầy tâm sự vậy?”
Nhìn thấy dáng vẻ thất thần này của Vương Bình, Thái Vĩnh Long đi ngang qua thắc mắc hỏi.
“Không có gì.” Vương Bình thở dài.
Loại chuyện này không liên quan tới Thái Vĩnh Long, hắn cũng không giúp được gì, chỉ càng thêm buồn phiền mà thôi.
“Ặc.” Thái Vĩnh Long nao nao.
“Đúng rồi, ngươi đừng tu ma đạo nữa, thành thật tu luyện, đừng suy nghĩ viển vông nữa.”
Vương Bình nhìn về phía Thái Vĩnh Long rồi khẽ vẫy tay.
Đùa à, hố trong con đường ma đạo quá lớn, hắn còn không nắm chắc được, càng đừng nói tới Thái Vĩnh Long.
Vương Bình còn nghi ngờ trong lần mô phỏng lúc trước, Thái Vĩnh Long nhập ma cũng là bị tính kế.
Thôi được rồi, bây giờ hắn có hơi mắc bệnh đa nghi.
“Không phải đây là con đường Vương ca nói à?” Thái Vĩnh Long trợn trắng mắt và nói thầm.
“Ngươi nói cái gì?” Vương Bình lườm.
“Không nói gì hết.” Thái Vĩnh Long vội vàng lắc đầu rồi nói: “Không tu ma thì không tu ma, ta cảm thấy tu hành bình thường cũng khá tốt, cũng sẽ không làm sư phụ thất vọng.”
“Vậy thì được.”
Vương Bình khẽ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa.
Sau đó, Vương Bình mở group chat ra, muốn xem xem trong group có xảy ra chuyện gì không.