Chỉ thị của Vương Bình, hiển nhiên là hai người họ sẽ nghe theo và thực hiện nó một cách không hề do dự.
Rất nhanh, khí tức của Trần Khang bắt đầu tăng lên đều đặn.
“Tên kia chợt mạnh lên. Nhưng cho dù có trở nên mạnh hơn một chút, cũng chỉ là kẻ yếu mà thôi.”
Sương mù quỷ dị chú ý tới sự thay đổi của Trần Khang, khẽ híp mắt lại.
Dĩ nhiên, mặc dù cảm thấy Trần Khang là một kẻ yếu, nhưng năng lực của đối phương vẫn đáng cảnh giác, vậy nên nàng đã đặt một phần chú ý lên người Trần Khang.
“Nhưng giờ vẫn phải giải quyết tên phiền phức nhất trước đã.”
Sương mù quỷ dị nhìn về phía Vương Bình, đòn tấn xông càng lúc càng trở nên dữ dội hơn.
Lần này, Vương Bình vẫn luôn là giả vờ không thể địch lại, vì đòn tấn công mãnh liệt của sương mù quỷ dị mà trở nên vô cùng chật vật, còn liên tục hộc máu.
Điều này làm sương mù quỷ dị cảm thấy chắc chắn.
Cho dù sức chiến đấu của nàng đã bị suy yếu một nửa, nhưng đối phương có sức chiến đấu mạnh nhất vẫn không phải là đối thủ của nàng.
“Tần Thiên, ngươi ra tay trước! Sau đó, Trần Khang đứng phía sau sử dụng năng lực.”
Chính ngay lúc sương mù quỷ dị hơi lơ là, Vương Bình nhìn ra đúng điểm này, hắn lập tức truyền âm về phía Tần Thiên và Trần Khang.
Lần này, Tần Thiên lấy ra một tấm phù lục, nhắm ngay vào sương mù quỷ dị, trực tiếp thiêu đốt máu, rồi thi triển.
Đòn tung ra của Tần Thiên nhanh chóng biến thành tóc trắng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, thế nhưng phù lục cũng phát ra luồng ánh sáng mạnh, lực lượng hết sức kinh khủng bộc phát ra từ đó.
Điều này đã thu hút sự chú ý của sương mù quỷ dị.
Đòn tấn công do Tần Thiên chuẩn bị mặc dù không đả thương được nàng, nhưng nó chắc chắn sẽ gây ra chút phiền phức cho nàng.
Nếu là lúc bình thường, nàng cũng không thèm để ý, nhưng khi đánh với kẻ địch mạnh, thì vẫn cần phải chú ý.
Dĩ nhiên là cũng chỉ chú ý.
Cũng chính là ở Tần Thiên hoàn toàn kích hoạt phù lục, lệnh phù lục biến thành một con lôi long màu tím, ní gầm gừ bay về phía sương mù quỷ dị, sương mù quỷ dị cũng lập tức hàng động, điều khiển một số sương mù chặn ngay hướng đó.
Nhưng chính vào lúc này, Trần Khang chợt sử dụng năng lực chỉ định giam sương mù quỷ dị lại.
Điều này khiến cho vẻ mặt của sương mù quỷ dị cứng đồ lại, nàng tỏ ra hết sức kinh ngạc, cứ như không ngờ bản thân sẽ bị một tên yếu ớt giam lại.
Bên kia, Vương Bình cũng để lộ ra răng nanh.
Hắn không hề do dự mà kích hoạt linh thể, tiến vào trạng thái cuồng hóa.
Thậm chí, vì để thủ đoạn chắc hơn, Vương Bình trực tiếp thiêu đốt máu, thi triển bí pháp nhằm gia tăng thực lực lên một chút.
Sau đó, hắn tung ra một chiêu mạnh nhất - Huyết Ma Cửu Ảnh Kiếm, Cửu Ảnh Kiếm huyết sắc lần lượt bay tới chém sương mù quỷ dị.
“Không ổn!”
Sắc mặt của sương mù quỷ dị thay đổi, nàng muốn biến thành sương mù để dung hòa vào trong làn sương trắng.
Nhưng nàng sợ hãi khi phát hiện bản thân đang rơi vào trạng thái giam cầm, ngay cả lá bài tẩy bảo vệ tính mạng mạnh nhất cũng không thể nào sử dụng.
Trong lúc nhất thời, nàng cảm thấy khá tuyệt vọng, chỉ có thể trơ mắt đừng nhìn kiếm khí giống như ánh mặt trời chói chang giáng xuống.
Mặc dù sương mù quỷ dị đã điên cuồng tập hợp sương mù lại để tiến hành phòng ngự vào thời điểm mấu chốt, nhưng thời cơ ra tay của Vương Bình quá tài tình, ngay khi nàng bị giam cầm, đòn kích sát nhanh chóng bùng nổ mà nàng không thể nào ngăn cản được.
Cuối cùng, sương mù quỷ dị rơi vào tuyệt vọng, nàng đã bị nuốt chửng hoàn toàn bởi kiếm khí của Vương Bình, cơ thể cũng vì vậy mà bị xé nát, cuối cùng bị cái nhiệt độ kinh khủng kia thiêu đốt thành tro bụi.
“Ting, sương mù quỷ dị đã chết, hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể, phần thưởng đã được gửi riêng đến, các thành viên trong group có thể nhận phần thưởng cá nhân trên trang.”
“Ting, hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể, các thành viên trong group có thể niệm trở về trong lòng, và quay về thế giới mà bản thân sống. Nếu trong hai mươi bốn giờ mà vẫn chưa quay về, hệ thống sẽ ép người đó trở về thế giới cũ.”
Vào lúc sương mù quỷ dị hóa thành tro bụi, âm thanh hệ thống group chat cũng vang lên bên tai mọi người, khiến đám người Vương Bình nở nụ cười.
Lần này, mặc dù hơi mạo hiểm, nhưng cũng xem như là khá may mắn, không xảy ra sự cố gì bất ngờ.
“Vẫn là Vương ca trâu bò!”
Tần Thiên hưng phấn nói.
“Không, là do cách thể hiện của mọi người đều không tồi.”
Vương Bình đi đến cạnh đám người Tần Thiên, rồi khẽ cười nói.
“Ách, ta chẳng có làm gì cả, cái này có được xem là bạch phiêu hai mươi vạn điểm tích lũy group không.”
Ngô Quân sờ mặt, nói một cách tế nhị.
“Ta cũng chẳng làm gì, rõ ràng đây là thế giới ta sống. Thậm chí, ta còn bị quỷ dị nằm vùng, suýt chút nữa là cả đội luôn rồi.”
Lâm Viên Viên cũng thở dài một phen.
“Điều này quả thật hơi không đúng lắm. Vậy nên, người xuyên không có thể khiêm tốn được thì vẫn nên khiêm tốn, mặc dù làm Nữ đế nhưng mục tiêu quá rõ ràng, rất dễ bị người có hứng thú phát hiện ra. Cho dù ngươi là người mạnh nhất thế giới này, nhưng quỷ dị tới từ thế giới khác hoặc là những tồn tại khác cũng sẽ dễ dàng phát hiện ra sự bất thường của ngươi.”
Vương Bình gật đầu một cái, cũng không nuông chiều Lâm Viên Viên, mà nói ra thẳng.
“Ta biết rồi.” Lâm Viên Viên chỉ đành cười một tiếng.
Nàng cũng chỉ là đột nhiên nảy lên ý tưởng, muốn nếm thử một chút cảm giác khi làm Nữ đế, sau đó dựa vào sức mạnh để thượng vị.
Ai mà có thể ngờ, cuối cùng nàng lại bị quỷ dị nằm vùng, thật khiến cho người ta cảm thấy khó chịu vô cùng.
“Được rồi, giờ nhiệm vụ đã được hoàn thành, mọi người cứ nhà ai nấy về đi.”
Vương Bình vừa nói dứt câu, hắn lập tức chọn trở về, biến thành một tia sáng và biến mất.
Mà sau khi đám người Tần Thiên, Trần Tư, Trần Khang, Ngô Quân nói lời tạm biệt nhau, thì họ cũng chọn trở về thế giới cũ.