Chỉ la lần này đối mặt với quỷ dị mạnh, nếu không thì trong tình huống hình thường, hắn vẫn có thể ứng phó.
Ngay khi triển khai trận pháp, sương mù không hề che giấu nữa, quỷ dị cũng biết bản thân bị bại lộ nên nó nhanh chóng lan ra và từ từ bao phủ khắp thành, đồng thời còn cuốn về hướng của Vương Bình.
Lần này, Vương Bình bình tĩnh dùng linh nguyên mạnh mẽ tạo ra một lá chắn bảo vệ bên ngoài cho hắn và những người khác, sau đó hắn nói với Tần Thiên: “Tần Thiên, Lâm Viên Viên, các ngươi bảo vệ cho ba người Ngô Quân, Trần Tư, Trần Khang thật tốt.”
“Trần Tư, Trần Khang, sau khi ta hạ lệnh thì hãy sử dụng năng lực.”
Vừa dứt lời, Vương Bình lập tức bộc phát ra phần lực lượng kinh khủng, hắn trực tiếp đánh tan lớp sương trắng ở xung quanh và bay thẳng lên bầu trời.
Mà Tần Thiên cũng bình tĩnh, tiếp tục lấy ra thêm một trận bàn.
Lần này không phải là vây khốn trận, mà là phòng ngự trận, phạm vi nhỏ nhưng lực phòng ngự mạnh hơn, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ điên phong cũng không thể phá vỡ.
Dựa theo lời của sư phụ hắn, đây là món đồ tốt mà sư tổ đã để lại trước khi bế quan.
Vả lại tu vi của Tần Thiên quá thấp, nếu đổi lại là sư phụ hắn điều khiển trận bàn, chỉ sợ tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường cũng phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể công phá nó.
Sau khi Vương Bình bay lên bầu trời, sương mù quỷ dị cũng bay lên theo, nó nhìn Vương Bình với vẻ bất ngờ, rồi mở miệng hỏi: “Làm sao ngươi phát hiện ra ta được?”
“Ngươi không cần biết.”
Vương Bình lạnh lùng nói.
Mặc dù, trong lần mô phỏng trước đó, bọn họ vẫn bị đánh bại, lần này đối phó với quỷ dị, chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày, nhưng Vương Bình sẽ không bại trận trong thời gian ngắn nữa.
Vì vậy, hắn hoàn toàn có thể tiến hành mô phỏng ngay tại thời điểm chiến đấu để tìm cơ hội thắng.
Ngoại ngoài ra, Vương Bình vẫn còn biện pháp để đối phó với quỷ dị.
Suy cho cùng, trong mô phỏng có rất nhiều thủ đoạn mà lại không có biện pháp dùng.
Nhưng, thực tế thì khác, hắn có thể dùng đủ các loại thủ đoạn.
Nói cách khác, chỉ cần bắt được bản thể của quỷ dị, thì tỷ lệ qua ải thành công là rất lớn.
Dĩ nhiên, nếu có thể, Vương Bình không muốn nhìn thấy cục diện như này nữa.
Vừa mới đến thế giới này đã bị quỷ dị nằm vùng rồi, thật sự khá khó chịu.
“Haha, không nói cũng vô tinh, dù gì ngươi cũng phải chết.”
Sương mù quỷ dị cười lạnh lùng một tiếng, sau đó chọn ra tay.
Trong phút chốc, những người bị sương trắng bao phủ trong khắp Hoàng thành, toàn bộ đều biến thành sương trắng, khiến lớp sương trắng trở nên vô cùng dày đặc.
Sau đó, những sương trắng này cuốn tới chỗ Vương Bình.
Vương Bình hừ lạnh lùng một tiếng, ngưng tụ thanh trường kiếm trong tay, chém ra một đường kiếm khí, xé tan một phần sương trắng.
Nhưng lực lượng của sương mù quỷ dị thật sự vượt trội hơn cả Vương Bình, nên Vương Bình chưa hoàn toàn xé nát, chỉ có thể ra tay lần nữa.
“Trần Tư, ra tay đi.”
Vương Bình hét lớn.
Theo quan sát của Vương Bình, Trần Tư đã sử dụng năng lực của mình để khiến sức chiến đấu của sương mù quỷ dị suy giảm một nửa.
Nhận ra lực lượng của bản thân đột ngột sụt giảm một nửa, sắc mặt của sương mù quỷ dị khẽ thay đổi, nàng nhìn chăm chú về phía Trần Tư.
Sau đó, nàng khó chịu mà hừ lạnh lùng một tiếng, sương mù cuồn cuộn, sau cùng nó ngưng tụ thành thú sương mù quỷ dị và lao tới giết chết Trần Tư.
Chẳng qua là, dù những con thú sương mù này có mạnh đi nữa, chung quy vẫn không thể nào đạt tới mức độ sức chiến đấu cấp Thất Tinh, có phòng ngự trận của Tần Thiên bảo vệ, nên Tần Thiên và đám người Trần Tư tạm thời sẽ không xảy ra chuyện.
Lần này, sương mù quỷ dị càng thấy khó chịu hơn.
“Ngươi cho là làm suy yếu một nửa sức chiến đấu của ta là có thể giết chết ta sao? Ngây thơ.”
Sương mù quỷ dị quay sang nói với Vương Bình, sau đó phát động đòn tấn công dữ dội hơn, sương trắng vuông cuộn biến thành các loại vũ khí và lao tới giết Vương Bình.
Lần này, Vương Bình cũng không chịu yếu thế, hắn ngưng tụ các loại trường kiếm, bộc phát ra Lạc Nhật Kiếm Ý đại viên mãn, lấy khí thế vạn kiếm quy tông, tiến tới nghênh đón đối phương.
Đồng thời, Vương Bình cũng triển khai mô phỏng mới.
‘Ngươi tiến hành chiến đấu với sương mù quỷ dị, ngươi không phải là đối thủ của quỷ dị, ngươi cố ý che giấu sức chiến đấu, bị quỷ dị đánh bị thương. Đồng thời, ngươi khiến Trần Khang bất ngờ mạnh lên, kéo dài thời gian giam giữ thật lâu. Ngươi phối hợp đánh cùng với Tần Thiên và Trần Khang khiến sương mù quỷ dị trở tay không kịp, cuối cùng bị tiêu diệt.’
‘Các ngươi thành công hoàn thành nhiệm vụ, rời đi thế giới này.’
‘Do ngươi đã rời khỏi thế giới này, nên mô phỏng lần này kết thúc.’
“Ta còn suy đoán đây có khả năng chỉ là phân thân, xem ra là ta đã quá lo lắng.”
Ánh mắt của Vương Bình lóe lên tia sáng, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
Hắn có thể nghĩ ra được rất nhiều cách để biết chết sương mù quỷ dị, nhưng đây là một cách tiết kiệm chi phí cao nhất, không ngờ lại có thể thành công.
Đối phương rất thông minh, biết tách năng lực ra khỏi bản thể, tới nằm vùng Lâm Viên Viên để tiến hành câu cá, lại còn có thể tìm ra nhiều thủ đoạn nhằm bảo vệ tính mạng.
Mà phân thân là một trong số những thủ đoạn thường gặp.
Bây giờ nhìn lại, có thể là đối phương không có năng lực này, hoặc có thể là bị hắn đánh trở tay không kịp, trực tiếp dùng trận pháp phong tỏa Hoàng thành, cộng với cách Vụ Sơn quá xa nên nhiều thủ đoạn trở nên vô dụng không thể dùng được.
Bất kể thế nào đi nữa thì ưu thế vẫn nghiêng về phía ta.
Lúc này, Vương Bình truyền âm ở trong lòng tới cho Tần Thiên và Trần Khang.
Để Tần Thiên chuyển cho Trần Khang mười vạn điểm tích lũy group trước, để hắn cường hóa một đợt nhằm kéo dài thời gian giam cầm, sau đó bất ngờ cầm tù, phối hợp cùng với hắn để giết chết quỷ dị.