‘Ngươi không hề nương tay, cường thế trấn áp hắn, nếu không có đại năng của Huyền Thổ thánh địa ra tay thì hắn nhất định sẽ trọng thương thậm chí tử vong. Cuối cùng, Thánh tử thứ bảy của Huyền Thổ thánh địa hoàn toàn im lặng, lựa chọn chịu thua, nhưng tuyên bố chính mình tuyệt đối sẽ không bại mãi.’
‘Về chuyện này, ngươi không kiềm được nhớ tới lời thoại kinh điển của Hoang Thiên Đế: ‘Địch bại trong tay ta, chưa bao giờ được ta coi làm đối thủ, ta cho ngươi thời gian đuổi theo, cho đến khi ngươi nhìn xa không thấy nữa’.’
‘Theo ngươi nói ra lời này, vẻ mặt Thánh tử thứ bảy Huyền Thổ thánh địa cứng đờ, cảm thấy ngươi quá cmn làm màu, trong lòng phẫn hận, nhưng làm kẻ bại, hắn không có tư cách phản bác bình luận cái gì.’
‘Huyền Thổ thánh địa và rất nhiều đại năng ở đây đều cực kỳ cạn lời nhìn ngươi, cũng truyền âm cho Chuẩn Hoàng lão tổ của Thiên Kiếm thánh địa đang dẫn đội, cảm thấy mẹ nó Thiên Kiếm thánh địa không những may mắn nhặt được Kiếm Huyền Thể, tác phong làm màu này cũng được truyền thừa, thậm chí càng mạnh hơn cả tổ sư khai sơn, rất không hợp lẽ thường.’
‘Về chuyện này, Chuẩn Hoàng lão tổ của Thiên Kiếm thánh địa tương đối đắc ý, cảm thấy ngươi thực sự đã làm nở mày nở mặt Thiên Kiếm thánh địa, hắn thích nhất là nhìn dáng vẻ ao ước ghen ghét của những lão già kia.’
‘Mà Diệp Thần thì mắt chợt sáng lên, thật lòng không nghĩ tới ngươi lại có thể nói ra những lời tràn đầy kinh điển như vậy, cảm khái sư tôn không hổ là sư tôn, có cảm giác học được rồi, dự định sau này cũng nói mấy lời kinh điển như này.’
‘Chỉ có Thái Vĩnh Long hết sức cạn lời, cảm thấy hành động đạo văn này của ngươi thực sự đáng thẹn. Dĩ nhiên hắn không có năng lực nói ra những lời này, nếu không hắn cũng muốn nói!’
‘Cuối cùng, trận chiến này làm cho những nhân vật nhất lưu Thánh tử và đệ tử chân truyền cùng thời với ngươi thở dài trong lòng, không thể không phục. Ngươi, Diệp Thần, Cơ Băng Nguyệt vẫn là tam kiệt Đông Hoang đương thời, cùng thế hệ không ai có thể lay động địa vị của các ngươi.’
‘Còn nhân vật thiên kiêu đời trước lại có vẻ mặt nghiêm trọng, cũng có phần kiêng dè thực lực của các ngươi. Tu vi của bọn họ bây giờ tuy đều đã đạt đến Sinh Tử cảnh, thật sự muốn đánh thì bọn họ có thể dễ dàng giết các ngươi, nhưng đó cuối cùng chỉ là dựa vào tu vi trấn áp các ngươi mà thôi. Chiến đấu cùng cảnh, bọn họ không hề chắc chắn vượt qua được các ngươi, thậm chí rất có thể sẽ bị các ngươi trấn áp ngược lại.’
‘Mà nhóm đến bí cảnh Sí Hoả lần này, tu vi chỉ có thể duy trì ở Bán Bộ Sinh Tử cảnh, bọn họ đối đầu với các ngươi không có một chút ưu thế nào cả.’
‘Đây không chỉ là ý nghĩ của nhân vật thiên kiêu đời trước, về phần những tu sĩ Sinh Tử cảnh bình thường thì lại càng thêm khổ sở. Bởi vì bọn họ đối đầu với các ngươi chỉ có nước bị một giây ngoẻo. Không áp chế được tu vi, cũng không cách nào đánh giết các ngươi, Sinh Tử cảnh tu vi yếu còn có thể bị các ngươi vượt cấp đánh giết, thực sự là quá thảm.’
‘Cuối cùng bọn họ cũng chỉ có thể thở dài, giới tu hành thực sự quá mức tàn khốc. Bọn họ tu hành mấy ngàn năm, lại không sánh được với đám tuổi chỉ chừng trăm tuổi là các ngươi.’
“Đệt, Vương Bình mô phỏng à, cuối cùng ngươi cũng thả mình rồi, thế mà lại làm màu như vậy.”
Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, ánh mắt cũng kỳ lạ.
Hay lắm, làm màu trước mặt rất nhiều đại năng và nhân vật thiên kiêu của Tử Linh giới, thực sự là quá đỉnh rồi.
Làm màu như thế, sảng khoái thì sảng khoái đấy, chỉ tưởng tượng đến cảnh đó thôi mà đã sảng khoái biết bao, có thể mê đổ bao nhiêu muội muội thánh địa, thậm chí còn khiến một vài Thánh nữ hâm mộ cũng không phải không thể.
Nhưng có câu nói rất hay, làm màu là phải bị sét đánh đó.
Không phải ai cũng có thể gánh nổi cái giá của việc làm màu đâu.
Nhìn xem, con hàng An Lan kia làm màu, kết quả trực tiếp quỳ gối ở Tội châu đấy.
Nhìn, Vương Đằng ‘Con ta có phong thái Đại Đế’ làm màu kìa, trực tiếp nghoẻo rồi.
“Hi vọng sẽ không xảy ra chuyện.”
Vương Bình nói thầm dưới đáy lòng, tiếp tục quan sát nội dung mô phỏng.
‘Tiếp đó, bí cảnh Sí Hoả mở ra, các ngươi tiến vào bên trong.’
‘Ngày thứ nhất, ngươi, Cơ Băng Nguyệt, Thái Vĩnh Long lựa chọn lập đội hành động, còn Diệp Thần lựa chọn hành động một mình, các ngươi cũng không ngăn cản.’
‘Có lẽ là vì các ngươi vô cùng may mắn, cũng hoặc là rất có duyên với Thánh tử thứ năm của Tử Lôi thánh địa Lâm Thu, vậy mà gặp mặt hắn sớm một ngày, bắt đầu hớt tay trên cơ duyên của hắn.’
‘Sau khi Thánh tử thứ năm của Tử Lôi thánh địa bị các ngươi hớt tay trên cơ duyên, luôn đến chậm một bước, cảm thấy vô cùng phiền muộn, nhưng sau khi biết chiến lực khủng bố của ngươi, cũng biết tổ hợp này của các ngươi rốt cuộc cường đại cỡ nào, hắn hoàn toàn không có tí nóng nảy nào.’
‘Ba ngày tiếp theo, các ngươi hớt tay trên đủ loại cơ duyên của Lâm Thu, cuối cùng cũng tìm thấy ‘Ngộ Hồn thảo’ trong ký ức của ngươi, cũng chính là bảo dược có thể tăng lên ngộ tính, khiến Chuẩn Vương cũng phải điên cuồng.’
‘Vật này, cho dù với ngươi bây giờ hay Cơ Băng Nguyệt đều có chỗ tốt không nhỏ. Sau khi tìm thấy vật này, dù là Cơ Băng Nguyệt tính cách thanh lãnh cũng có phần kinh ngạc và mừng rỡ.’
‘Hái nó xuống, các ngươi bắt đầu chia chiến lợi phấm. Lúc các ngươi muốn chia chiến lợi phẩm, Lâm Thu lại xuất hiện lần nữa, nhìn thấy bảo dược này, hắn vô cùng kinh ngạc và kích động, muốn cướp lấy nó, nhưng nhớ tới thực lực của các ngươi thì sắc mặt đen lại, chỉ có thể thức thời rời đi, dự định kêu gọi đồng bạn tới đây tranh đoạt.’
‘Nhưng mà Thánh tử thứ năm của Tử Lôi thánh địa Lâm Thu muốn đi, ngươi lại không có ý bỏ qua cho hắn. Bởi vì trong ký ức của ngươi, lần trước cũng là vì để Lâm Thu chạy mà bị người hắn gọi tới giết chết. tuy nói là Cửu U Ma giáo ra tay, nhưng công lao của hắn cũng không nhỏ.’