Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397. Phần Thưởng Vượt Quá Mức Tưởng Tượng! Trấn Áp Diệp Thần!

Chương 397. Phần thưởng vượt quá mức tưởng tượng! Trấn áp Diệp Thần!
Chương 397. Phần thưởng vượt quá mức tưởng tượng! Trấn áp Diệp Thần!

‘Chỉ có điều quá trình truyền tống vô cùng không ổn định, ngươi và Diệp Thần bị truyền tống riêng lẻ. Ngươi thì bị truyền tống thẳng đến một khu vực đầy lửa đáng sợ, thân thể trong nháy mắt bị đốt cháy thành hư vô. Trước khi chết, ngươi thấy một ngọn lửa màu tím chập chờn bồng bềnh phía trước ngươi giống như mộng ảo, nghịch ngợm thiêu linh hồn của ngươi thành tro tàn.’

‘Bởi vì cái chết của ngươi, lần mô phỏng này kết thúc’

“Vẫn phải chết. Cửu U Ma giáo này đúng là quá ác rồi.”

Vương Bình cau mày, lẩm bẩm một mình.

Đối phương vì muốn giết chết hắn và Thái Vĩnh Long, đúng là đã bỏ ra không ít tâm tư, chuẩn bị vô cùng đầy đủ.

Tuy hắn có đề phòng, còn có Diệp Thần ở đó, nhưng vẫn bị đối phương nắm được cơ hội.

Cuối cùng, Diệp Thần lấy lá bài tẩy ra truyền tống cả hai rời khỏi nơi đó, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi kết cục tử vong.

“Lần này có thể tính là ta đã hại Diệp Thần rồi không?”

Ánh mắt Vương Bình vi diệu, tự hỏi về vấn đề này.

Nếu như không có hắn ở đó, có thể Ma giáo sẽ không gây chiến như thế này, bảo hoa màu máu hấp thu tinh huyết Chân Vương mà sinh ra có thể sẽ bị Diệp Thần đoạt được, cũng sẽ không cần dùng tới lá bài tẩy kia nữa.

Kết quả, bảo ‌hoa vừa rơi vào trong tay hắn đã trực tiếp bị đốt thành tro, Diệp Thần còn phải dùng mất lá bài tẩy.

“Bỏ đi, nghĩ tới những thứ này cũng chẳng có ý nghĩa gì, thực sự mong rằng phần thưởng lần này có thể đổi mới ra thứ gì đó thật tốt. Ngọn lửa màu tím kia là cái gì vậy?”

Trong đầu Vương Bình lóe lên những suy nghĩ này, vô cùng mong đợi nói thầm.

Cũng chính vào lúc này, ý thức của Vương Bình bỗng loáng lên một cái, tầm nhìn đã thay đổi.

Hắn xuất hiện trong một Hỏa vực, nhìn thấy một ngọn lửa màu tím chập chờn, vô cùng đẹp đẽ, nhưng lại cảm thấy như đang mơ, cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm quỷ dị.

“Ngọn lửa này.”

Vương Bình nhìn ngọn lửa, trợn to hai mắt, lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Là một luyện dược sư bát phẩm, đương nhiên Vương Bình biết các loại ngọn lửa kỳ dị trong thiên địa.

Địa Sát Sí Hỏa của Diệp Thần uy danh hiển hách, đứng hàng thứ mười bảng Dị Hỏa, trực tiếp giúp cho chiến lực của Diệp Thần tăng vọt lên một cấp.

Hơn nữa theo tu vi của Diệp Thần tăng lên, uy lực của ngọn lửa cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, tuy chỉ đến Hoàng cấp giả như cũ thôi cũng đã có tác dụng rất lớn rồi.

Mà ngọn lửa trước mắt Vương Bình cũng là một loại dị hỏa.

Tên của nó là Tử Linh Huyễn Hỏa, nghe đồn là ngọn lửa riêng biệt của Tử Linh giới, đứng hàng thứ ba bảng Dị Hỏa, là ngọn lửa có thể làm cho người ta sinh ra ảo giác, lặng yên không một tiếng động thiêu đốt linh hồn người khác.

Ngay cả Hoàng giả nhìn thấy cũng phải tim đập thình thịch, không chút do dự ra tay cướp giật ngọn lửa đáng sợ này.

Nếu là Tử Linh Huyễn Hỏa xuất thế, rất có thể sẽ khiến Hoàng giả đại chiến với nhau, gây ra một trận mưa máu gió tanh trong Tử Linh giới.

“Bên trong bí cảnh Sí Hỏa, lại có thể có ngọn lửa đáng sợ như vậy sao?”

Vương Bình không thể tin nổi nghĩ thầm.

“Chắc đây không phải ngọn lửa cũng sẽ thuộc về Diệp Thần đâu nhỉ? Nếu là như vậy thì Diệp Thần kia quá sướng rồi. Thu được hai đóa dị hỏa trong một lần, một cái xếp hạng thứ mười, một cái xếp hạng thứ ba.”

Vương Bình tự lẩm bẩm. ‌

Nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã ném suy nghĩ này ra sau đầu.

Có khả năng đấy, nhưng không cao.

Ít nhất, Diệp Thần ở ‌giai đoạn này không thể nào thu được ngọn lửa như thế này.

Bởi vì tu vi của ‌hắn không thể nào thu phục được loại hỏa diễm ở tầng này được.

Dù cho có là khí vi chi tử đi chăng nữa thì cũng phải chú ý đến logic. ‌

Cơ duyên này có khả năng là của Diệp Thần, nhưng đợi đến khi hắn thu phục được ngọn lửa này thì tu vi ít nhất cũng phải đạt đến Niết Bàn cảnh, hay thậm chí là Vương cảnh, nếu không tuyệt đối không có tư cách thu phục Tử Linh Huyễn Hỏa.

“Biết được sự tồn tại của ngọn lửa này, nếu ta có thể đổi mới ra được nó thì quá tốt rồi.”

Trong lòng Vương Bình kích động, không nhịn được nghĩ như vậy, ý thức lại loáng lên một cái, tầm nhìn trở lại như bình thường.

Cũng chính là vào lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên, làm cho Vương Bình khôi phục lại tinh thần, không thể khống chế được biểu cảm trên khuôn mặt, để lộ ra biểu hiện mừng rỡ như điên.

“Ting, thành công tạo ra phần thưởng, ký chủ có thể chọn hai mục theo những phần thưởng được cho bên dưới:

1. Tu vi Bán Bộ Sinh Tử cảnh.

2. Công pháp Vương cấp - Thiên Kiếm quyết.

3. Thần thông cực phẩm - Băng Hỏa Kiếm Ca.

4. Niết Bàn quả.

5. Kiếm thai bản mệnh (Bảo khí chuẩn cực phẩm)

6. Các loại bí pháp tu luyện.

7. Ngộ Hồn thảo.

8. Tử Linh Huyễn Hỏa.

9. Chân Vương Huyết Hoa.

10.Thiên phú màu đỏ - Kiếm Huyền Thể.”

“Vãi thật!”

Vương Bình nhìn danh sách khen thưởng này, hai mắt trợn trừng, hoàn toàn thất thố.

Hết cách rồi, ai bảo lần khen thưởng này‌ thực sự là quá mức khủng bố, không có một thứ nào là đơn giản cả.

Trong đó, rác rưởi nhất chính là loại quả Niết Bàn - thứ mà trước đây bị hắn xem như chí bảo, là đồ tốt này nọ.

“Lần mô phỏng này của ta sẽ không phải là đã dùng hết vận khí của sau này đấy chứ.”

Vương Bình có chút hoài nghi chuyện này.

Dù sao trực tiếp đổi mới ra thiên phú màu đỏ, sau đó phần thưởng còn đổi mới ra một đống vật phẩm nữa.

Trong đó còn có Tử Linh Huyễn Hỏa mới nãy hắn còn cảm khái rằng nó trâu bò cỡ nào.

Không hợp thói thường, bị Tử Linh Huyễn Hỏa thiêu chết, kết quả coi như là đã chạm được vào nó, sau đó thì kẹt bug, trở thành phần thưởng trực tiếp xuất hiện khi đổi mới, đây là vận khí gì vậy?

“Quên đi, tuy tiêu hao hết vận khí sẽ làm ta xui xẻo một quãng thời gian, xui xẻo thì xui xẻo, lần khen thưởng này, quá thơm rồi!”

Vương Bình phục hồi tinh thần lại, nói thầm, cũng vô cùng đáng tiếc.

Đáng ghét, những phần thưởng này, món nào hắn cũng muốn có.

Hết chương 397.
Bình Luận (0)
Comment