Tuy làm người không thể quá tham lam, nhưng bảo vật ở trước mắt, bất cứ ai cũng khó mà nhẫn nại được.
“Hệ thống, ta lựa chọn 8. Tử Linh Huyễn Hỏa và 10. Thiên phú màu đỏ - Kiếm Huyền Thể.”
Vương Bình thở dài, chung quy là chỉ có thể lựa chọn hai cái, nên chọn những món tốt nhất.
“Ting, kiểm tra đo được cấp bậc Tử Linh Huyễn Hỏa quá cao, máy mô phỏng nhân sinh tự động xử lý, phong ấn nó đến cấp độ mà kí chủ có thể điều động được, khi tu vi của kí chủ tăng lên, có thể phát huy ra uy năng lớn nhất trong phạm vi tu vi của ký chủ.”
Âm thanh hệ thống lại vang lên lần nữa, khiến Vương Bình nhướng mày.
Khá lắm, hóa ra còn có giả thiết này nữa sao?
Máy giả lập nhân sinh, tuy rằng rất nhiều lúc có chút hố người nhưng cũng có lúc giống như tri kỷ mà.
“Đúng là không tồi, nếu là Tử Linh Huyễn Hỏa nguyên bản, sợ là ta vừa mới nhận xong đã chớp mắt không còn nữa.”
Vương Bình lắc đầu, nói thầm dưới đáy lòng.
Lúc này, cảm giác của Vương Bình giống như có một dòng nước ấm hiện lên ở trong người, thể chất của hắn lập tức xảy ra biến hóa, đã biến thành Kiếm Huyền Thể. Thể chất mạnh mẽ có thể giúp cho hắn được lão tổ Hoàng cảnh của Thiên Kiếm thánh địa coi trọng.
Đồng thời, trong cơ thể hắn cũng có thêm một ngọn lửa màu tím đan xen với những xiềng xích hư ảo.
Sau khi ngọn lửa màu tím xuất hiện, những thuộc tính khác trong cơ thể Vương Bình càng phát sinh biến hóa trong nháy mắt, tất cả đều bị thuộc tính hỏa áp chế một cách triệt để, lấy hỏa làm đầu.
“Quá bá đạo.”
Vương Bình nhìn thấy một loạt những chuyện này, có chút không nói nên lời.
Nhưng dù sao thì Vương Bình cũng không quá để ý, con đường sau này của hắn hiện nay vẫn tương đối sáng tỏ, lấy Kiếm đạo làm chủ, những thuộc tính khác xem như là phụ, những thuộc tính khác cái nào tạm thời mạnh hơn cái khác một bậc đều không cần để ý đến.
Đợi đến khi hắn chuyển tu Thiên Kiếm quyết, thuộc tính linh nguyên trong cơ thể phỏng chừng cũng phải biến mất, nên lấy kiếm đạo làm chủ.
Vận dụng ý cảnh, cũng đơn giản là dùng các đại ý cảnh ảo diệu, sẽ không có Linh nguyên thêm vào.
Một chút thêm vào kia không có ý nghĩa gì lớn.
“Tử Linh Huyễn Hỏa, có ngọn lửa này, tuy bây giờ ta chỉ là tu vi Bán Bộ Âm Dương cảnh, công pháp và thần thông đều không bằng Vương Bình trong mô phỏng, nhưng ta vẫn có thể đánh gục đệ tử chân truyền của Thánh địa.”
Vương Bình giơ tay, trên lòng bàn tay hiện ra ngọn lửa màu tím chập chờn giống như mộng ảo, làm khóe miệng hắn hơi giương lên.
Đệ tử chân truyền của Thánh địa, tu vi đều đạt đến Âm Dương cảnh, mà đều là mấy người thiên kiêu cả.
Muốn vượt đại cảnh giới đánh giết bọn họ, vô cùng khó khăn.
Nhưng có Kiếm Huyền Thể và Tử Linh Huyễn Hỏa, dù cho công pháp và thần thông đều kém xa bọn họ, Vương Bình cũng có sức lực vượt đại cảnh giới đánh một trận với họ, thậm chí đánh gục tất cả.
Đương nhiên, tuy Vương Bình có tự tin này nhưng cũng chưa đến mức mù quáng tự đại.
Hắn biết rõ trong số thiên kiêu, một cảnh giới nhỏ thôi cũng mang đến chênh lệch rất lớn về chiến lực.
Hiện tại hắn vẫn có thể giết được những đệ tử chân truyền của Thánh địa vừa mới vào Âm Dương cảnh không lâu, nhưng nếu như tu vi chênh lệch quá lớn thì vẫn sẽ hết sức khó khăn.
Nhưng Vương Bình cũng không vội chút nào.
Tiếp đó, chỉ cần hắn mô phỏng thêm mấy lần, không cần biết là công pháp, thần thông, hay là tu vi, đều có thể ung dung đuổi kịp.
Cũng không đúng, trong thời gian ngắn tu vi của Vương Bình không thể tăng lên đến mức như đã tính.
Bởi vì một khi làm như vậy, tài nguyên hắn cần phải tiêu hao để mô phỏng sẽ lại lần nữa tăng vọt lên rồi.
Hắn còn muốn dựa vào số lần mô phỏng đó để đổi mới thêm một ít thiên phú màu lam, hay thậm chí còn là thiên phú màu đỏ nữa, không thể tăng tu vi lên kiểu đó được, như vậy thật sự không chịu nổi.
Ngoài ra Vương Bình còn nghĩ tới một vấn đề mấu chốt nữa.
Vấn đề chính là, một khi tu vi của hắn tăng lên quá cao, thái độ của Thiên Kiếm thánh địa đối với hắn có thể sẽ lại phát sinh biến hóa.
Hơn mười tuổi đã đạt đến Bán Bộ Âm Dương cảnh, có thể xưng là yêu nghiệt, nếu lấy lực thuần âm và thuần dương cô đọng Âm Dương Lưỡng Nghi Đồ đạt đến Âm Dương cảnh, tuy có chút đáng sợ nhưng cũng có thể tiếp thu. Trên đời không phải là không có ai làm được, phải nói có rất nhiều nữa là đằng khác.
Chỉ có điều, những ví dụ kia không phải tán tu và thiên tài của các thế lực nằm dưới Thánh địa có thể dễ dàng đạt đến, thường thường đều là những nhân vật cấp Thánh tử đứng đầu nhất mới có thể làm được.
Đây cũng là ở mức tiếp thu, chỉ có thể nói Vương Bình có cơ duyên rất lớn.
Nhưng nếu hắn lấy thân phận tán tu, lấy tuổi tác chỉ mới mấy chục, thậm chí hơn hai mươi tuổi đã đạt đến Sinh Tử cảnh, thậm chí còn đạt được Niết Bàn cảnh, vậy thì quá mức dọa người rồi.
Đến lúc đó, người bình thường cũng có thể nhìn ra hắn có vấn đề.
Những người này có thể sẽ không nghĩ đến trên người hắn có phần mềm hack máy mô phỏng nhân sinh, nhưng cũng tuyệt đối sẽ suy đoán trên người hắn có cơ duyên lớn kinh thế gì đó, từ đó sinh ra ý nghĩ dị dạng với hắn.
Ngoài ra, tu vi cao lại vào Thánh địa, đối với Thánh địa thì chưa chắc đã tiếp nhận hắn.
Bởi vì đối với Thánh địa mà nói, bồi dưỡng thiên kiêu từ khi còn nhỏ yếu sẽ sinh ra cảm giác nương tựa, nhưng nếu như tự bản thân người này cũng đã rất mạnh mẽ, lại lựa chọn gia nhập Thánh địa, muốn trực tiếp trở thành Thánh tử, vậy nhất định sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Mục đích ngươi gia nhập Thánh địa, có phải là muốn lừa gạt truyền thừa của Thánh địa không?
Đây là suy nghĩ rất bình thường.
Đến khi hắn vào Thánh địa, ngược lại có thể sẽ xuất hiện cục diện tự chui đầu vào lưới.
Bản chất con người không thể chịu đựng được thử thách.