Vương Bình đã phát triển tới Bán Bộ Sinh Tử cảnh, hơn nữa cảnh giới trước đó đều tu hành vô cùng hoàn mỹ, không cần đến hắn hỗ trợ, hắn cũng không giúp được cái gì.
Về phần vấn đề phương diện tài nguyên, hắn cũng không có bảo bối gì.
Kiểu thần thông, tuy hắn có thần thông cực phẩm tự chế, nhưng với lão giả tóc bạc, tác dụng đối với Vương Bình cũng không quá lớn.
Bởi vì con đường của hai người là khác nhau, Vương Bình không dùng được thần thông của hắn, cũng khó tu hành công pháp của hắn.
Càng đừng nói, với lão giả tóc bạc, vai chính của thời đại như Vương Bình, khẳng định cũng là tự sáng tạo thần thông của bản thân, rất có thể còn mạnh hơn so với hắn.
“Tiền bối không cần nghĩ nhiều, tuy rằng ngài không giúp được ta, nhưng mà vẫn là có thể bồi dưỡng bạn của ta. Thiên phú của hắn ở phương diện thuộc tính quang vô cùng kinh người, ta dẫn hắn qua đây, chính là muốn thăm hỏi ngài, xem thử ngài có bằng lòng thu hắn làm đồ đệ hay không.”
Vương Bình khách khí nói.
“Ừm, điểm này, ta nhìn ra được.”
Lão giả tóc bạc gật đầu, bấm pháp quyết, một màn huỳnh quang xuất hiện ở trước mắt Vương Bình.
Trong màn huỳnh quang hư ảo, Thái Vĩnh Long đang nhận thí luyện, cũng khiến cho hắn tìm kiếm con đường thích hợp nhất với hắn.
“Hắn muốn đi đến đây, phỏng chừng còn cần một thời gian, chúng ta chậm rãi chờ là được.”
Lão giả tóc bạc vuốt chòm râu, mở miệng nói.
“Đợi cho khi hắn đi đến đây, lão phu sẽ từ từ bồi dưỡng hắn. Có thể trước khi tọa hóa gặp người thích hợp truyền thừa y bát của lão phu nhất, lão phu coi như là chết cũng không tiếc.”
“...”
Vương Bình thở dài một tiếng, không biết nên nói tiếp như thế nào.
Dù sao, hắn không có khả năng ngăn cản lão giả tóc bạc quán đỉnh cho Thái Vĩnh Long.
Mục đích bọn họ tới đây vốn là như thế.
Nhưng mà nhìn cường giả một thế hệ kết thúc như vậy, vẫn có chút tâm trạng phức tạp.
“Không cần vì lão phu thở dài, lão phu kéo dài hơi tàn nhiều năm như vậy, bạn tốt đã chết hết, thật sự là cô đơn, có thể nói là đã sớm chán sống rồi, cái chết đối với lão phu mà nói, xem như là giải thoát thôi.”
Lão giả tóc bạc thấy Vương Bình thở dài, khẽ lắc đầu.
“Chán sống sao.”
Vương Bình thì thào tự nói.
Hắn hướng tới vĩnh sinh, nhưng đề tài về trường sinh bất tử kiếp trước, vẫn có rất nhiều tranh luận.
Bởi vì ngươi trường sinh bất tử, người bên cạnh lại không trưởng sinh bất tử, cho nên sống lâu, rất dễ dàng cô độc, sau đó chán sống, chủ động tìm chết.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người, sau khi sống lâu, theo người bên cạnh từng người chết già, liền chết lặng, trở nên vô cùng lạnh lùng.
Một vài đại đế của thế giới Diệp Hắc, trước khi tự chém một đao cũng là che chở thương sinh, nhưng cũng là sống lâu, sau khi người bên cạnh chết hết, liền chết lặng, lựa chọn sa đọa, chỉ vì thành tiên.
Nhưng mà, Vương Bình cảm thấy bản thân sẽ không tìm chết.
Có group chat ở đây, biết được một vài chuyện của chư thiên vạn giới, hắn không thiếu người đồng hành, sẽ không cô đơn.
Càng đừng nói, tuy cô đơn, hắn cũng sẽ đi tiếp.
Đương nhiên, thời gian sống hiện giờ của Vương Bình vẫn rất ngắn ngủi, tương lai có thể thay đổi hay không, đó chính là chuyện khác.
“Đề tài tựa hồ có chút trầm trọng. Đúng rồi, về chuyện của hoàng tôn đại nhân, ngươi biết được bao nhiêu?”
Thấy Vương Bình suy nghĩ, lão giả tóc bạc cười, nói sang chuyện khác.
“Rất nhiều.”
Vương Bình khẽ lắc đầu, nói chi tiết chuyện mình biết ra.
“Có vẻ, không cần ta bổ sung.”
Thấy Vương Bình biết nhiều chuyện như vậy, lão giả tóc bạc cũng gật đầu, cũng không phải quá bất ngờ.
Vương Bình có thể phát triển tới bước này, thứ nên biết, khẳng định là đều biết.
Nếu không biết, cũng sẽ không dựa vào bí pháp che giấu khí cơ của bản thân, cũng sẽ không phát triển tới bước này, mà đã sớm chết.
“Thế nhân đều mắng hoàng tôn đại nhân, nhưng lão phu tin rằng sẽ có ngày chân tướng rõ ràng. Ta cũng tin tưởng hoàng tôn đại nhân sẽ không bị người ta đoạt xá, mà là ma diệt linh hồn quỷ dị kia, sau đó có thể một lần nữa xuất thế, lấy lại mọi thứ mà chúng ta mất đi, toàn bộ diệt trừ những kẻ xấu.”
Lão giả tóc bạc ngửa đầu nhìn trời, trong mắt có chờ mong và hy vọng, cuối cùng lại hóa thành cô đơn.
“Nhưng mà, lão phu phỏng chừng là không nhìn thấy ngày đó, kế tiếp phải dựa vào các ngươi đi chứng kiến.”
Tâm trạng của Vương Bình phá lệ trầm trọng, không nói ra được lời an ủi.
Lão giả tóc bạc không biết tình huống của Đoạn Tội Hoàng giả, hắn lại biết, chỉ sợ cũng là người biết chuyện duy nhất trên thế giới này.
Đoạn Tội Hoàng giả muốn một lần nữa xuất thế, sợ là chuyện không có khả năng.
Bị quỷ dị nhìn chằm chằm, bị quỷ dị đoạt xá, hắn có thể ở thời điểm mấu chốt đoạt lại một phần thân thể nắm quyền khống chế, phong ấn bản thân, lại kết hợp Huyền Quy cùng nhau phong ấn cũng đã rất giỏi rồi, muốn ma diệt quỷ dị, đó là chuyện tuyệt đối không thể.
Tình huống hiện giờ của Đoạn Tội Hoàng giả, sợ không phải đã bị quỷ dị hoàn toàn khống chế thân thể, chỉ là bởi vì một vài thủ đoạn của Đoạn Tội Hoàng giả, bị hoàn toàn phong ấn, mới không thể xuất thế.
Đương nhiên, nói là hoàn toàn phong ấn, cũng không đúng.
Ít nhất, trong tương lai sẽ có dấu hiệu phong ấn lơi lỏng.
Nói cách khác, quỷ dị đoạt xá Đoạn Tội Hoàng giả sẽ xuất thế, chứ không phải Đoạn Tội Hoàng giả.
Tới thời điểm kia, thanh danh của Đoạn Tội Hoàng giả sợ là hoàn toàn tiêu rồi.
Phát triển bình thường là như vậy.
“Nhưng mà, ta sẽ không khiến cho cái loại chuyện này xảy ra.”
Vương Bình yên lặng nói trong đáy lòng.
Đây cũng không phải là tức cảnh sinh tình, mà là đơn thuần suy nghĩ vì tính mạng của bản thân, cũng là vì tích phân đoàn thể.
Quỷ dị xuất thế, hắn cũng trốn không thoát.
Càng đừng nói, quỷ dị mạnh như vậy, giá trị của nó khó có thể đánh giá, là tuyệt đối không thể bỏ qua.
Hơn một tháng kế tiếp, Vương Bình luôn trò chuyện với lão giả tóc bạc.
Có lẽ là duyên cớ lão giả tóc bạc quá lâu không nói chuyện phiếm với người khác, lời của hắn rất nhiều, cũng kể cho Vương Bình các loại sự tình năm đó.