Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 475 - Chương 475. Liên Tục Vượt Hai Đại Cảnh Giới! Vương Giả Chi Uy! (4)

Chương 475. Liên tục vượt hai đại cảnh giới! Vương giả chi uy! (4)
Chương 475. Liên tục vượt hai đại cảnh giới! Vương giả chi uy! (4)

Có thể nói là thế lực khắp nói của Hắc Nguyên quốc trừ một phần nhỏ đại năng lưu lại tọa trấn tại các đại bản doanh ở bên ngoài thì tất cả các cường giả đều đến hết.

“Ha ha, các vị, các ngươi không thấy nhân số tăng lên rất nhiều sao?”

Trên bầu trời, một người đứng trên chiến xa hoàng kim, cao cao tại thượng nhìn xuống đông đảo tu sĩ trên mặt đất từ trên trời, cười lạnh nói.

Hắn, là lão tổ của Triệu gia Hắc Nguyên quốc.

Triệu gia Hắc Nguyên quốc là gia tộc mạnh nhất Hắc Nguyên quốc, có hai vị đại năng Niết Bàn cảnh tọa trấn, uy thế của nó gần bằng với triều đình Hắc Nguyên quốc.

Người này vừa nói, rất nhiều tu sĩ đều là cùng nhau biến sắc, bỗng cảm thấy khô khốc.

Trong đó, có người thức thời càng không do dự mà trốn ra xa.

“Ha ha, bản tọa cũng cảm thấy có hơi nhiều người một chút. Bản tọa thấy nếu không phải thế lực có đại năng Niết Bàn cảnh tọa trấn thì không có tư cách tham gia trận chiến tranh đoạt truyền thừa này, các ngươi cảm thấy thế nào?”

Lúc này, lại có một vị đại năng Niết Bàn cảnh mở miệng.

“Ha ha, lũ tiểu gia hỏa, mau mau rời đi đi, nơi này không phải là nơi các ngươi có thể tham gia náo nhiệt đâu, nếu không thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng đó.”

Lại một vị đại năng Niết Bàn cảnh nữa mở miệng, mặt mũi hắn hiền lành, cho người ta cảm giác vô cùng hiền hòa nhưng lời nói ra lại cực kỳ lạnh lùng.

“Không thể nói như thế, người người đều có tư cách tranh đoạt cơ duyên, cứ để bọn họ ở lại cũng không tồi.”

Một vị đại năng Niết Bàn cảnh mập mạp uống rượu, nấc rượu.

“Hừ, hòa thượng mập, từ lúc nào mà ngươi lại có lòng tốt như vậy chứ? Sợ không phải là muốn lấy những tiểu gia hỏa này làm đá dò đường đó chứ.”

Đại năng Niết Bàn cảnh của hoàng thất Hắc Nguyên quốc cũng mở miệng nói.

Tác phong của tên hòa thượng dỏm này không ai biết được, đắc tội mấy đại quốc, là người gian trá nhất.

Chỉ có điều người này vô cùng gian xảo, thủ đoạn độn thuật cực kỳ kinh người, cho nên các đại năng Niết Bàn cảnh của những quốc gia khác cũng khó mà giết được hắn.

Hơn nữa người này, đoạn thời gian trước chạy đến Hắc Nguyên quốc làm loạn, hai vị đại năng Niết Bàn cảnh cường Hắc Nguyên quốc đương nhiên không thân thiện gì với hắn.

“Ai, hòa thượng ta có lòng tốt lại bị nói xấu như vậy, thật sự đúng là đáng buồn.”

Nghe đại năng Niết Bàn cảnh của hoàng thất Hắc Nguyên quốc nói, hòa thượng mập thở dài một tiếng, mặt mũi tràn đầy phiền muộn.

Rất nhiều tu sĩ phía dưới nghe thấy cuộc đối thoại của các đại năng Niết Bàn cảnh biết được nếu tiếp tục ở lại đây, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, từng người bắt đầu rút lui.

Tuy cơ duyên này rất có sức hấp dẫn nhưng cũng phải xem xem bản thân có mạng để lấy hay không.

Không có tu vi Niết Bàn cảnh, hoặc là không có đại năng Niết Bàn cảnh tọa trấn, ở lại nơi này, chỉ có chịu chết thôi.

Đương nhiên, cũng có người không cam chịu đại năng Sinh Tử cảnh, cũng có người không thật sự rời đi, mà là đứng quan sát ở thật xa, muốn nhìn một chút xem có cơ hội nhặt nhạnh được chút lợi ích hay không.

“Các vị, trực tiếp động thủ đi, tuy đại trận này tuyệt diệu nhưng người trong Hắc Quang cốc đã tọa hóa, không có hắn chủ trì, chúng ta có thể tuỳ tiện phá vỡ.”

Lúc này, đại năng Niết Bàn cảnh Triệu gia lại lần nữa mở miệng nói.

“Hừ, đừng nói không có hắn chủ trì, cho dù hắn có sống lại thì thế nào chứ, chúng ta cùng ra tay, dù là hắn đã đột phá đến Niết Bàn cảnh, cũng có thể bắt được như thường thôi.”

Một vị đại năng Niết Bàn cảnh hừ lạnh nói.

Nghe vậy, những vị đại năng Niết Bàn cảnh khác đều xem thường trong lòng.

Ngươi cũng chỉ sau khi người ta tọa hóa mới dám nói lời này thôi, đừng quên lúc trước là ai bị hắn đánh đến mức xám xịt chạy trốn, ném luông mặt mũi của một đại năng Niết Bàn cảnh.

Nếu đối phương thật sự không tọa hóa, mà là đột phá đến Niết Bàn cảnh, dù tất cả bọn họ có xông lên cũng không đủ để giết người ta đâu.

Chẳng qua, xem thường về xem thường, đại năng Niết Bàn cảnh ở đây cũng không có ý tiếp tục nói nhảm nữa, từng người cho thấy lực lượng cường đại của tu vi Niết Bàn cảnh, đánh mạnh lên đại trận, khiến đại trận bao phủ Hắc Quang cốc chấn động điên cuồng.

Chuyện này cũng khiến mí mắt Vương Bình hơi nhảy, nhíu mày.

Chỉ là, Vương Bình cũng không có mở to mắt, tiếp tục ngộ đạo, cảm thụ được sự ảo diệu của lĩnh vực ngũ hành.

Tại thời điểm Vương Bình tiếp tục ngộ đạo đại năng Niết Bàn cảnh tăng lớn bên ngoài tăng lớn cường độ, đánh mạnh lên đại trận.

Theo quyết tâm chung của bọn họ, đại trận này chung quy vẫn không chống đỡ nổi, nổ tung ra.

Sau đó, quang cảnh trong Hắc Quang cốc xuất hiện trong mắt rất nhiều đại năng.

Linh thức của bọn họ ngay lập tức phát hiện ra Vương Bình.

Đồng thời, cũng phát hiện một cái bia mộ, đó chính là bia mộ của lão giả tóc trắng.

“Khặc khặc, quả nhiên là hắn tọa hóa rồi.”

Đại năng Niết Bàn cảnh từng bị lão giả tóc trắng đánh lui cười trên nỗi đau của người khác nói.

“Có điều hình như chúng ta chậm một bước rồi, đã có người lấy được truyền thừa của hắn.”

Đại năng Niết Bàn cảnh Triệu gia híp mắt lại, nhìn về phía Vương Bình, muốn nhìn thấu Vương Bình hư thực.

Có điều tu vi của Vương Bình ở trên hắn, còn có thêm thiên phú màu đỏ-Che giấu khí tức, đừng nói là một đại năng Niết Bàn cảnh nho nhỏ như lão tổ Triệu gia này, cho dù là Chuẩn Hoàng có đến thì cũng không thể nhìn thấu được Vương Bình.

Bởi vì không có cách nào nhìn thấu Vương Bình hư thực, hắn cũng nhíu mày, không biết Vương Bình rốt cuộc là ai, tu vi đang ở cấp độ nào.

“Khặc khặc có được truyền thừa thì sao chứ, khiến hắn nôn ra là được. Hòa thượng ta thế nhưng có một môn bí pháp thiên cơ có thể nhìn thấu tuổi tác của người khác, tuy ta không biết tiểu gia hỏa này tu hành bí pháp ấn giấu tu vi gì khiến hòa thượng ta cũng nhìn không thấu, nhưng tuổi của hắn vẻn vẹn chỉ có hơn hai mươi tuổi, không đủ ba mươi. Ở độ tuổi này, tu vi có thể cao đến đâu chứ.”

Hết chương 475.
Bình Luận (0)
Comment