Hòa thượng mập nở nụ cười hung tàn, cười khằng khặc.
“Nếu không có gì bất ngờ thì hẳn là hắn may mắn xâm nhập vào Hắc Quang cốc, được đạo nhân Hắc Quang nhận làm đồ đệ, may mắn có được truyền thừa của hắn đi. Nếu không thì cũng sẽ không lập bia mộ cho lão gia hỏa kia ở đây, lại tu hành ở đây.”
“Cho nên, chúng ta nên cân nhắc xem chia truyền thừa này như thế nào.”
Đại năng Niết Bàn cảnh khác nghe thấy hòa thượng máu nói thì trong lòng đều khẽ dao động, cho rằng rất có đạo lý, ánh mắt lửa nóng lên.
“Tiểu gia hỏa này…”
Tuy hai đại năng Niết Bàn cảnh Hắc Nguyên quốc cũng rất rung động nhưng cũng không hành động thiếu suy nghĩ, mà là cau mày, phát giác được chỗ không đúng.
Nếu có được truyền thừa của đạo nhân Hắc Quang kia thì không có khả năng trước khi đạo nhân Hắc Quang kia tọa hóa không để hắn rời khỏi nơi này, hoặc là để lại chút chuẩn bị cho sau này.
Dù sao, đây chính là người đã sống hai đời, kiếp trước rất có thể là đại nhân vật Chuẩn Vương.
Đại nhân vật như vật chẳng lẽ lại không nghĩ đến chuyện sau khi hắn tọa hóa đại năng Niết Bàn cảnh Hắc Nguyên quốc sẽ không ngồi yên sao?
Rõ ràng khả năng này không lớn.
Vì thế, người trẻ tuổi này bình tĩnh tu hành ở đây, cho dù đại trận bị phá hủy, sắc mặt cũng không phát sinh biến hóa, vẫn bình tĩnh tu hành như cũ, biểu cảm còn hơi quỷ dị một chút.
Bọn họ không thể không nghi ngờ liệu có phải trong chuyện này có âm mưu gì không.
Không thể không nghi ngờ phải chăng đạo nhân Hắc Quang đã bố trí sắn cạm bẫy nào đó chỉ chờ bọn họ nhảy vào tìm chết.
Nghĩ đến đây, hai đại năng Niết Bàn cảnh của hoàng thất Hắc Nguyên quốc vô cùng bất an, không chỉ có lùi ngược lại mà còn mang theo những đại năng khác của triều đình thối lui về phía sau.
Chuyện này khiến các đại năng khác thấy khó hiểu, nhưng nếu lão tổ đã để bọn họ lưu lại thì đương nhiên bọn họ cũng không dám phản bác gì chỉ có thể làm theo.
“Hai lão già Hắc Nguyên quốc kia, từ lúc nào mà các ngươi trở nên nhát gan như vậy, cơ duyên đang ở trước mắt, cũng không dám đi tranh thủ.”
Hòa thượng mập thấy thế thì chế giễu một tiếng.
Dĩ nhiên hắn cũng có thể nhìn ra một vài vấn đề.
Có điều hắn kẻ tài cao gan cũng lớn, không sợ cái gì.
Đừng nói là đạo nhân Hắc Quang đã chết rồi, cho dù là hắn không chết thì sao chứ, dựa vào môn bí pháp độn thuật cực mạnh kia của hắn cho dù đối phương còn sống cũng không thể giữ hắn lại.
“Nếu hai vị đạo hữu kia đã từ bỏ phần cơ duyên này vậy thì chúng ta chia đều đi.”
Lão tổ Triệu gia cũng tức thời mở miệng.
Hai vị đại năng Niết Bàn cảnh còn lại cũng cười ha ha, tỏ thái độ giống vậy.
Có thể bớt đi hai đối thủ cạnh tranh, vậy dĩ nhiên là tốt rồi.
Nhất là hai đối thủ cạnh tranh này còn là cùng một thế lực, là thế lực mạnh nhất Hắc Nguyên quốc, vậy thì càng cực kỳ tốt.
Hai đại năng Niết Bàn cảnh của hoàng thất Hắc Nguyên quốc không nói thêm gì, chỉ nhìn chòng chọc vào Vương Bình, dự định vừa xuất hiện tình trạng bất thường thì lập tức dẫn người chạy khỏi nơi này.
Cũng chính là lúc này, theo hòa thượng mập cầm đầu bốn vị Niết Bàn cảnh đồng thời động thủ, thi triển ra Niết Bàn chi lực hướng về phía Vương Bình, muốn bắt sống Vương Bình, trực tiếp sưu hồn, lấy được truyền thừa của Hắc Quang đạo nhân.
Cũng chính tại thời điểm bốn đại năng Niết Bàn cảnh có hành động, có một lĩnh vực đột ngột được triển khai, bao phủ toàn bộ Hắc Quang cốc.
Lĩnh vực hiện ra ngũ sắc.
Theo thứ tự là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Trong nháy mắt lĩnh vực thi triển, toàn bộ tất cả tu sĩ ở đây đề như người bình thường bị hãm sâu vào vũng bùn, không thể động đậy, hơi giãy dụa, thì liền có loại cảm giác hít thở không thông.
Trong lúc nhất thời, biểu cảm của tất cả mọi người đều là cứng đờ, lộ ra thần sắc hoảng sợ.
“Đây, đây là lĩnh vực sồ hình sao!?”
Hòa thượng mập cuối cùng cũng không còn giữ được sự bình tĩnh và hung hăng ngang ngược trước đó nữa, mặt mũi tràn đầy chấn kinh, tiếp theo thì trở nên hoảng sợ.
“Không, không đúng, đây là lĩnh vực! Lĩnh vực tiểu thành!”
Là một kẻ hành tẩu Đông Hoang, hòa thượng mập làm loạn không ít nơi, đương nhiên hắn cũng đã thấy qua Vương giả ra tay, cũng đã gặp một vài Vương giả thi triển lĩnh vực sồ hình.
Nhưng mà, cho dù là người Vương giả kia triển khai lĩnh vực sồ hình thì cũng không mạnh như hiện tại hắn cảm nhận được.
Nói cách khác, đây cũng không phải lĩnh vực sồ hình mà là một lĩnh vực chân chính, lĩnh vực tiểu thành.
Hơn nữa còn không phải là lĩnh vực đơn độc một thuộc tính mà là lĩnh vực ngũ hành!
Nghĩ đến đây, đầu óc hòa thượng mập trống rỗng, sắc mặt cực kỳ trắng bệch, trong đầu chỉ có duy nhất một ý niệm.
Đó chính là, xong rồi.
Có thể có được lĩnh vực tiểu thành, người trước mắt, chắc chắn là Vương giả, hơn nữa còn không phải Vương giả bình thường.
Thế mà hắn lại muốn bắt sống một vị Vương giả, sưu hồn người ta, buồn cười, thực sự là quá buồn cười.
Những đại năng Niết Bàn cảnh và đại năng Sinh Tử cảnh khác cũng không phải đồ đần, cũng đón ra được sự tồn tại của lĩnh vực sồ hình, nhưng khi nghe hòa thượng mập nói ra chân tướng của lĩnh vực kia thì, đại não cũng trống không giống vậy, biết mình xong đời rồi.
Cho dù là hai vị đại năng Niết Bàn cảnh của Hắc Nguyên quốc thì sắc mặt cũng trắng bệch, hối hận trong lòng.
Tuy lúc trước bọn họ không ra tay, nhưng cũng có cùng nhau oanh kích đại trận, ra tay với Vương giả, đó là đại bất kính, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Cho dù là Thiên Kiếm thánh địa, cũng sẽ không nhiều lời.
Tuy Thiên Kiếm thánh địa che chở các quốc gia, nhưng bản thân ngươi tự mình đắc tội cường giả bị người giết, bọn họ cũng không nhiều lời.
“Tiền bối tha mạng, chúng ta không biết tiền bối bế quan ở đây.”
Mặt mũi đại năng Niết Bàn cảnh bị đạo nhân Hắc Quang đánh lui đầy đắng chát, muốn cầu xin tha thứ.