Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 489 - Chương 489. Đối Thoại Của Hai Vương Bình! Săn Giết Người Xuyên Không Tiền Bối (6)

Chương 489. Đối thoại của hai Vương Bình! Săn giết người xuyên không tiền bối (6)
Chương 489. Đối thoại của hai Vương Bình! Săn giết người xuyên không tiền bối (6)

‘Đối với điều này, ngươi cân nhắc, dù sao ‘người xuyên không tiền bối’ này rất yếu, cũng không phải là khó khống chế giống như Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu. Cũng chính là lúc ngươi đang cân nhắc, người xuyên không này lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, lựa chọn Tự bạo.’

‘Theo sự Tự bạo của người xuyên không này, sức mạnh khủng bố bộc phát ra, nhưng vẫn bị lĩnh vực của ngươi đè ép xuống. Khi ngươi có chút đáng tiếc tên này lựa chọn Tự bạo, không thể sưu hồn hắn thu hoạch một vài tin tức hữu dụng, phía trên thân thể của ngươi đột ngột xuất hiện rất nhiều vết thương, khiến cho ngươi cực kỳ kinh ngạc.’

‘Rất nhanh, ngươi biết được nguyên nhân. Thì ra tên này còn mang theo một ngự thú năng lực quỷ dị, có thể sau khi chủ nhân tử vong, rót những thương tổn mà chủ nhân đã chịu đến trên người của người mà mình thù hận sau khi chủ nhân chết.’

‘Tuy rằng nói ngươi rất lớn mạnh, nhưng trong lặng yên không một tiếng động dùng nhục thể gánh vác thương tổn Tự bạo khủng bố như thế, cũng sẽ bị thương. Nhưng mà, loại thương tổn cấp bậc này đối với ngươi mà nói, cũng coi như không là gì. Dù sao, tu vi của ngươi là cấp bậc Niết Bàn cảnh đại viên mãn, sức khôi phục vô cùng khủng bố, có thể dễ dàng khôi phục thân thể.’

‘Cứ như vậy, người xuyên không này tử vong, các ngươi hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể, lựa chọn trở về.’

‘Bởi vì sự trở về của ngươi, mô phỏng lần này chấm dứt’

“Một lần thông qua sao, có vẻ còn thuận lợi trong tưởng tượng của ta. Nhưng mà, không thể không nói, ngự thú của thế giới ngự thú này vẫn cực kỳ không tệ, nhất là năng lực có thể sau khi chủ nhân tử vong chuyển dời thương tổn đến đối tượng thù hận, rất thú vị.”

Vương Bình nhìn nội dung mô phỏng, khẽ cười một tiếng.

Nếu năng lực này phối hợp với Phục Sinh phù, trái lại là tuyệt kỹ hố người.

Đối chiến đồng cấp, hoặc là đối chiến người mạnh hơn mình một chút, hoàn toàn có thể lợi dụng năng lực này giết chết đối phương.

Thậm chí, cho dù là gặp phải sự nghiền áp của lão quái vật, cũng có thể thông qua năng lực này âm hiểm đối phương một tay.

“Cũng không biết, hạn mức cao nhất của năng lực ngự thú này là cấp bậc gì. Nếu hạn mức cao nhất cũng đủ cao, vậy thì mạnh rồi. Nếu hạn mức cao nhất thấp, vậy thì có hơi yếu. Ít nhất, đối với ta về sau mà nói, khá yếu.”

Vương Bình gật đầu, nói thầm trong lòng một tiếng.

“Vương ca, thế nào?”

Sau khi thấy Vương Bình mở mắt ra, lộ ra biểu cảm thoải mái như thế, Ngô Quân cũng đầy thoải mái hỏi.

“Hắn rất mạnh, nhưng mà ta mạnh hơn, thoải mái giải quyết.”

Vương Bình nhìn quét mọi người, khẽ cười nói.

“Lần này các ngươi tham gia nhiệm vụ, phỏng chừng có thể nằm thu hoạch một vài điểm tích lũy group.”

“(⊙o⊙)...”

Nghe những lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt một lúc, sau đó mới phản ứng lại.

Suy nghĩ của Vương Bình rất rõ ràng.

Đối với nhiệm vụ đoàn thể này, tuy group chat đánh dấu rất khoa trương, làm ra cảnh báo gì gì đó.

Nhưng nhìn thái độ này của Vương Bình, rõ ràng là một người có thể dễ dàng giải quyết nó mà không cần sử dụng khả năng của họ.

Nói cách khác, cho dù bọn họ đi theo cũng bị Vương Bình mang đi nằm ăn điểm tích lũy group.

“Tuy nhiên, Lưu Mai, lần này có lẽ ngươi sẽ có tác dụng lớn.”

Vương Bình nhìn về phía Lưu Mai, cười nhẹ nói.

Đi tới thế giới này, nếu Lưu Mai học được một ít pháp môn ngự thú, sau đó sử dụng lực mị hoặc để mê hoặc một số quái thú mạnh mẽ, sợ là có khi kiêu căng luôn.

Đương nhiên, ngự thú ở thế giới này có hạn chế, ước chừng không chỉ cần ngự thú nguyện ý thần phục ngươi, cùng ngươi ký khế ước, mà cấp bậc ngự thú sư của chính ngươi cũng phải đủ cao, hơn nữa ngươi cũng cần tu hành.

Tuy nhiên, Vương Bình không quan tâm nhiều đến thu hoạch của Lưu Mai.

Điều mà Vương Bình quan tâm là liệu hắn có thể sử dụng năng lực của Lưu Mai để mê hoặc ngự thú có được năng lực quỷ dị của ‘Tiền bối người xuyên không’, sau đó bị hắn thu phục hay không.

“Ta có thể phát huy tác dụng gì?”

Lưu Mai tò mò hỏi.

Ngay sau đó, Vương Bình không giấu bất cứ điều gì, kể tất cả nội dung của lần mô phỏng này.

“Người xuyên không này tương đối bẩn tính, cũng rất mạnh mẽ. Nhưng thật đáng tiếc, thực lực của hắn vẫn yếu hơn rất nhiều.”

Ngô Quân cảm khái.

“Có thể một mình trưởng thành đến mức độ này, cũng không thể không mạnh mẽ. Chỉ đáng tiếc hắn gặp phải tên chúa hack là Vương ca.”

Trần Khang cũng cười hì hì.

“Ca, nói chuyện không thể thô tục như vậy.” Trần Tư nhỏ giọng nói: “Chúa hack gì chứ, rõ ràng bản thân Vương ca cũng rất lợi hại.”

“Ồ...” Trần Khang trợn mắt xem thường.

Cái này đúng thật là, muội muội lớn rồi khó mà giữ được.

“Vậy chúng ta hành động trước rồi nói sau, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ đoàn thể, trở về sớm một chút.”

Vương Bình mỉm cười, mở miệng nói.

Hắn đã nóng lòng muốn hoàn thành các nhiệm vụ đoàn thể, sau đó tối ưu hóa máy giả lập nhân sinh.

Đối với ngự thú của thế giới ngự thú, khoảng thời gian trước hắn cảm thấy rất hứng thú.

Nhưng bây giờ sau khi hắn phát hiện ra ngự thú Thần cấp trong thế giới này cũng ở cấp độ chiến lực Niết Bàn cảnh, hắn không còn cảm thấy hứng thú nữa.

Chiến lực cấp bậc này, tuy cũng mạnh mẽ nhưng đối với Vương Bình bây giờ thì đã theo không kịp tiết tấu của hắn.

Trừ khi là ngự thú Thần cấp năng lực quỷ dị kia, nếu không hắn thật sự không cảm thấy quá hứng thú.

Đương nhiên, bắt được ngự thú có thể có lợi cho việc che dấu bản thân và tìm người cũng không tồi.

Tuy nhiên cấp độ không thể thấp, nếu thấp thì rất có thể sẽ không có tác dụng gì lớn, rất có thể sẽ bị người phát hiện và tập trung ngược lại.

“Hành động đi, Vương ca, một mình ngươi làm là đủ rồi, bọn ta đi qua giống như là kéo chân sau ấy.”

Ngô Quân bất lực nói.

“Đừng nghĩ như vậy, có lẽ sẽ xuất hiện hiệu ứng bươm bướm, các ngươi có thể sẽ giúp đỡ được.”

Vương Bình vỗ vai Ngô Quân, mở miệng nói.

Ngô Quân túm tóc, lẩm bẩm: “Hy vọng là như vậy đi. Không đúng, vẫn là không nên xuất hiện hiệu ứng bươm bướm thì tốt hơn, dù sao như vậy quá nguy hiểm.”

Hết chương 489.
Bình Luận (0)
Comment