Lai lịch của Huyền Băng đạo nhân đáng ngờ, hắn chưa bao giờ tin tưởng đối phương và Huyền Băng tông do đối phương sáng lập.
Chỉ có điều, hắn không hiểu nổi tại sao đối phương lại nhìn chằm chằm Vương Bình, lại còn ôm ác ý lớn như vậy đối với hắn.
Ôm ác ý đối với một người sẽ trở thành vương trong tương lai, việc này với việc ngốc nghếch gây thù đi tìm chết khác nhau chỗ nào.
“Ha ha, bị ngươi phát hiện rồi sao? Đã như vậy, ta cũng không giả vờ nữa.”
Biểu cảm của Huyền Băng đạo nhân lạnh lùng tới cực hạn, một thân khí thế cũng bày ra không sót gì.
Đó là tu vi Vương cảnh tầng bảy mạnh mẽ.
Càng về sau, chệnh lệch giữa mỗi cảnh giới càng lớn.
Điều này lại càng đúng khi đạt đến Vương cảnh.
Vương cảnh tầng bảy, đã đến Vương cảnh hậu kỳ, sức chiến dấu cực kỳ mạnh mẽ.
Vì lý do này, hắn tin rằng chắc chắn có thể giết chết Vương Bình vừa mới độ kiếp để trở thành tân vương.
Dù cho Vương Bình có được ông trời ưu ái đi chăng nữa, cũng không có khả năng vượt qua nhiều tiểu cảnh giới như vậy mà chiến đấu với hắn.
Đến cả Thái Thượng trưởng lão của Băng Độc môn – Băng Độc đạo nhân, hắn cũng không để vào mắt.
Vương cảnh tầng sáu tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn kém hắn quá xa, hắn có thể dễ dàng bắt chẹt.
“Ở trước mặt lão phu, không cần biết ngươi là yêu nghiệt gì, đều sẽ bị ta trấn áp.”
Huyền Băng đạo nhân cũng không giải thích tại sao hắn lại muốn giết Vương Bình, quát một tiếng, triển khai Băng lĩnh vực tiểu thành, bao phủ vùng không gian này.
Thấy thế, Thái Thượng trưởng lão của Băng Độc môn biến sắc, vội vã triển khai lĩnh vực để trung hòa áp chế, đồng thời vọt sang một bên, sợ bị Huyền Băng đạo nhân ảnh hưởng.
“Hạt gạo cùng đòi tỏa sáng.”
Vương Bình hừ lạnh một tiếng, đồng thời cũng sử dụng Băng lĩnh vực đại thành, áp chế lại lĩnh vực tiểu thành của Huyền Băng đạo nhân.
Trong chốc lát, Vĩnh Hằng Đống Thổ vốn đã lạnh lẽo nay lại càng lạnh hơn, đủ để đông cứng một vị Chuẩn Vương đến không nhúc nhích được.
Thậm chí, đến cả không gian cũng vang lên tiếng răng rắc, tràn ngập băng sương.
“Cái gì!?”
Việc này đã làm cho Huyền Băng đạo nhân và Băng Độc đạo nhân co rụt đồng tử, lộ ra biểu cảm không thể tin được.
Đùa gì thế, vừa mới thành Vương đã lĩnh ngộ được lĩnh vực đại thành, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Cân nhắc đến việc đối phương chắc chắn đã lĩnh ngộ được trước khi trở thành vương, vậy thì càng không hợp thói thường hơn.
Tu vi Niết Bàn cảnh, lĩnh ngộ được lĩnh vực đại thành, đây là việc mà biết bao nhiêu Vương giả đại thành đều không làm được.
Ít nhất, Huyền Băng đạo nhân tu hành nhiều năm như vậy, lại còn có hoàn cảnh tu luyện ở Vĩnh Hằng Đông Thổ, hắn vẫn không thể lĩnh ngộ được Băng lĩnh vực đại thành.
“Băng lĩnh vực đại thành thì làm sao, tu vi của ngươi yếu hơn ta, ta vẫn có thể trấn áp ngươi!”
Huyền Băng đạo nhân gầm lên, mang sự đố kỵ với thiên phú của Vương Bình, pháp lực toàn thân dâng trào, tạo ra một bàn tay băng to lớn, đập tới Vương Bình, muốn đánh đổ Vương Bình và cả lĩnh vực đại thành.
“Băng lĩnh vực đại thành không đủ, vậy lại thêm hai lĩnh vực đại thành nữa.”
Vương Bình lạnh lùng nói ra lời này, trong nháy mắt lại có hai lĩnh vực đại thành xuất hiện, dung nhập vào bên trong Băng lĩnh vực đại thành.
Theo thứ tự là Huyễn lĩnh vực và Kiếm lĩnh vực.
Ba lĩnh vực đại thành làm cho công kích của Huyền Băng đạo nhân như vũng bùn, dù là lực sát thương hay tốc độ công kích đều yếu đi rất nhiều, cuối cùng bị Vương Bình một tay bóp nát.
Thậm chí, kể cả bản thân Huyền Băng đạo nhân cũng cảm thấy lực cản to lớn, thân thể bị đông cứng, giống như bị kiếm sắc chém vào.
Đồng thời, cảnh tượng trước mắt cũng xảy ra biến hóa, hắn sa vào đủ loại ảo cảnh làm sắc mặt hắn điên cuồng thay đổi, ầm thầm kinh hãi.
Ba lĩnh vực đại thành, không yếu hơn lĩnh vực viên mãn bao nhiêu.
Mà tại Vương cảnh, độ mạnh yếu của lĩnh vực ảnh hưởng cực lớn đến sức chiến đấu, ảnh hưởng của nó còn lớn hơn rất nhiều so với công pháp và thần thông.
Chớ nói chi là, ở các phương diện khác Vương Bình cũng vượt xa Huyền Băng đạo nhân
Bởi vậy, cho dù Vương Bình mới vào Vương cảnh cũng có thể tùy tiện trấn áp Huyền Băng đạo nhân – một cường giả phổ thông ở Vương cảnh tầng bảy.
Băng Độc đạo nhân một bên cạnh trợn mắt, vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.
Một tên hậu bối mới vào Vương cảnh, ở Niết Bàn cảnh đã lĩnh ngộ ba lĩnh vực đại thành, quá không hợp lẽ thường.
Kể cả là Vương giả, cả đời có thể lĩnh ngộ một lĩnh vực đại thành đã cực kì mạnh mẽ rồi, ba cái, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Cho dù là những Hoàng giả kia, cũng chưa chắc làm được việc này khi còn ở Vương cảnh, càng đừng nói tới ở Niết Bàn cảnh đã lĩnh ngộ ba lĩnh vực đại thành.
“Người này, thiên phú kinh thế.”
Ở sâu trong Vĩnh Hằng Đống Thổ, Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan cũng hơi ngẩn ra, nhịn không được thì thầm một tiếng.
Ngộ tính của nàng là xuất sắc nhất.
Nàng từng tự cho rằng ngộ tính của chính mình có thể vào được ba vị trí đầu trong rất nhiều thiên kiêu cổ kim ở Tử Linh giới.
Trước đó, nàng cũng chỉ khen căn cốt của Vương Bình kinh khủng, về phương diện ngộ tính thì lại không cho rằng Vương Bình vượt qua nàng.
Hiện tại xem ra, ở phương diện ngộ tính nàng cũng không bằng Vương Bình.
Đây là tư chất của Thần cảnh.
Nếu Vương Bình không ngã xuống giữa chừng, vậy có khả năng lớn hắn thật sự sẽ bước vào Thần cảnh.
Thậm chí hắn có thể tiến vào Thần cảnh nhanh hơn nàng, bay lên thượng giới.
Trong lúc Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan đang suy nghĩ, Vương Bình lại lần nữa triển khai thần thông, trực tiếp đánh cho Huyền Băng đạo nhân trọng thương.
“Nói đi, rốt cuộc ngươi có mục đích gì. Nếu ngươi trả lời vấn đề của ta, ta có thể cân nhắc cho ngươi một con đường sống.”
Vương Bình nhìn Huyền Băng đạo nhân bị chính mình đánh cho trọng thương, lạnh lùng nói.
“Ha ha, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?”
Huyền Băng đạo nhân giễu cợt nói.