Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 503 - Chương 503. Sự Trưởng Thành Kinh Khủng Của Vương Bình! Huyền Băng Hoàng Tôn Đã Tê Rần. (2)

Chương 503. Sự Trưởng Thành Kinh khủng Của Vương Bình! Huyền Băng Hoàng Tôn Đã Tê Rần. (2)
Chương 503. Sự Trưởng Thành Kinh khủng Của Vương Bình! Huyền Băng Hoàng Tôn Đã Tê Rần. (2)

“Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ tin ta, chỉ muốn thử xem thôi.”

Vương Bình hờ hững lên tiếng, muốn ra tay trực tiếp giết chết cường giả Vương cảnh hậu kỳ Huyền Băng đạo nhân này.

Nếu không hỏi ra được tin tức gì, cũng không có năng lực ngăn cản đối phương tự bạo, vậy không bằng trực tiếp giết, trừ khử vĩnh viễn hậu hoạn sau này, cũng là vì phòng ngừa đối phương lúc sắp chết sẽ phản công.

Tuy nhiên, cũng ở lúc Vương Bình chuẩn bị động thủ, không gian giống như bị giam lại, dù là Vương Bình hay Huyền Băng đạo nhân hoặc Băng Độc đạo nhân, toàn bộ đều không thể nhúc nhích.

Chuyện này làm cho Vương Bình biến sắc, muốn điều động Sí Hỏa Hoàng Tháp đến phá tan không gian giam cầm.

Nhưng mà vô dụng.

Kể cả Sí Hỏa Hoàng Tháp, cũng giống như cảm nhận được thứ gì đó kinh khủng, run lẩy bẩy.

Mí mắt Vương Bình giật giật, nghĩ tới điều gì đó, nhìn về nơi sâu xa trong Vĩnh Hằng Đống Thổ.

Cũng vào lúc này, không gian nổi lên từng đợt gợn sóng, một bóng dáng tuyệt mĩ tóc xanh mắt xanh xuất hiện.

“Chủ thượng!”

Trong chớp mắt khi bóng dáng ấy xuất hiện, Băng Độc đạo nhân cực kì kích động, khóe mắt còn hơi ướt.

Hắn vẫn tin Huyền Băng Hoàng Tôn không chết, bây giờ cuối cùng cũng coi như xác nhận được.

“Quả nhiên là nàng.”

Vương Bình nhìn rõ người đến là ai, thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như là vị này, Vương Bình cũng không lo lắng đối phương sẽ làm hại đến mình.

Phải nói là, ở cạnh vị này là an toàn nhất, ai cũng đừng hòng đả thương được hắn.

Về phía Huyền Băng đạo nhân lại cực kì hoảng sợ.

Hắn lấy thân phận truyền nhân của Huyền Băng Hoàng Tôn đi lại ở hạ giới, còn sáng lập ra Huyền Băng tông, hiện tại gặp phải chính chủ, trong lòng đương nhiên sẽ kinh hoảng.

Nhưng mà, việc càng làm cho hắn kinh sợ chính là ngay cả điều động pháp lực để tự bạo hắn cũng không làm được nữa rồi.

Giống như pháp lực của hắn đều bị đóng băng, không thể vận chuyển.

Đây là tu vi cỡ nào cơ chứ, đến cả Hoàng giả cũng không có sức mạnh kinh khủng như vậy đi!

“Tiểu tử Vương Bình, bái kiến tiền bối Huyền Băng Hoàng Tôn.”

Lúc này, Vương Bình cảm thấy thân thể thoải mái trở lại, có thể nhúc nhích, mặt mang nụ cười, chắp tay cúi đầu trước Huyền Băng Hoàng Tôn.

Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan khẽ gật đầu, không nói gì thêm, nàng liếc nhìn về phía Huyền Băng đạo nhân, xé mở thức hải của hắn, mạnh mẽ soát hồn.

Huyền Băng đạo nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, vẻ mặt đầy đau khổ.

Dù sao, cơn đau do bị mạnh mẽ xé rách linh hồn, kể cả ở Vương cảnh cũng không thể chịu đựng được.

Vương Bình nhìn thấy cảnh này, hơi tặc lưỡi.

Không hổ là đại năng Chuẩn Thần, liếc nhìn Vương cảnh một lần, đã mạnh mẽ xé ra thức hải của đối phương để tiến hành soát hồn, quả thực quá bá đạo.

“Có liên quan đến hậu bối của Cửu U hả? Nhìn dáng dấp hắn đúng là kẻ gây họa, lúc trước ta nên giết chết hắn. Đáng tiếc lúc đó ta đang bế quan, để hắn chạy thoát.”

Sau khi Huyền Băng Hoàng Tôn đóng băng thân thể và linh hồn của Huyền Băng đạo nhân, nói ra câu này.

Lời này làm Vương Bình nheo mắt lại, trong lòng hiểu ra rất nhiều chuyện.

Xem ra, tên Huyền Băng đạo nhân này cũng không giống như suy đoán của hắn, đơn thuần muốn lợi dụng uy danh của Huyền Băng Hoàng Tôn thành lập thế lực, lấy được tài nguyên để tu hành, mà là quân cờ Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tên này thành lập Huyền Băng tông ở đây hẳn là muốn giám sát Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan trong Vĩnh Hằng Đống Thổ.

Nếu có thể kích thích nàng diệt Huyền Băng tông, vậy thì không thể tốt hơn.

Bởi vì Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan rõ ràng không thể tự do rời khỏi khu vực Vĩnh Hằng Đống Thổ, có lẽ điều này có liên quan đến việc tu hành của nàng.

Đến cả lý do Huyền Băng đạo nhân muốn giết hắn cũng đã rõ ràng.

Đối phương đoán được thân phận của hắn nhờ vào thời điểm hắn độ thiên kiếp lộ ra đặc tính của công pháp và Huyễn Không kiếm.

Tuy rằng vẻ ngoài của hắn thay đổi, nhưng hai loại đồ vật này không giấu được.

“Quân cờ của Cửu U Ma Hoàng còn nhiều hơn ta nghĩ. Hắn không chỉ sáng lập Cửu U Ma Giáo mạnh mẽ, phỏng chừng cũng ẩn giấu không ít quân cờ trong danh môn chính phái. May mà từ khi ta có được máy giả lập vẫn làm việc cực kỳ cẩn thận, nếu không mộ đã xanh cỏ từ lâu rồi.”

Vương Bình thầm than trong lòng.

“Vương Bình, đi theo ta.”

Trong lúc Vương Bình suy nghĩ, sau khi Huyền Băng Hoàng Tôn gật đầu với Băng Độc đạo nhân, nàng xé ra một khe nứt không gian, bước vào trong đó.

Vương Bình cũng không do dự, nhanh chóng đi theo.

Sau khi Vương Bình bước vào khe nứt không gian, kế tiếp hắn xuất hiện ở một thế giới bị tuyết bao trùm.

Cảm giác này giống như đi vào cánh cửa thần kỳ vậy.

Chỉ có thể nói Chuẩn Thần quá mạnh mẽ, bọn họ có thể tự do điều khiển và áp súc không gian.

Đương nhiên, điều này cũng chỉ áp dụng ở Tử Linh giới, nếu ở thượng giới, có lẽ Chuẩn Thần rất khó làm được chuyện như vậy.

Dù sao, thế giới không giống nhau, độ mạnh yếu của không gian cũng khác nhau.

“Vương Bình, ngươi có ý kiến gì về tên cũng đến từ ngoại vực giống ngươi - Cửu U Ma Hoàng Sở Tiêu không?”

Sau khi Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan mời Vương Bình ngồi ở trên ghế, chậm rãi mở miệng.

“Tử địch, nhất định phải giết.”

Vương Bình hơi im lặng, trầm giọng nói.

“Thoạt nhìn, thù hận giữa các ngươi cũng không nhỏ.”

Huyền Băng Hoàng Tôn Cơ Băng Nhan mở miệng nói.

“Nói thật, ta không quá thích người ở ngoại vực. Tuy nhiên, ta có thể nhìn ra khí tức của ngươi rất tinh khiết, cũng không phải người thích giết chóc, cho nên ta cũng sẽ không làm gì ngươi.”

“Có câu nói này của tiền bối, ta an tâm rồi. Không biết ta có thể bái tiền bối làm sư không?”

Vương Bình khẽ cười một tiếng, lập tức nghiêm túc dò hỏi.

Nếu đã đến nơi này mà không lấy được thứ gì tốt của Chuẩn Thần Cơ Băng Nhan thì hắn sẽ không bỏ qua.

Đồng thời, nếu như Cơ Băng Nhan không thu hắn làm đồ đệ, hắn cũng có ý nghĩ ở lỳ đây không đi.

Hết chương 503.
Bình Luận (0)
Comment