Hắn biết ngay là vừa lên tiếng là trong group sẽ điên cuồng mà.
Thấy Vương Bình nói vậy, bầu không khí trong group mới đỡ hơn một chút.
Vương Bình không nói thêm gì nữa mà trực tiếp đưa danh sách thành viên tham gia nhiệm vụ vào, mở chức năng truyền tống của nhiệm vụ đoàn thể.
Chỉ trong giây lát, Vương Bình và Thái Vĩnh Long đã biến thành ánh sáng trắng rồi biến mất trong Tử Linh giới.
Cùng lúc đó, Ngô Quân, Trần Tư và Trần Khang cũng lần lượt biến thành ánh sáng trắng và biến mất trong thế giới của mình.
Từng tia sáng trắng xuất hiện ở Lưu Vũ thánh địa, nơi ở của Tần Thiên.
Sau khi nhóm người Vương Bình đột nhiên xuất hiện, toàn bộ Lưu Vũ thánh địa đều bắt đầu bạo động.
Đại trận hộ sơn của Lưu Vũ thánh địa lập tức được kích hoạt và toả ra khí cơ khủng bố sát phạt.
Cùng lúc đó, chỗ sâu trong Lưu Vũ thánh địa, lão tổ Hoá Thần kỳ cũng bị kinh động rồi bay thẳng lên không trung.
“Tần Thiên, ngươi cũng không đáng tin quá rồi đó.”
Vương Bình cạn lời khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Đều chấp hành nhiều nhiệm vụ đoàn thể như vậy rồi, ngươi không biết rời khỏi Lưu Vũ thánh địa trước à?
“Vương ca, vừa rồi mọi người thảo luận kích liệt quá, ta ghen tị muốn chết nên quên mất chuyện này.”
Tần Thiên cười khổ rồi nói.
“Hơn nữa, rõ ràng ta và Diệp Tiểu Phàm đều ở thế giới này, ai biết sẽ truyền tống tới chỗ ta chứ.”
Vương Bình: “...”
Thôi được rồi, đây là lỗi cua Alpha.
“Không, không đúng.”
Rất nhanh sau đó, dường như Vương Bình đã nhớ ra chuyện gì đó, sắc mặt của hắn hơi thay đổi rồi nheo mắt lại.
Tuy không chắc chắn trăm phần trăm, nhưng chỉ cần phát hiện quỷ dị xuất hiện thì khoảng cách giữa quỷ dị và bọn họ thường sẽ không quá xa, là khoảng cách bọn họ có thể dễ dàng chạm tới.
Quy mô Tu Tiên giới chỗ Tần Thiên không thể nhỏ hơn Tử Linh giới chỗ hắn bao nhiêu.
Thế giới rộng lớn như vậy, tất nhiên quỷ dị không thể xuất hiện ở nơi cực kỳ xa xôi. Nếu quỷ dị ẩn nấp thì rất khó có thể tìm thấy, chưa chắc sẽ kích hoạt nhiệm vụ đoàn thể.
Nói cách khác, có thể quỷ dị xuất hiện ở Lưu Vũ thánh địa.
Dù không ở Lưu Vũ thánh địa thì cũng sẽ xuất hiện ở nơi cách Lưu Vũ thánh địa không quá xa.
“Alpha, cho ta một câu trả lời chính xác.”
Vương Bình hỏi dưới đáy lòng.
“Trên lý thuyết là như vậy, bởi vì ta không thể can thiệp vào quá trình truyền tống nhiệm vụ đoàn thể liên quan tới quỷ dị. Ngoài ra, ta cũng không biết quỷ dị đoạt xá ai.”
Giọng nói lạnh lùng của Alpha vang lên.
“Có câu trả lời này là đủ rồi.”
Ánh mắt Vương Bình loé lên.
Hắn đang định chuẩn bị công kích Alpha hư, nhưng có vẻ lần này không phải là lỗi của Alpha rồi.
Nhưng bây giờ có hơi phiền phức.
Nếu quỷ dị ẩn nấp trong Lưu Vũ thánh địa thì bây giờ bọn họ đã bại lộ trong mắt quỷ dị rồi.
Không, không đúng.
Nếu quỷ dị ở trong Lưu Vũ thánh địa thì tiểu tử Tần Thiên này đã bại lộ từ lâu rồi, vả lại còn vẫn luôn hoạt động dưới mí mắt của quỷ dị.
Nghĩ tới tình huống tệ nhất này, dù là Vương Bình của bây giờ cũng cảm thấy nghiêm trọng.
Khi suy nghĩ của Vương Bình điên cuồng xuất hiện, Thánh Chủ và rất nhiều trưởng lão Hoá Thần kỳ của Lưu Vũ thánh địa đều nhìn chằm chằm đám người Vương Bình và bùng nổ uy áp cường đại.
Nhưng vì có Vương Bình ở đây nên Trần Khang, Trần Tư, Ngô Quân và Thái Vĩnh Long đều vô cùng bình tĩnh.
Phải nói là, dù không có Vương Bình, bọn họ cũng không sợ nhóm người của Lưu Vũ thánh địa.
Tuy bây giờ lực chiến của bọn họ vẫn chưa thể so với Vương Bình, nhưng đều được xem là cường giả trong rất nhiều thế giới.
Dựa vào năng lực phụ trợ mạnh mẽ, Trần Khang và Trần Tư thường xuyên nhận được rất nhiều điểm tích luỹ.
Ngô Quân cũng tương tự.
Cộng thêm Vương Bình cố ý bồi dưỡng, bây giờ lực chiến của bọn họ đã tới cấp bậc sáu sao, đã không còn sợ tu sĩ Nguyên Anh kỳ nữa rồi.
Thái Vĩnh Long cũng tương tự, hắn đều cảm thấy mình có thể đấu với lão quái Hoá Thần kỳ một lần.
Nếu bọn họ phối hợp với nhau, giết chết lão quái Hoá Thần kỳ là chuyện rất bình thường.
Phiền phức duy nhất chính là đại trận hộ sơn của Lưu Vũ thánh địa, nhìn có vẻ cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng Thái Vĩnh Long hoàn toàn có thể dùng năng lực phòng ngự chống đỡ một đợt, sau đó nhẹ nhàng lùi lại bằng chức năng của group chat.
“Thánh Chủ, sư tôn, các vị trưởng lão, bọn họ đều là bạn của ta, không phải là kẻ địch.”
Tần Thiên thì ngược lại, hắn vội vàng bay lên không trung giải thích.
“Dù là bạn của ngươi cũng không nên đột ngột xuất hiện trong Lưu Vũ thánh địa chúng ta, thậm chí còn kinh động đại trận hộ sơn.”
Lưu Vũ Thánh Chủ lạnh lùng hừ một tiếng rồi nhìn Tần Thiên với vẻ vô cùng không hài lòng.
Chỉ là khi dạy dỗ Tần Thiên, ánh mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm Vương Bình, khuôn mặt tràn đầy kiêng kị.
Bởi vì, hắn phát hiện ra mình hoàn toàn không nhìn ra thực lực của Vương Bình.
Còn nhóm người Thái Vĩnh Long, tuy hơi thở hoàn toàn không giống người tu tiên nhưng cũng rất mạnh, chỉ là vẫn chưa đủ để hắn quan tâm.
“Chuyện này.”
Tần Thiên há miệng thở dốc, không nói ra lời.
Dù sao thì tình hình hiện giờ thật sự không thể giải thích rõ ràng được.
“Lôi Vũ Thánh Chủ, đột nhiên đến thăm, kinh động đại trận của thánh địa là lỗi của Vương mỗ, mong Thánh Chủ không trách tội.”
Vương Bình bình thản nói những lời này rồi lấy ra một phần nguyên dịch thượng phẩm từ trong tiểu thế giới trong cơ thể của mình đưa tới trước mặt đám người Lưu Vũ Thánh Chủ.
Tuy Vương Bình không biết nguyên dịch có tác dụng với người tu tiên không, nhưng đều là tu hành, đều có linh khí, năng lượng tinh khiết hẳn cũng là bảo bối đối với người tu hành trong các thế giới khác.
Nguyên dịch thượng phẩm là thứ tốt có tác dụng với cả Niết Bàn cảnh.
Lúc trước, Vương Bình giết chết vài vị đại năng Niết Bàn cảnh đều không kiếm được bao nhiêu nguyên dịch thượng phẩm. Điều này đã có thể chứng tỏ mức độ quý giả của thứ này với tu sĩ Niết Bàn cảnh như thế nào.