Theo phân tích của Vương Bình, trong thế giới tu tiên này, Niết Bàn cảnh ít nhất cũng là lão quái Độ Kiếp kỳ, thậm chí là sự tồn tại chỉ cường giả lão quái Đại Thừa kỳ mới có thể địch nổi.
Vậy nên, phần nguyên dịch thượng phẩm này có vẻ vô cùng quý giá.
Vương Bình làm vậy cũng là vì không muốn để lộ quá nhiều chi tiết, đề phòng bị quỷ dị theo dõi, nếu vậy thì rất phiền phức.
Nếu không, Vương Bình cũng sẽ không khách sáo với một tên Hoá Thần kỳ và một vài tên Nguyên Anh kỳ như thế.
Đừng nói là những người này, dù là những lão quái vật che giấu trong Lưu Vũ thánh địa cũng không có tư cách chất vấn Vương Bình.
Đương nhiên là trong đó cũng có nguyên nhân Tần Thiên là Thánh Tử của Lưu Vũ thánh địa, Vương Bình cũng không muốn làm to chuyện quá.
“Đây là.”
Lưu Vũ Thánh Chủ cảm nhận được năng lượng vô cùng tinh khiết trong nguyên dịch thượng phẩm, trong lòng cực kỳ chấn động.
Phần nguyên dịch này tuyệt đối là cơ duyên to lớn, nếu có thể nghĩ cách hấp thu thì tu vi của hắn sẽ tăng lên với tốc độ đáng sợ.
Trong lúc nhất thời, dù là Lưu Vũ Thánh chủ hay trưởng lão Nguyên Anh kỳ trong Lưu Vũ thánh địa, tất cả ánh mắt đều trở nên nóng bỏng.
Thậm chí trong giây phút này, chỗ sâu trong Lôi Vũ thánh địa còn có mấy chục hơi thở cường đại đột nhiên xuất hiện rồi buông xuống nơi đây.
Tất cả những người này đều là lão đạo hạc phát đồng nhan.
Tu vi của bọn họ đều cực kỳ mạnh, yếu nhất đều là Hoá Thần kỳ, còn mạnh nhất đã đạt tới cấp bậc Hợp Thể kỳ đỉnh phong.
Nhưng thật ra không có tu sĩ Độ Kiếp kỳ.
Bởi vì tu sĩ Độ Kiếp kỳ gặp phải vấn đề thiên kiếp, vì để không ảnh hưởng đến thánh địa nên thường sẽ tìm một nơi bí ẩn để bế quan.
Làm vậy cũng có thể phòng ngừa có người quấy rầy bọn họ độ kiếp.
Đối mặt với thiên kiếp cần phải thận trọng rồi lại thận trọng. Nếu độ kiếp thất bại, bọn họ sẽ biến thành một nắm đất vàng, thật sự rất đáng buồn.
“Năng lượng này thật tinh khiết, nếu lão phu có thể hấp thu bảo vật này, có lẽ có hy vọng đánh sâu vào Độ Kiếp kỳ.”
Sau khi lão quái Hợp Thể kỳ xuất hiện, hắn cũng nhìn nguyên dịch thượng phẩm với ánh mắt sáng quắc, tim đập thình thịch.
Thấy ánh mắt nóng bỏng bỏng đám người tu tiên này, ánh mắt của Vương Bình trở nên hơi kỳ lạ.
Tuy hắn đã đoán được nguyên dịch thượng phẩm sẽ có sức hút với nhóm người này, nhưng hắn không ngờ sức hút của nó lại lớn như vậy.
Trong lúc nhất thời, Vương Bình, người lúc trước cảm thấy mình cũng không giàu có đều có cảm giác như người giàu xuống nông thôn.
Haiz, quả nhiên hạnh phúc xuất hiện sau khi có sự đối lập.
Lúc này, lão quái Hợp Thể kỳ đỉnh phong nhìn về phía Lưu Vũ Thánh Chủ dò hỏi phần nguyên dịch này là thế nào.
Lưu Vũ Thánh Chủ nhìn nguyên dịch thượng phẩm với ánh mắt thèm thuồng. Hắn biết thứ này sẽ không thuộc về mình nên chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời đúng sự thật, nói đầu đuôi câu chuyện và nguyên nhân nguyên dịch thượng phẩm xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, các lão tổ của Lưu Vũ thánh địa đều nhìn chằm chằm Vương Bình với ánh mắt cuồng nhiệt.
Nét mặt ấy như hận không thể cướp Vương Bình đi vậy.
Nhưng khi lão tổ Hợp Thể kỳ đỉnh phong của Lưu Vũ thánh địa phát hiện ra mình cũng không nhìn ra tu vi của Vương Bình, thậm chí khi nảy ra ý đồ nào đó, hắn bỗng nhiên có cảm giác sống lưng lạnh lẽo, sắc mặt của hắn hơi thay đổi rồi lập tức thu lại ý đồ của mình.
“Người tới là khách, tất nhiên chúng ta sẽ không trách tội đạo hữu đột nhiên đến thăm. Nhưng không biết tên của đạo hữu là gì và đến từ nơi nào.”
Lão tổ Hợp Thể kỳ đỉnh phong mỉm cười chắp tay hỏi Vương Bình.
“Bổn toạ là Vương Bình, đạo hào Thiên Diễn Hoàng Tôn, đến từ ngoại vực.”
Vương Bình bình tĩnh nói.
Chuyện bọn họ đến từ ngoại vực là chuyện không thể giấu giếm.
Vương Bình cũng không có ý định giấu giếm, không bằng nói thẳng, làm trong lòng hai bên đều có cân nhắc.
“Đến từ ngoại vực.”
Ánh mắt của đám cường giả Lưu Vũ thánh địa đều loé lên, cảm thấy cực kỳ kinh dị.
Tuy bọn họ đã có suy đoán về thân phận của nhóm người Vương Bình, nhưng khi nghe thấy chính miệng hắn trả lời, bọn họ vẫn vô cùng ngạc nhiên.
Giới tu hành không chỉ có Linh Vũ giới của bọn họ, đây là thường thức.
Trên Linh Vũ giới có Tiên giới, Tiên giới thống ngự vô số Tu Tiên giới giống như Linh Vũ giới.
Có điều, những giới tu hành khác đều tu tiên.
Kỳ lạ hơn nữa cũng chính là luyện thể linh tinh gì đó mà thôi.
Nhưng hơi thở của nhóm người Vương Bình hoàn toàn khác, là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Vì thế, bọn họ cảm thấy nhóm người này không đơn giản chỉ là đến từ giới tu hành khác.
Bọn họ hoàn toàn không đoán ra được lai lịch cụ thể của Vương Bình.
“Ha ha, hoá ra là người ngoại vực, hạnh ngộ hạnh ngộ. Thánh Tử của Lưu Vũ thánh địa ta có thể trở thành bạn với các vị đạo hữu cũng xem như là duyên phận. Nếu các vị không chê thì có thể tạm thời ở lại đây, Lưu Vũ thánh địa ra sẽ tổ chức tiên yến chiêu đãi các vị đạo hữu.”
Lão tổ Hợp Thể kỳ đỉnh phong nói với khuôn mặt hiền lành.
“Nếu đạo hữu đã mời, chúng ta sẽ tạm thời ở lại đây chờ chờ tiên yến.”
Vương Bình cũng cười rồi đáp.
Tiếp đó, đám người Vương Bình bèn ở lại chỗ Tần Thiên.
Tuy những lão quái đó muốn đích thân sắp xếp chỗ ở cho nhóm người Vương Bình nhưng đã bị hắn từ chối.
“Vương ca, gây thêm phiền phức cho ngươi rồi.”
Trong động phủ của Tần Thiên, hắn bất đắc dĩ nói.
“Chuyện nhỏ thôi.” Vương Bình khẽ lắc đầu.
“À đấy, Diệp Tiểu Phàm không bị truyền tống tới đây nhỉ, rõ ràng hắn là Thánh thể, bây giờ lại giống như một người vô hình vậy.”
Thấy Vương Bình không để ý, Tần Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu lẩm bẩm.
“Còn Diệp Hắc thứ hai nữa chứ, ta thấy ngay cả Diệp Hắc thứ mười cũng không phải.”
Nghe Tần Thiên nói xấu Diệp Tiểu Phàm, nhóm người Thái Vĩnh Long không khỏi bật cười.
“Ngươi cũng đừng nói xấu hắn nữa. Hắn không tới cũng là chuyện tốt mà.”
Vương Bình khẽ vỗ vai Tần Thiên rồi nói với vẻ cạn lời.