“Ngươi có thể để ta nhìn thấy mặt chân thật hiện giờ của thế giới này không?”
Vương Bình nhìn về phía quỷ dị rồi hỏi.
“Trả một cái giá, rút thẻ bài, có lẽ có thứ ngươi muốn.”
Quỷ dị cửa hàng chỉ vào bộ thẻ bài trên mặt bàn rồi nói với vẻ ý tứ sâu xa.
“Vương ca, để ta.”
Trần Khang thấy thế bèn cắn răng nói.
“Vương ca, ngươi không thể xảy ra chuyện được, nếu chúng ta đã bị ô nhiễm, để chúng ta rút thẻ bài sẽ hợp lý hơn.”
“Ừm.” Vương Bình không từ chối, hắn khẽ gật đầu.
“Muốn nhìn thấy mặt chân thật của thế giới này, ngươi cần trả giá tất cả lực lượng để tiến hành rút thẻ, ngươi có bằng lòng không?”
Quỷ dị cửa hàng cười ha ha.
“Ta bằng lòng.” Trần Khang chần chờ một lát, nhưng vẫn cắn răng tiến hành giao dịch.
“Rất tốt.”
Quỷ dị cửa hàng hài lòng gật đầu.
Sau đó, Trần Khang bắt đầu trở nên già nua với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cũng mất đi lực lượng cường đại.
Không có tu vi chống đỡ, tuy hắn sẽ không lập tức chết già như người bình thường, tuổi thọ vẫn nhiều hơn người bình thường rất nhiều, nhưng trở nên già nua là chuyện tất nhiên.
Trần Khang cảm nhận được trạng thái suy yếu của mình, hắn cười khổ một tiếng, nhìn lướt qua rất nhiều tấm thẻ rồi lựa chọn ngẫu nhiên một lá.
“Xin lỗi, dường như ngươi không may mắn lắm. Chúc mừng ngươi đã rút được thẻ bài búp bê, ngươi sẽ biến thành một con búp bê.”
Quỷ dị cửa hàng nhìn Trần Khang với ánh mắt thương hại rồi lên tiếng.
Lời nói này làm vẻ mặt của nhóm người Trần Khang đều thay đổi.
Ngay sau đó, thân hình của Trần Khang bắt đầu vặn vẹo rồi biến thành một con búp bê vải rơi xuống mặt đất.
“Tiếp, còn ai muốn rút nữa không?”
Quỷ dị cửa hàng nhìn về phía nhóm người Vương Bình.
“Ta rút. Nhưng ta thay đổi thứ ta muốn, ta muốn cứu ca ca của ta.”
Trần Tư lấy hết can đảm.
“Đúng là tình huynh muội cảm động trời xanh, đương nhiên là được.”
Quỷ dị cửa hàng gật đầu.
Sau đó, Trần Tư rút thẻ.
Tiếc là vẫn là thẻ xấu, tuy Trần Tư không biến thành búp bê vải, nhưng lại biến thành con rối giống như Diệp Tiểu Phàm.
Điều này làm Ngô Quân và Thái Vĩnh Long đều im lặng.
“Còn rút nữa không?”
Quỷ dị cửa hàng nhìn ba người Vương Bình với ánh mắt sáng quắc.
“Ngô Quân, sử dụng năng lực đi.”
Vương Bình không quan tâm tới quỷ dị cửa hàng mà nhìn về phía Ngô Quân.
Năng lực của Ngô Quân là năng lực có thể mang đến kỳ tích cấp bug, chưa chắc bọn họ đã phải mua sắm thẻ bài nguy hiểm ở chỗ quỷ dị cửa hàng.
Vừa rồi hắn chỉ cố ý làm Trần Khang và Trần Tư thử chi tiết của thẻ bài mà thôi.
Bây giờ xem ra, quỷ dị chính là quỷ dị, trong đó có quá nhiều hố.
“Ừm!”
Ngô Quân hít sâu một hơi rồi lập tức sử dụng bàn tay vàng của mình – Năng lực Nhân tố không ổn định.
Chẳng qua, lần này năng lực của Ngô Quân cũng không mang đến kỳ tích, cũng không kích phát hiệu quả phải giết quỷ dị, cũng không kích phát buff mạnh nào.
Hắn chỉ kích phát một khả năng không quan trọng.
Đó chính là, Trần Tư và Diệp Tiểu Phàm biến thành con rối thanh tỉnh lại.
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Tiểu Phàm ngây ra một lúc, sau đó nhớ tới chuyện gì đó, hắn cười khổ nói lời cảm ơn Ngô Quân.
“Năng lực thú vị.”
Nhìn thấy cảnh tượng này, quỷ dị cửa hàng nhìn Ngô Quân với ánh mắt ngạc nhiên rồi khen ngợi.
“Ngươi muốn giao dịch với ta không, ngươi cầm đồ năng lực của ngươi cho ta, ta có thể trực tiếp cho các ngươi năng lực nhìn thấy rõ chân tướng.”
Quỷ dị cửa hàng cười hì hì.
Lời nói này làm vẻ mặt Ngô Quân thay đổi.
Cho quỷ dị năng lực của hắn á, sao mà được.
Ngoài ra, đây còn là lần đầu tiên bọn họ gặp được quỷ dị có thể cướp đoạt năng lực của bọn họ.
Quỷ dị trước mắt nhìn có vẻ ít nguy hiểm nhất, nhưng trên thực tế lại nguy hiểm hơn những quỷ dị trước kia bọn họ gặp phải nhiều.
“Thái Tử, đừng quan tâm tới quỷ dị, ngươi trực tiếp rút thẻ đi, có thể thử mở tất cả thẻ bài ra trong một lần. Sau đó nhớ sử dụng năng lực vào thời khắc mấu chốt.”
Vương Bình liếc Thái Vĩnh Long rồi truyền âm.
“Ta biết rồi.”
Thái Vĩnh Long cắn răng.
Sau đó, hắn bắt đầu rút thẻ.
Nhưng chuyện làm khuôn mặt của quỷ dị trở nên cứng đờ là, Thái Vĩnh Long lựa chọn rút tất cả thẻ ra trong một lần.
Chỉ trong giây phát, đủ loại “thẻ xấu” xuất hiện, trong hai mươi mấy tấm thẻ còn thừa, chỉ có một tấm là thẻ bọn họ cần, mấy tấm thẻ vô hại, có thể nói là tỉ lệ thẻ xấu cao đến đáng sợ.
Chẳng qua, khi những tấm thẻ xấu này mang đến hiệu quả và khi Thái Vĩnh Long vốn nên trả một cái giá tương ứng, hắn lựa chọn sử dụng bàn tay vàng của mình – Phòng ngự tuyệt đối để bảo vệ mình.
Không thể không nói rằng, bàn tay vàng – Phòng ngự tuyệt đối của Thái Vĩnh Long thật sự đủ mạnh.
Hạn mức cao nhất của loại bàn tay vàng có năng lực đặc biệt này thật sự rất cao, cao hơn dự đoán trước đó của Vương Bình rất nhiều.
Tuy thời gian bảo vệ rất ngắn, nhưng sương đen ở chỗ sâu trong Thái Sơ cấm địa cũng không thể phá vỡ phòng ngự của hắn.
Bây giờ, dù đối mặt với năng lực của quỷ dị cũng phòng ngự được toàn bộ.
Hiệu quả của năng lực của quỷ dị thật sự tiến vào trong cơ thể của Thái Vĩnh Long, nhưng lại không có hiệu lực. Tương đương với khi chơi trò chơi, một lượng lớn hiệu quả khống chế đánh vào trên người một người mở trạng thái vô địch và không bị khống chế, chẳng có tác dụng gì cả.
Mà loại hiệu quả của thẻ tốt lại có tác dụng.
Thái Vĩnh Long đã có được năng lực tên là Đôi mắt chân thật.
“Tên khốn kiếp này, ngươi gian lận!”
Quỷ dị tức hộc máu chỉ vào Thái Vĩnh Long mắng to.
Mẹ nó, hắn làm quỷ dị gian thương nhiều năm như vậy nhưng chưa từng bị người kéo lông dê.
Bây giờ lại bị kẻ địch kéo lông dê, mẹ nó, tức quá!
“Gian lận? Gian lận gì? Chẳng lẽ ta không trả giá à? Chẳng qua là năng lực của ngươi không làm gì được ta mà thôi, chẳng lẽ chuyện này cũng phải trách ta à?”