Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 66 - Chương 66. Bái Sơn.

Chương 66. Bái sơn.
Chương 66. Bái sơn.

Trương Nguyên - tông chủ Kiếm Linh tông, bên ngoài tao nhã, lịch sự, trên thực tế tính cách hắn tàn nhẫn, độc ác, che giấu rất kỹ.

Hắn cũng là người mà Vương Bình muốn giết gần đây.

Tuy nhiên, trong lần mô phỏng miễn phí trước đó, Vương Bình trưởng thành quá chậm, từ đầu đến cuối chưa từng ra tay với Trương Nguyên.

Đương nhiên, Vương Bình cũng hiểu.

Dù sao, trong tình huống không cắn thuốc, tốc độ tu hành của hắn quả thực hơi chậm, nhưng thắng ở chỗ căn cơ vững chắc, có thể đi càng xa.

Đáng tiếc, trong lần mô phỏng miền phí trước đó, Vương Bình còn chưa tìm được cơ hội giải quyết Trương Nguyên đã bị ma nhân Mạc Phàm đột nhiên xuất hiện giết chết.

Đương nhiên, ma nhân Mạc Phàm một đường giết đến Kiếm Linh tông, Trương Nguyên chắc chắn cũng chết.

“Đạo hữu, ngươi thật sự là luyện đan sư tứ phẩm sao?”

Trương Nguyên ngự kiếm đi tới trước mặt Vương Bình, tò mò hỏi.

Ban đầu, khi đệ tử báo tin, hắn không quá quan tâm đến diện mạo và tuổi tác Vương Bình.

Dù sao, cường giả Tiên Thiên cảnh tuổi thọ hai trăm năm, Linh Nguyên cảnh còn thọ ba trăm năm.

Mà người này xem ra chỉ khoảng hai mươi tuổi, nhưng tuổi thật có khi đã năm sáu mươi tuổi thậm chí là hơn một trăm tuổi rồi.

Mà tu vi của hắn là Linh Nguyên cảnh tầng ba, nhìn qua có thể thấy tu vi của Vương Bình là Linh Nguyên cảnh.

Bởi vậy, hắn cho rằng tuổi thật của Vương Bình hơn bảy mươi trở lên.

Đương nhiên, bảy mươi tuổi, tu vi Linh Nguyên cảnh, luyện đan sư tứ phẩm cũng quá nghịch thiên rồi.

Mà trong lịch sử Đại Hạ, chưa từng xuất hiện người như vậy.

“Thật hay giả, đợi ta luyện dược xong chẳng phải sẽ rõ sao, chất vấn làm gì.”

Vương Bình nhìn Trương Nguyên, bình tĩnh mở miệng.

“Ta không có ý nghi ngờ đạo hữu, chỉ là hỏi thăm bình thường thôi. Cho dù đạo hữu không phải là luyện đan sư tứ phẩm, chỉ với tu vi của đạo hữu, đã có thể trở thành trưởng lão Kiếm Linh tông ta rồi.” Trương Nguyên cười, gật gật đầu, làm động tác mời. “Đạo hữu, xin mời cùng ta đến phòng luyện đan một chuyến.”

“Được.” Vương Bình gật đầu.

“Ngự Kiếm quyết - Tụ Linh.”

Lúc này, Trương Nguyên dựng thẳng hai ngón tay lên, trên ngón tay tuôn ra sóng chân nguyên óng ánh.

Sau đó, một thanh đại kiếm do chân nguyên ngưng tụ thành xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhìn thấy thanh đại kiếm màu trắng, hai đệ tử canh cửa lộ ra vẻ sùng bái và biểu cảm ao ước.               

Thông thường, chỉ có cường giả Linh Nguyên cảnh mới có thể bay.

Thế nhưng, cái gì cũng có ngoại lệ.

Ngự Kiếm quyết - võ học trấn tông của Kiếm Linh Tông, có thể ngự vạn kiếm cũng có thể nhờ vào đó mà ngự không được. Cho dù là Tiên Thiên cảnh, hay thậm chí là Hậu Thiên cảnh, đều có thể dựa vào đó mà bay.

Khi đối chiến với người khác không chỉ có uy lực vô song, mà còn có thể tiến lùi thoải mái, ưu thế to lớn.

Nếu bọn họ có thể học được, không chỉ có sức chiến đấu mạnh mẽ mà còn có phong cách.

Đến lúc đó, có em gái nào mà không cua được chứ.

Sau đó, Trương Nguyên ngự kiếm đi, biến mất trên bầu trời, mà Vương Bình cũng bay theo.

Trông thấy một màn này, biểu cảm hai vị đệ tử gác cửa kinh ngạc.

Hai người hoàn toàn không ngờ rằng Vương Bình nhìn trẻ tuổi như vậy mà đã là cường giả Linh Nguyên cảnh.

Khó trách, ngay cả tông chủ cũng gọi đối phương là đạo hữu, xưng hô này là đãi ngộ chỉ cường giả Linh Nguyên cảnh mới có.

Trong phòng luyện đan, Trương Nguyên đưa Vương Bình đến đây, khiến các luyện đan sư nơi này chú ý.

“Bái kiến tông chủ.” Một vị lão nhân bước lên tiếp đón, cúi đầu với Trương Nguyên, sau đó lại nhìn về phía ba người Vương Bình, thắc mắc, hỏi: “Tông chủ, đây là?”

“Vị đạo hữu này là Vương Bình, luyện đan sư tứ phẩm đến xin bái nhập Kiếm Linh tông ta.” Trương Nguyên liếc Vương Bình, cười nói với lão nhân: “Ngô trưởng lão, ngươi là luyện đan sư tam phẩm, có thể giao lưu với Vương đạo hữu nhiều hơn, có lẽ thu hoạch được gì đó.

“Luyện đan sư tứ phẩm?” Ngô trưởng lão ngẩn người, nhìn Vương Bình với biểu cảm kinh ngạc.

“Đầu năm nay, đúng là loại người gì cũng có.”

“Ha ha, nếu hắn là luyện đan sư tứ phẩm, thì ta phải là luyện đan sư ngũ phẩm mới đúng.”

“Thật không hiểu tông chủ nghĩ gì mà lại tin cái tên lừa gạt này, đưa hắn đến phòng luyện đan quấy rầy chúng ta luyện dược.”

Những luyện đan sư khác trong phòng luyện đan nghe thấy cuộc đối thoại này, nhìn về Vương Bình đầy nghi ngờ.

Đầu năm nay, đúng là loại người gì cũng có, đám lừa đảo lại dám lừa đến cả Kiếm Linh tông bọn họ.

Cả Đại Hạ mới có được mấy vị luyện đan sư tứ phẩm, mà tất cả bọn họ đều phải hơn một trăm tuổi mới đạt được cấp độ này.

Cho dù thiên phú Vương Bình không tồi, nhưng kể cả hắn bắt đầu luyện dược từ trong bụng mẹ, cũng không thể trở thành luyện đan sư tứ phẩm khi mới hơn hai mươi được.

“Một đám ngu xuẩn này, ngay cả tông chủ đều xưng hô là đạo hữu rồi, đã nói lên tiền bối là cường giả Linh Nguyên cảnh, há dung thứ cho các ngươi xúc phạm.”

Ngô trưởng lão thấy thế, phẫn nộ quát.

Vừa nói xong câu này, đám người còn lại phản ứng ngay, từng người nơm nớp lo sợ, vội vàng nói xin lỗi, sợ Vương Bình trách tội mình.

Cường giả Linh Nguyên cảnh không phải người bọn họ có thể chọc vào.

Nếu lại còn có thân phận luyện đan sư tứ phẩm thì địa vị của hắn quá đáng sùng bái rồi.

“Các người có nguyên liệu luyện chế đan dược tứ phẩm Linh Nguyên đan không? Nếu có hãy lấy ra đây.”

Vương Bình hỏi Ngô trưởng lão.

“Ngươi muốn luyện chế Linh nguyên đan sao?” Ngô trưởng lão kinh ngạc.

Độ khó luyện chế Linh Nguyên đan trong đan dược tứ phẩm không hề nhỏ, công hiệu của nó là giúp cường giả Linh Nguyên cảnh tăng lên một tiểu cảnh giới.

Hơn nữa, vì nguyên liệu quý hiếm, xác suất luyện chế Linh Nguyên đan thành công của luyện đan sư tứ phẩm Đại Hạ không quá cao, nên loại đan dược này càng thêm quý báu.

Bởi vậy, Linh Nguyên đan được rất nhiều cường giả Linh Nguyên cảnh cuồng nhiệt truy đuổi.

Cho dù là vị luyện đan sư tứ phẩm tính cách kỳ quái kia của Kiếm Linh tông, xác suất luyện chế thành công Linh Nguyên đan cũng không quá bốn phần mười.

Hết chương 66.
Bình Luận (0)
Comment