Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 67 - Chương 67. Luyện Đan.

Chương 67. Luyện đan.
Chương 67. Luyện đan.

“Tiền bối, tất nhiêu là có thảo dược, thế nhưng, không biết ta có thể phụ trợ Vương đại sư luyện dược được không.” Ngay lập tức, Ngô trưởng lão đỏ ửng mặt mo, lúng túng hỏi.

Hắn đã ở luyện đan sư tam phẩm mấy chục năm rồi.

Mà vị luyện đan sư tứ phẩm Kiếm Linh tông kia tính tình kỳ quái, hoàn toàn không định dạy bảo hắn.

Nếu chỉ dựa vào hắn tự tìm tòi, chỉ e cả đời này hắn cũng không thể bước vào cấp độ luyện đan sư tứ phẩm.

Tuy nhiên, hắn đề nghị được theo dõi quá trình luyện dược hoàn toàn có hiềm nghi là học trộm, cho dù là Ngô trưởng lão đã sống hơn trăm năm, cũng hết sức khó xử.

“Cũng được.” Vương Bình nhìn qua Ngô trưởng lão, khẽ gật đầu: “Ta nghe nói Ngô trưởng lão đã dừng lại ở tam phẩm rất nhiều năm rồi. Nếu như Ngô trưởng lão đồng ý giúp ta luyện đan, ta có thể chỉ bảo ngươi đôi điều.”

Tích cách Ngô trưởng lão thực ra không tệ lắm, trong lần kinh nghiệm nhân sinh trước cũng được coi là phụ tá tốt nhất của hắn.

Cho nên, Vương Bình không có ý từ chối.

“Vương đại sư rộng rãi chỉ bảo, Ngô mỗ vô cùng cảm kích, nếu ngày sau Vương đại sư có chuyện cần giúp, cứ gọi ta.” Ngô trưởng lão mừng rỡ, vội vàng nói.

Ân truyền đạo học nghề là sâu nặng nhất.

Ngô trưởng lão không ngờ rằng Vương Bình hào phóng như thế, khiến hắn bội phục vô cùng.

Đồng thời, hắn kiên quyết khắc sâu ân tình này trong lòng.

Nếu Vương Bình có thể khiến hắn tiến thêm một bước, cho dù muốn hắn đi theo Vương Bình cũng được.

“Mau lấy bảo dược ra đây!”

Ngay lập tức, Ngô trưởng lão vội vàng nói với đệ tử của mình.

“Tông chủ, bảo dược tứ phẩm phải thỉnh cầu, ngài xem...”

Sau đó, Ngô trưởng lão lại nhìn về phía tông chủ.

“Bổn tọa cho phép Vương đạo hữu sử dụng.” Trương Nguyên tông chủ gật nhẹ đầu.

Điều này khiến Ngô trưởng lão vui mừng khôn xiết.

Tiếp đó, sau khi Ngô trưởng lão lấy bảo dược, Vương Bình và Ngô trưởng lão tiến vào phòng luyện đan bịt kín, chuẩn bị luyện chế đan được tứ phẩm Linh Nguyên đan.

Đối với đan dược nhất phẩm, luyện đan sư cao phẩm có thể luyện chế trong hoàn cảnh tương đối ồn ào cũng không có vấn đề gì, nhưng luyện chế đan dược cao phẩm thì không thể có bất kỳ sự quấy rầy nào, không cẩn thận thì sẽ dẫn đến luyện chế thất bại.

Trương Nguyên nhìn thấy hai người tiến vào phòng luyện đan bịt kín, không khỏi nở nụ cười: “Hi vọng hắn có thể thành công, đến lúc đó, xem như lần này, Kiếm Linh tông chúng ta nhặt được bảo vật rồi.”

Trong khi hắn đảm nhiệm chức tông chủ, có thiên tài Linh Nguyên cảnh lại còn là luyện đan sư tứ phẩm chủ động tìm đến, không thể nghi ngờ đây cũng được coi là một chiến công của hắn, có thể khiến cho hắn càng có thêm uy vọng.

Đối với tông môn siêu nhiên như Kiếm Linh tông, mỗi đời tông chủ không phải đảm nhiệm cho đến chết hoặc chủ động thoái vị mới thôi, mà đảm nhiệm trong chu kỳ năm mươi năm.

Năm mươi năm qua đi, nếu có hơn một nửa Thái thượng trưởng lão ủng hộ hắn tiếp tục đảm nhiệm chức vị tông chủ, thì hắn mới có thể tiếp tục làm tông chủ, nếu không, hắn sẽ phải thoái vị.

Bây giờ, trong khi hắn đảm nhiệm chức tông chủ, có luyện đan sư thiên tài tứ phẩm chủ động tìm tới, tin tưởng rằng các vị Thái thượng trưởng lão sẽ ủng hộ hắn tiếp tục đảm nhiệm chức tông chủ.

Phải nói rằng, Vương Bình thật đúng là phúc tinh của hắn.

Cũng không biết, vị luyện đan sư thiên tài này từ đâu xuất hiện, trước giờ chưa từng nghe nói trong thiên hạ có một nhân vật như vậy.

Một canh giờ sau, Ngô trưởng lão nhìn lò luyện đan.

Đan dược toả ra ánh sáng màu trắng trong lò làm mắt hắn tràn đầy khiếp sợ.

Phương pháp luyện chế Linh Nguyên đan của Vương Bình quá thành thạo, quá trình lại mượt như tơ lụa, khiến hắn hoài nghi thứ đang luyện chế không phải là Linh Nguyên đan, mà là đan dược nhất phẩm.

Tuy nhiên, mùi hương của đan dược này nức mũi, đan dược tứ phẩm Linh Nguyên đan tỏa ra ánh sáng trắng trước mắt, điều này chứng tỏ Vương Bình đúng là luyện chế đan dược tứ phẩm Linh Nguyên đan, hơn nữa thoạt nhìn phẩm chất rất tốt, ít nhất cũng là Linh Nguyên đan thượng phẩm.

“Luyện chế đan dược tứ phẩm chủ yếu là khống chế lửa.” Vương Bình nhìn Ngô trưởng lão, chỉ điểm nói: “Nhất định không được có chút sai sót nào về nhiệt, nếu không phẩm chất sẽ giảm sút, nếu nghiêm trọng, sẽ luyện ra phế đan.”

“Ta đương nhiên biết tầm quan trọng của nhiệt.” Ngô trưởng lão cười khổ. “Nhưng mà, nhiệt độ của đan dược tứ phẩm biến hóa quá phức tạp, người bình thường khó có thể khống chế, cho dù lúc trước tiền bối có chỉ điểm vài lần nhưng ta cũng không thể hoàn toàn nắm bắt.”

“Cứ cho là phức tạp. Nhưng mà, độ khó không thể nào sánh được với đan dược ngũ phẩm.” Vương Bình lắc đầu nói: “Nếu muốn trở thành luyện đan sư tứ phẩm, quan trọng nhất chính là khống chế nhiệt lửa, như vậy để làm luyện đan sư ngũ phẩm, không chỉ phải biết cách điều khiển nhiệt độ một cách hoàn mỹ, cái càng quan trọng hơn nữa chính là tu vi. Nếu như không phải Siêu Phàm đại cảnh, có đến cuối đời cũng không có khả năng nhập ngũ phẩm.”

“Đúng vậy.” Ngô trưởng lão khẽ gật đầu, trong lòng khá chờ mong, lại vô cùng tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, đừng nói là luyện đan sư ngũ phẩm, cho dù là đại năng Siêu Phàm đại cảnh cũng đã mấy trăm năm chưa từng xuất hiện rồi.”

Tu vi cao hay thấp, cũng không quá ảnh hưởng đối với luyện đan sư ngũ phẩm trở xuống, chỉ cần là Tiên Thiên cảnh đã có thể luyện chế được đan dược tứ phẩm.

Cho dù là lửa dùng để luyện đan dược, cũng có thể nhờ mượn trợ lửa từ bên ngoài trợ giúp luyện đan.

Vì vậy, theo lý thuyết, ở tu vi Hậu Thiên cảnh cũng có thể trở thành luyện đan sư tứ phẩm.

Thế nhưng, ngũ phẩm thì không được, bảo dược ngũ phẩm đã có linh tính, sinh mệnh lực cũng ương ngạnh, lửa bình thường không có cách nào luyện hóa nó thành nước thuốc được.

Đồng thời, lửa bình thường không có linh tính, nhiệt độ cũng không đủ cao, cũng chỉ có tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh ngưng tụ ra lửa đầy đủ nhiệt độ khủng bố, cũng có đủ linh tính, có thể gọi là linh hoả, lúc này có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm có linh tính.

Hết chương 67.
Bình Luận (0)
Comment