Vương Bình, vẫn không thể nào cảm ứng được vị trí cụ thể của hắn như cũ.
“Người này rất mạnh. Hẳn không phải là Thánh Nhân bình thường, tu vi rất cao, lại tinh thông thần thông ám sát. Trừ cái đó ra, trên người hắn khả năng cũng có thể lấy được đạo cụ của thế giới khác.”
Vương Bình nghe đối phương, trong đầu hiện lên ý nghĩ thế này.
Đồng thời, càng thêm cảnh giác.
Thủ đoạn của đối phương, có hơi phiền toái.
Trừ cái đó ra, nội dung trong lời nói của đối phương cũng khiến tâm tình hắn nặng nề.
Rõ ràng thiên phú màu vàng - Che giấu thiên cơ thật sự là có hiệu quả.
Chỉ có điều Vương Bình không nghĩ tới đối phương thế mà lại chịu chi như vậy, cứ cách một khoảng thời gian lại dùng Thiên Cơ phù xác định vị trí của hắn.
Sau khi thiên phú màu vàng - Cheu giấu thiên cơ có hiệu quả thì đối phương không thể định vị được, càng thêm kiêng kị hắn hơn, thâm chí nảy sinh ý định, trả một cái giá lớn để mời ra Thánh Nhân của một thế lực chư thiên đến ám sát hắn.
Hơn nữa chỉ xém chút nữa đã thành công khiến hắn tốn một mạng.
Chuyện này sau khi Vương Bình sử dụng máy giả lập nhân sinh điên cuồng bật hack, đã lâu không phải gặp tình huống tập kích trong thế giới thực.
Chỉ có thể nói, Vương Bình vẫn chủ quan.
Sau khi có được thiên phú màu vang - Che giấu thiên cơ thì liền không tiếp tục chờ ở chỗ Bạch Viêm Thần thành mà thay bừa một chỗ khác.
“Sao ngươi lại nói chuyện này với ta? Bảo hộ tin tức của người ủy thác không phải là tín điều của sát thủ các ngươi sao? Hay là nói, ngươi cho rằng ta chắc chắn sẽ chết?”
Trong đầu Vương Bình suy nghĩ các kiểu, cảnh giác đối phương tập sát, lạnh giọng nói.
“Ha ha, tín điều bảo vệ người ủy thác, đó là chuyện sát thủ đứng đắn mới làm, có liên quan gì đến ta chứ. Nói thật, ta chỉ nhận tiền.”
Giọng nói âm lãnh lại lần nữa vang lên.
“Nếu như ngươi có thể cho ta càng nhiều Thần Nguyên hơn, ta có thể từ bỏ ám sát ngươi. Thậm chí, cung cấp cho ngươi càng nhiều tin tình báo hơn, giết ngược lại bọn họ, cũng không phải là không thể được.”
“Ngươi thật đúng thật là không hơi phẩm đức nghề nghiệp nào mà.”
Vương Bình trào phúng.
Kêu hắn giao ra càng nhiều Thần Nguyên hơn sao, nhìn hắn giống kẻ ngốc như vậy à?
Nếu như thật sự muốn giao đồ ra, đối phương tuyệt đối sẽ không nói hai lời ra tay với hắn, giết người, cướp của là được.
Sau đó, còn có thể tiếp tục nhận thù lao, quả thực không phải quá thoải mái sao.
“Nếu như ngươi đã không đồng ý trả giá cao hơn vậy thì ta cũng chỉ có thể giết ngươi thôi.”
Giọng nói âm lãnh lần nữa vang lên.
Sau đó, làn sóng không gian hiển hiện, một bóng đen đột ngột xuất hiện sau lưng Vương Bình, lưỡi đao lạnh lẽo rạch phá không gian, nhắm vào đầu Vương Bình.
Một kích này, nhìn như không có lực sát thương gì nhưng thực chất là nhanh, chuẩn, hung ác.
Cho dù là Thánh Nhân khác, cũng khó có thể phản ứng kịp, trực tiếp bị hắn bêu đầu.
“Đã đợi ngươi ra tay từ sớm rồi!”
Sắc mặt Vương Bình lãnh khốc, hỏa diễm quanh thân tuôn trào ra, đan xen thần thông pháp tắc hệ lôi, pháp tắc hệ hỏa, và pháp tắc không gian, đều được hắn phát huy ra, không chút do dự đánh về phía sau.
Thủ đoạn ẩn nấp của đối phương đúng thật là rất mạnh, nhưng nói cho cùng Vương Bình cũng là người có được bản Thời Không Đạo Thể không trọn vẹn, còn lĩnh ngộ pháp tắc không gian.
Nếu như đối phương không ra tay, có lẽ Vương Bình cũng khó mà tìm được vị trí của hắn.
Nhưng chỉ cần ra tay, Vương Bình liền có thể ngay lập tức phát hiện được vị trí của hắn, từ đó mà tiến hành phản đòn.
Trong chốc lát, công kích kinh khủng đụng vào nhau, một diện tích không gian lớn trực tiếp nổ tung ra, một bóng đen bị nỏ bắn ra không gian, nhìn có vẻ hơi chật vật.
“Ngươi thế mà lĩnh ngộ ba loại pháp tắc, còn tu hành Đế kinh! ?”
Giọng nói bóng đen vang lên, giọng rất khàn, mang theo một chút kinh ngạc.
“Xem ra, mặc dù tu vi của ngươi cao hơn ra một chút, nhưng làm sát thủ, năng lực chiến đấu trực diện cũng không mạnh. Nếu đã như vậy thì đi chết đi.”
Vương Bình cũng không trả lời vấn đề của bóng đen, mà vẻ mặt lạnh lùng nhìn bóng đen, hai tay hợp lại, lần nữa lấy Đạo Thiên Đế Kinh thôi diễn ra một thần thông, trực tiếp tiến hành phong tỏa mảnh không gian này.
Sau đó, Vương Bình lấy thần thông không gian tiến hành dịch chuyển, xuất hiện sau lưng bóng đen, tay cầm trường kiếm Thánh khí, chém mạnh về phía hắn.
“Đáng chết!”
Thấy thế, sắc mặt bóng đen nặng nề, chỉ có thể bị ép giao chiến.
Bóng đen nhanh chóng rơi vào thế yếu.
Làm sát thủ, hắn mạnh nhất là năng lực ẩn nấp, cũng có thần thông một kích tất sát, nhưng nếu như bại lộ dưới ánh mặt trời, năng lực chiến đấu chính diện của hắn, so với người cùng cảnh, tuyệt đối không tính là cường đại.
Vì thế, mặc dù tu vi của hắn cao hơn Vương Bình ba tiểu cảnh giới, đạt tới cấp Thánh Nhân tầng bốn, nhưng vẫn không phải đối thủ của Vương Bình như cũ.
Có điều cấp độ Thánh Nhân, vượt cấp càng thêm khó khăn, chênh lệch ba tiểu cảnh giới cũng cực lớn.
Cho nên, Vương Bình cũng không có khả năng dễ dàng đánh bại hắn dưới tình huống không bại lộ quá nhiều lai lịch.
Vì thế, hai người điên cuồng giao chiến ở trên không trung, Thánh uy kinh khủng bộc phát bừa bãi, nhiều loại lực lượng và pháp đan xen lẫn nhau, va chạm.
Thánh Nhân đại chiến, sao mà khủng bố, phạm vi ảnh hưởng thật sự là quá lớn, phạm vi Vương Bình và bóng đen chiến đấu liên lụy rất rộng, cho dù Vương Bình đã phong tỏa không gian, nhưng vẫn có rất nhiều sinh linh bị dư âm trấn sát thảm thương.
Trong đó, Bạch Viêm Thần Giáo chính là thế lực xui xẻo nhất.
Bởi vì Bạch Viêm Thần thành chính là địa bàn của Bạch Viêm Thần Giáo, là một trong những nguồn kinh tế chính của bọn họ, cho nên cách trụ sở của Bạch Viêm Thần Giáo rất gần.
Tại thời điểm Bạch Viêm Thần triều bị hủy diệt thì bọn họ liền phát giác được. Bây giờ, càng cảm nhận được hai luồng Thánh uy kinh khủng điên cuồng va chạm vào nhau.