Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 710 - Chương 710. Đồ Thánh! Bàn Tay Vàng Mới Của Trương Nguyệt Anh!

Chương 710. Đồ Thánh! Bàn tay vàng mới của Trương Nguyệt Anh!
Chương 710. Đồ Thánh! Bàn tay vàng mới của Trương Nguyệt Anh!

Trong chốc lát, tất cả người của Bạch Viêm Thần Giáo đều cực kỳ hoảng sợ, tất cả cao tầng của thần giáo đều vội vàng đào tẩu.

Thậm chí, bọn cường giả này cũng không kịp quản đồ đệ của mình và đệ tử trong một, sợ một chút dư âm đánh đến Bạch Viêm Thần Giáo, trực tiếp đánh chết bọn họ.

Dù sao, đừng nói là Thánh Nhân giao chiến sinh ra dư ba, cho dù là một chút Thánh uy của Thánh Nhân ép lên người bọn họ, cũng đã đủ để khiến họ chết bất đắc kỳ tử.

Trong số những người chạy trốn này cũng có sư tôn của Lâm Thanh Hòa.

Mặc dù nàng rất muốn lôi Lâm Thanh Hòa đang bế quan trọng trọng địa của giáo ra ngoài, dẫn theo nàng cũng chạy trốn, nhưng vẫn là từ bỏ Lâm Thanh Hòa.

Mặc dù Lâm Thanh Hòa rất quan trọng, nhưng nào có quan trọng bằng mạng của mình.

So với Bạch Viêm Thần Giáo hoảng sợ, một vào lão quái vật trên Thái Nguyên cổ tinh cũng bị bừng tỉnh.

Mặc dù bọn họ không rời khỏi Thần Nguyên tự phong, nhưng cũng có thể cảm nhận được luồng dao động chiến đấu kinh khủng này.

“Đã cách nhiều năm, lại có người bùng lên đại chiến Thánh Nhân sao? Hình như lai lịch hai vị Thánh Nhân này cũng không đơn giản.”

“Một người trong đó, hẳn là giết Thánh, đi là sát đạo. Một vị khác, thật là khiến người ta kinh ngạc, rõ ràng là Thánh Nhân tầng một, thế mà lại lĩnh ngộ ba loại pháp tắc, dường như còn tu hành Đạo Thiên Đế Kinh?”

“Chẳng lẽ hắn là Thánh Nhân của Đạo cung sao? Đạo cung không hổ là Đạo cung, nội tình thâm hậu, đúng là âm thầm bồi dưỡng được một vị Thánh Nhân cường đại trẻ tuổi như vậy.”

Rất nhiều lão quái vật đều hết sức kinh ngạc, nghị luận ầm ĩ.

Mà cả hai vị cường giả Thánh cảnh tự phong trong Đạo cung đều hơi kinh hoảng.

Dù sao, bọn họ thế mà lại không biết từ lúc nào mà Đạo cung lại xuất hiện một Thánh Nhân còn trẻ mà đã cường đại như vậy.

Nếu như có, không có khả năng cung chủ Đạo cung không bẩm báo cho bọn họ.

Bọn họ liền nhanh chóng gọi cung chủ Đạo cung tới xác nhận chuyện này.

Sau đó, cung chủ Đạo cung cũng mụ mị.

Hắn hoàn toàn không biết Vương Bình, Đạo cung cũng không có khả năng có nhân vật này.

Nghe thấy lời này, cả hai vị Thánh Nhân của Đạo cung đều càng thêm nghi hoặc.

Nếu như Vương Bình không phải người bên trong Đạo cung, vậy tại sao hắn lại tu hành Đạo Thiên Đế Kinh, chẳng lẽ là Đạo Thiên Đế Kinh bị lộ ra ngoài sao?

Tại thời điểm trong lòng mọi người trong Đạo cung đang có rất nhiều nghi vấn, chiến đấu đã đến hồi gay cấn.

“Vương Bình, ngươi chớ có ép ta! Ta đến từ Sát Lục Nhạc Viên, nếu như ngươi giết ta thì đợi nghênh đón sự truy sát vô tận của cường giả Nhạc Viên đi.”

kẻ đồ Thánh bị Vương Bình đánh vô cùng chật vật, sau khi lần nữa bị thần thông của Vương Bình một phát bạo kích đánh vỡ vụn Thánh khu, hắn giận rống lên.

Sức mạnh của Vương Bình, quá mức quỷ dị.

Không chỉ có bản thân sức chiến đấu vượt qua hắn mà còn có năng lực kỳ quái, thỉnh thoảng liền để lực sát thương công kích của mình lên gấp bội.

Cộng thêm Vương Bình tinh thông thần thông không gian, như vậy hắn căn bản không có cách nào né tránh công kích, chỉ có thể đón đỡ.

Chuyện này khiến kẻ đồ Thánh chỉ có thể bị đánh, có rất ít cơ hội đánh trả.

Đánh đến bây giờ, hắn đã chịu thương tích không nhẹ, còn tiếp tục đánh thì hẳn hắn chết không cần nghĩ.

“Ha ha? Sát Lục Nhạc Viên? Chúng ta vốn chính là tử địch, không có chỗ giảng hoà, giết ngươi, thiếu một kẻ thù, đối ta mà nói mới là chuyện quan trọng nhất. Chớ nói chi là, ngươi còn không có thứ giá trị khiến người của Sát Lục Nhạc Viên trả thù thay ngươi.”

“Cho dù có, thì sao chứ, sẽ có một ngày ta hủy diệt hoàn toàn Sát Lục Nhạc Viên.”

Vương Bình xuất thủ không chút lưu tình, lần nữa bộc phát ra thần thông khủng bố, lại lần nữa đánh nổ một phần Thánh khu kẻ đồ Thánh vất vả lắm mới tu bổ được hoàn toàn.

“Ngươi mà cũng vọng tưởng phá được Sát Lục Nhạc Viên!? Quá cuồng vọng!”

kẻ đồ Thánh gầm thét.

Mặc dù đang gào thét, nhưng hắn cũng hơi tuyệt vọng.

Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới trở về từ Chư Thiên Nhạc Viên, nghĩ phải thả lỏng một thời gian, làm nhiệm vụ ngược hành hạ người mới, không nghĩ cuối cùng lại nhanh chóng mất mạng.

Nghĩ tới đây, kẻ đồ Thánh liền hận Phong Ma Chí Tôn thấu xương.

Không phải người này nói chỉ là một sâu kiến Thần cảnh thôi sao?

Kết quả, Vương Bình không chỉ tu Đế Kinh, mà còn là người mạnh mẽ thành Thánh trong thời đại Mạt Pháp, tinh thông ba loại pháp tắc, còn có năng lực thỉnh thoảng tăng lực công kích lên gấp bội.

Bị tình báo hố thành như vậy, muốn hành hạ người mới bị ngược, khiến hắn lâm vào tuyệt cảnh, thật sự khiến hắn vô cùng uất ức.

“Có phải cuồng vọng, về sau liền biết. Hiện tại, làm thịt ngươi trước!”

Vương Bình hừ lạnh một tiếng, lần nữa phát động thần thông kinh khủng.

Không gian, lôi hỏa, ba loại pháp tắc xen lẫn, ba loại thuộc tính hợp nhất thành một thần thông đột nhiên ầm sát về phía kẻ đồ Thánh.

“Đáng chết!”

Thấy thế, mặt mày kẻ đồ Thánh dữ tợn, muốn lần nữa phát động thần thông cứng đối cứng với Vương Bình, sau đó tìm cơ hội chạy trốn.

Chỉ là, lần này, hắn tính nhầm rồi.

Bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện thần thông của mình thế mà không thể nào dùng được.

“Không được!”

Phát hiện ra tình huống quỷ quái này, kẻ đồ Thánh nháy mắt lại liên tưởng đến Vương Bình lại sử dụng thứ năng lực kỳ quái nào đó, sắc mặt không khỏi đại biến, muốn né tránh.

Có điều, cho dù dười tình huống bình thường hắn cũng khó mà tránh được, chớ nói chi là trong tình trạng như hiện tại.

Trong chốc lát, kẻ đồ Thánh bị một kích khủng bố của Vương Bình nuốt mất.

Hắn càng xui xẻo là, một kích này Vương Bình là phát động bạo kích tổn thương.

Vì thế, kẻ đồ Thánh chỉ kịp kêu thảm một tiếng, nhục thân hủy diệt, thần hồn tan thành mây khói, hoàn toàn chết đi.

Như vậy, một đồ Thánh cường đại, chết trong tay Vương Bình.

Sau khi Vương Bình đánh chết kẻ đồ Thánh này, không chút do dự nhặt hết đồ hắn rơi ra vào trong không gian trữ vật của mình rồi xé rách không gian, rời khỏi nơi này.

Hết chương 710.
Bình Luận (0)
Comment