Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat (Dịch Full)

Chương 864 - Chương 864. Kì Thủ Và Quân Cờ (4)

Chương 864. Kì thủ và quân cờ (4)
Chương 864. Kì thủ và quân cờ (4)

Thôn Tiên Ma Thể, theo lý thuyết, khi mới bắt đầu rất yếu ớt, nhưng sau này trưởng thành sẽ có được thể chất cường hãn.

Loại thể chất này, chỉ cần cắn nuốt đủ nhiều căn nguyên mạnh mẽ, còn có cơ hội luyện ra tiên thể thậm chí là Hỗn Độn thể trong truyền thuyết.

Hỗn Độn thể, đó là thể chất trên tất cả loại thể chất, dù nhìn khắp thượng giới cũng là thể chất trong truyền thuyết, chỉ từng xuất hiện trong một ít lời đồn, chưa từng xuất thế bao giờ.

“Tuy vậy, nếu chủ nhân bọn họ thật sự là Thôn Tiên Ma Thể, vì căn nguyên mà đến, vậy thì tu vi của hắn không khủng khiếp như những gì ta nghĩ. Bởi vì nếu sức mạnh hắn đến mức như vậy, hắn cũng không cần tính kế đến thiên kiêu, chỉ cần trực tiếp giết chết cường giả mức Chuẩn Đế, thậm chí là Đại Đế.”

Ánh mắt Vương Bình trở nên thâm thúy.

Dù sao, đối tượng cắn nuốt căn nguyên tốt nhất là tồn tại có tu vi không kém hơn mình quá nhiều.

Nếu không phải vậy, thì giống như muối bỏ bể, không có tác dụng đáng kể.

Bởi vậy, chỉ khi duy trì tu vi bản thân, đồng thời một lưới tóm gọn các thiên kiểu, mới có cơ hội luyện hóa được tiên thể, thậm chí là Hỗn Độn thể.

Ngoài ra, nói cho cùng thiên kiêu chỉ là người trẻ tuổi, dễ đối phó hơn mấy lão quái vật già đầu rất nhiều.

Hơn nữa, hiện tại là thời đại hoàng kim, chất lượng lẫn số lượng thiên kiêu xuất thế cao hơn thế hệ trước rất nhiều.

Tuy rằng, một lần đã giết chết nhiều thiên kiêu như vậy, sẽ làm tất cả thế lực nổi giận, nhưng chỉ cần làm gọn gàng chút, lại thêm năng lực che giấu của độc thủ đứng sau, thì có thể bảo toàn bản thân.

Đến lúc đó, mặc dù những thế lực này lại nổi giận, cũng chỉ có thể giận nhưng không làm gì được.

“Nhưng mà, một đời này có thể xuất hiện cùng lúc hai Thôn Tiên Ma Thể sao?”

Vương Bình nhớ tới Lâm Thanh Hoà, không khỏi nhíu mày.

Lâm Thanh Hoà là Thôn Tiên Ma Thể, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện một Thôn Tiên Ma Thể nữa, dù sao người có được thể chất đặc thù thế này, từ trước đến nay chỉ một đời xuất thế một người.

“Lâm Thanh Hoà sinh ra trong thời đại Mạt Pháp, mà người kia thì không chắc chắn, có lẽ là thiên kiêu tự phong, đến từ thời đại xa xôi hơn, hắn biết được điểm đặc biệt của thời đại hoàng kim, vì thế mưu đồ của hắn quá lớn.”

Vương Bình yên lặng phân tích.

“Phỏng đoán của ta tuy rằng có chứng cớ, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là phỏng đoán, có đùng hay không, vẫn cần thu thập nhiều thông tin hơn nữa. Không vạch trần được tên này, chỉ sợ mô phỏng kế tiếp sẽ bị tên này tính toán đủ loại cửa tử.”

Vương Bình thở dài một tiếng, vô cùng đau đầu.

“Nhưng mà, lần này có thể song tu với Hoàng Âm và Hoàng Thanh, còn thu được nhiều chỗ tootd như vậy, thật sự là điều bất ngờ. Cũng không biết, chỗ tốt như vậy, có thể quét ra trong danh sách khen thưởng hay không.”

Vương Bình lại nhớ tới chuyện tình về Hoàng Thanh và Hoàng Âm, trong lòng hơi kì quái.

Mấy chuyện song tu, cá nước thân mật, thật ra đã lâu rồi chưa làm.

“Tuy vậy, theo định luật đạo lữ hẳn phải chết … Cuối cùng cũng không thoát được kết cục tử vong.”

Vương Bình khẽ lắc đầu, không ôm hi vọng với những chuyện tiếp theo trong lần mô phỏng này.

Sau đó, Vương Bình thu lại tâm trạng, tiếp tục chăm chú nhìn màn hình.

‘Giây phút này, công kích liên hợp của ba người ngươi, Hoàng Âm, Hoàng Thanh càng mãnh liệt hơn, muốn đánh tan đại trận này. Công kích của các ngươi vẫn vô cùng hữu hiệu, đại trận này đã bắt đầu lung lay sắp đổ, các hắc ảnh dù thiêu đốt căn nguyên nhưng cũng không thể kéo dài hơn nữa. Suy cho cùng, sức bền bỉ của họ không bằng được các ngươi.’

‘Đúng lúc các ngươi có thể đánh vỡ đại trận chạy thoát, chuyện phát sinh kế tiếp khiến ngươi nín lặng. Bởi vì lại càng có nhiều hắc ảnh chạy đến đây, kèm thêm rất nhiều thổ dân đuổi tới. Cục diện thế này, có thể coi là vô vọng’

‘Tuy nhiên, tính cách ngươi không phải thích buông bỏ. Ngươi quyết tâm, không quan tâm bất kể đại giới là gì, dùng đại chiêu cấm kị giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm phá mở đại trận.’

‘Sau đó, ngươi sử dụng thủ đoạn cuối cùng, chịu thương thế đến mức gần chết, ngay cả lực lượng phượng hoàng cũng không thể khôi phục lại trong thời gian ngắn, ngươi dùng thần thông Thời Không dịch chuyển đôi tỷ muội mạng huyết mạch phượng hoàng thuần huyết Hoàng Thanh và Hoàng Âm đã cá nước thân mật với ngươi dời khỏi nơi này, dịch chuyển đến nơi bất kì trong bí cảnh.’

‘Tuy rằng ngươi biết dù có thể giúp các nàng tránh thoát trong thời gian ngắn, nhưng xác suất sống sót của các nàng rất thấp, nhưng ngươi không phải người muốn nhìn thấy đạo lữ chết ngay trước mắt mình.’

‘Cũng đúng lúc ngươi dùng chút lực lượng còn sót lại dịch chuyển Hoành Âm và Hoàng Thanh, thân thể của ngươi bị những hắc ảnh công kích xuyên thẳng qua.’

‘Đối với đòn này, ngươi cười ha hả, trực tiếp lựa chọn tự bạo.’

‘Vụ nổ mạnh khủng khiếp khiến đám người này bị nổ đến chật vật, cũng có người bị chết. Ngươi rơi vào trạng thái đếm ngược đến lúc phục sinh.’

‘Mà nhóm người này trong lúc ngươi đếm ngược phục sinh, tất cả đều canh giữ tại nơi ngươi tử vong, bày bố đại trận càng khủng khiếp hơn, không để cho ngươi đường sống nào.’

‘Sau khi ngươi vừa phục sinh, ngươi nhìn đại trận còn khủng khiếp hơn so với lúc trước, trong lòng ngươi thất vọng, biết được hôm nay mình chết chắc rồi.’

‘Tuy nhiên, ngươi không tính toán bỏ qua bọn họ, tuy rằng trạng thái sau khi phục sinh của ngươi không quá tốt, nhưng ngươi vẫn đánh một kích liều mạng.’

‘Cuối cùng, ngươi vẫn chết ở trong đại trận, hoàn toàn ngã xuống.’

‘Bởi vì ngươi tử vong, lần mô phỏng này chấm dứt ở đây...’

Văn bản trong mô phỏng kết thúc, trong đầu Vương Bình cũng lóe qua rất nhiều hình ảnh và cảm ngộ.

Cuối cùng, bóng người hắn xuất hiện tại trong bí cảnh, nhìn những bóng hình sương đen và thổ dân dưới góc nhìn thượng đế.

Tuy nhiên, cũng không có điều gì hay để xem, đang lúc Vương Bình chuẩn bị thoát khỏi trạng thái này, đột nhiên ngươi nhìn thấy một bóng hình sương đen bị thương nặng bởi lần tự bạo trước của hắn.

Hết chương 864.
Bình Luận (0)
Comment