Sương đen của nàng đã biến mất không thấy, mặt nạ bị phá vỡ một mảng lớn, lộ ra vầng trán trơn bóng.
Trên trán nàng, có một ấn kí mặt trăng màu trắng cực kì thần dị, vô cùng đẹp đẽ, nhìn chi tiết hơn có thể nhận ra ấn kí mặt trăng này do những hình thoi bé hơn tạo thành.
Nhìn thấy ấn kí này, ánh mắt Vương Bình trợn to.
Ở thượng giới, có một số công pháp khi đã tu thành, sẽ xuất hiện một số ấn kí đặc thù, cũng không phải điều lạ.
Nhưng, thế gian có ngàn ngàn vạn ấn kí, chỉ có một ít loại có thể khiến người khác nhớ kĩ.
Một trong số đó là Nguyệt Lăng Đế Kinh của Nguyệt Lăng Đế cung.
Nguyệt Lăng Đế Kinh vô cùng khó luyện, một khi đã luyện đến mức uyên thâm, trên trán sẽ ngưng tụ được ấn kí như vậy.
Vì thế, ấn kí này, cũng là ấn kí tiêu biểu tượng trưng cho đại nhân vật hoặc truyền nhân của Nguyệt Lăng Đế cung, về cơ bản thì không thể làm giả.
“Nữ nhân này là người của Nguyệt Lăng Đế cung sao? Nàng đi nhờ vả độc thủ dứng sau hay sao?”
Trong lòng Vương Bình chấn động mãnh liệt, khó có thể bình tĩnh.
Không, không đúng, trong Nguyệt Lăng Đế cung hiện tại cũng không có đế nữ.
Về phần thế hệ trước, mặc dù có đế nữ, nhưng đế nữ này đã biến mất thật lâu về trước, có đại nhân vật Nguyệt Lăng Đế cung thôi diễn, phát hiện nàng đã sớm chết, hoàn toàn ngã xuống…
Về phần truyền thừa Đế Kinh của Nguyệt Lăng Đế cung có bị tiết lộ ra ngoài hay không, đó cũng là chuyện không có khả năng xảy ra.
Từng đế kinh đều có hậu chiêu đặc biệt, những hậu chiêu này có thể phòng ngừa truyền thừa bị tiết lộ rất hiệu quả.
Trừ khi chính người trong tộc tiết lộ, hoặc là nó xuất hiện biến cố, nếu không rất khó tiết lộ ra ngoài.
Còn như Đạo Thiên Đế Kinh và Phần Thiên Đế Kinh, đều bởi vì đơn độc, mới có thể xuất hiện hiện tượng truyền thừa rối loạn.
Như là loại này còn có Đại Đế tọa trấn, đang đứng ở cường thịnh thời kì đế cấp thế lực, là không có khả năng xuất hiện loại chuyện này đích.
Nhất là Nguyệt Lăng Đế cung, nghe đồn muốn luyện thành Nguyệt Lăng Đế Kinh, cần điều kiện đặc thù mà chỉ Nguyệt Lăng Đế cung mới làm được.
Vì thế, trong Nguyệt Lăng Đế cung, người đủ tư cách tu luyện, lại có thể thành công luyện được Nguyệt Lăng Đế Kinh là ít của ít, không có khả năng xuất hiện tình huống tiết lộ truyền thừa.
“Nhưng mà, nữ nhân này là chuyện thế nào? Chẳng lẽ Nguyệt Lăng Đế cung cũng tham gia vào chuyện này, ủng hộ độc thủ đứng sau sao? Nữ nhân này chẳng lẽ là người được bọn họ âm thầm bồi dưỡng.”
“Nếu như vậy, chẳng lẽ những thiên kiêu sương đen đó đều do những thế lực khác bồi dưỡng? Cũng là người ủng hộ của tên kia sao?”
Sắc mặt Vương Bình biến đổi không ngừng, trong lòng hơi không bình tĩnh.
Nếu thật sự như vậy, vậy thì thượng giới này nước cũng quá sâu rồi.
Mưu kế của mấy lão quái vật, chỉ cần ngẫm lại đã khiến lòng người rét lạnh.
Trong chốc lát, Vương Bình cũng không xác định rốt cuộc có bao nhiêu thế lực và Đại Đế là kì thủ.
Trong lúc Vương Bình đang khó bình tĩnh, ý thức hắn nhoáng lên, tầm nhìn chuyển biến, rời khỏi trạng thái bên trong mô phỏng.
Ngay sau đó, âm thanh hệ thống cũng vang lên.
“Đinh, làm mới khen thưởng thành công, kí chủ có thể chọn hai mục trong các mục phần thưởng dưới đây làm khen thưởng:
1. Pháp lực Bán Bộ Chí Tôn.
2. Thiên phú bảy màu – Công kích chết ngay.
3. Một vũ khí cấp Chí Tôn bất kì.
4. Thiên phú màu đỏ - Mộc Huyền thể.”
…
Vương Bình nhìn danh sách khen thưởng, không chút do dự lựa chọn.
“Hệ thống, ta lựa chọn 1. Pháp lực Bán Bộ Chí Tôn và 2. Thiên phú bảy màu – Công kích chết ngay.”
Vương Bình vừa đưa ra lựa chọn, hắn cảm giác tu vi mình bắt đầu tăng vọt.
Đại Thánh cảnh tầng chín!
Đại Thánh cảnh viên mãn!
Cuối cùng, ở phương diện pháp lực, hắn đạt tới cấp bậc Bán Bộ Chí Tôn, vô cùng mạnh mẽ!
Ngoài ra, trong đầu Vương Bình cũng xuất hiện phương pháp sử dụng thiên phú bảy màu – Công kích chết ngay, khiến hắn biết được thiên phú này đúng thật không mạnh như trong tưởng tượng của hắn, xác thật cần tạo ra thương tổn mới có xác suất kích phát hiệu quả chết ngay.
Đương nhiên, thiên phú này cũng không thể coi là yếu, vẫn là thiên phú có thể mang đến kỳ tích.
Nếu không có thiên phú này, sợ rằng hắn không thể đánh lại tên Thời Không Đạo Thể ngưng tụ ra Thời Không song đạo văn.
“Phù, nói cho cùng, thu hoạch mô phỏng lần này cũng rất lớn, cũng không biết lần mô phỏng tiếp theo có cần đi lại con đường như vậy không.”
Vương Bình thở nhẹ ra một hơi, đối với thu hoạch bản thân vẫn rất vừa lòng.
Tuy nhiên, hắn lại bắt đầu rối rắm.
Từ những thông tin hiện tại, con đường hiện tại hắn chưa thể can thiệp.
Tuy rằng, những thông tin hiện tại đều là hắn tưởng tượng ra, nhưng từ trước đến nay, tưởng tượng của hắn vẫn rất chuẩn.
Cho nên, chuyện có nên tiếp tục tiến hành mô phỏng trả phí để tìm được thông tin sâu hơn cũng thành vấn đề đáng suy xét.
“Có thể thử dùng trải nghiệm miễn phí để lấy thêm thông tin. Nhưng mà, xem trước mắt, dù ta dùng phương pháp nào, trừ khi quét được một thiên phú mới cực kì hữu ích với khả năng chiến đấu, nếu không tất cả đều phí công, đi đâu cũng là cửa tử.”
Vương Bình khẽ lắc đầu, lẩm bẩm.
Tu vi qua cảnh giới Chí Tôn không thể tiến vào, sức mạnh trong đó cũng không thể sử dụng, mà tu vi dưới Chí Tôn căn bản không thể đối phó với lũ thổ dân và hắc ảnh.
“Tuy rằng ta có thể thử kéo toàn bộ thành viên nhóm Thái Vĩnh Long qua đánh phó bản, nhưng bí cảnh rách này có độc, không chỉ giới hạn tu vi, ngay cả khí vận cũng có yêu cầu nhất định. Mà thành viên trong nhóm tất nhiển không đạt được yêu cầu này.”
Vương Bình lại thở dài một tiếng, thói quen kéo cả nhóm thành viên vào phó bản cùng đánh BOSS xem như không dùng được, không khác gì mất thêm một át chủ bài.
Bí cảnh này chắc chắn bị kẻ chủ mưu thiết lập thành thế này.